Đô Thị Tàng Kiều

Chương 680 : Một người không thoải mãn được anh

Ngày đăng: 10:58 18/04/20


Tần Dao có thế nào cũng không ngờ mình bị người đàn bà tên Mễ Tuyết này mang đến một biệt thự, cô vốn không quen người đàn bà tên Mễ Tuyết này, càng không rõ người đàn bà tên Mễ Tuyết này tìm mình rốt cuộc là vì chuyện gì.



Nhưng sau khi Tần Dao nghe được người đàn bà đó nhắc đến Lâm Tuyết thì trong lòng Tần Dao đã đoán được chắc chắn người đàn bà tên Mễ Tuyết này quen biết với Lâm Tuyết.



Mễ Tuyết đang nhìn tướng mạo của Tần Dao cười nói:



- Sao, có phải cảm thấy rất kỳ lạ không, tôi và cô vốn không hề quen biết nhưng tôi lại tìm cô.



- Được rồi, giữa chúng ta không cần thiết phải chơi trò đố chữ lẫn nhau, tôi vốn chẳng có nhiều thời gian lãng phí ở đây.



Mễ Tuyết húp một ngụm rượu vang nói:



- Tôi đã điều tra về cô rồi, cô chỉ là một sinh viên bình thường, hơn nữa còn không phải là người Vọng Hải, giữa cô và Lâm Tuyết không có bất kỳ mối quan hệ thân thích nào. Không biết tôi nói có đúng không?



Tần Dao gật đầu nói:



- Giữa tôi và Lâm Tuyết thực sự không hề có quan hệ máu mủ nào, nhưng chị ấy đối với tôi rất tốt, giống như đối với người em gái ruột thịt vậy, tôi đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi.



Sau khi Mễ Tuyết nghe xong những lời Tần Dao nói, trên khóe miệng nở nụ cười thần bí, cô nhìn Tần Dao cũng chẳng nói năng gì cả, chỉ là chăm chú nhìn Tần Dao, Tần Dao bị ánh mắt chăm chú đó của Mễ Tuyết nhìn mình có chút không thoải mái, bất giác cô dời ánh mắt đi chỗ khác, nói:



- Tôi đi ra ngoài đã lâu rồi, tôi e là chị tôi tìm không thấy tôi sẽ lo lắng đó.



Tần Dao vừa dứt lời thì điện thoại của cô vang lên, trên mặt Tần Dao tươi tỉnh hẳn, vội cầm lấy điện thoại, vừa nhìn là thấy của Lâm Tuyết gọi đến, Tần Dao không bắt máy mà lại nói với Mễ Tuyết:



- Là chị tôi gọi điện thoại tìm tôi!



Mễ Tuyết cười khẽ nói:



- Tần Dao, tôi tin cô là một cô gái thông minh, có một số không cần tôi phải nói trắng ra, tôi tin cô cũng biết tại sao Lâm Tuyết lại đối xử tốt với cô như vậy, con người tôi rất thực tế, tôi vòng vo đùa bỡn với cô, tôi chỉ là nói cho cô biết, cô có tác dụng đối với tôi, còn tôi lại tin chỉ cần cô đồng ý theo tôi, tôi sẽ khiến cho cô vượt xa Lâm Tuyết, đã từng nghĩ đến chuyện thay thế cho Lâm Tuyết chưa?



Tần Dao sững sờ, cô nhìn Mễ Tuyết rồi lại nhìn điện thoại, cắn khẽ môi rồi Tần Dao nghe máy.



- Tỷ tỷ, chị tìm em à? À, chị hỏi em ở đâu hả? Em... bây giờ đang dạo phố, chị nói tối chị dẫn em đi gặp một người à, ừm, được, em dạo phố xong sẽ lập tức về, được, cứ vậy nha tỷ tỷ.



Sau khi Tần Dao cúp máy, thở dài một hơi, cô bỏ điện thoại trở lại vào trong túi xách rồi quay lại nhìn Mễ Tuyết nói:



- Chị tôi nói tối nay định dẫn tôi đi gặp một nhân vật mặt to...
- Anh hãy nhân lúc Bạch Tình Đình còn chưa ra ngoan ngoãn nói sự thật đi, nếu không em sẽ mặc kệ anh đó!



- Hân Mính, anh thật không nghĩ gì cả, lúc nãy anh chỉ nghĩ gần đây anh không có thân mật với bảo bối Hân Mính của anh rồi, lạnh nhạt với bảo bối của anh, anh định tối nay thân mật với bảo bối của anh đó!



Diệp Lăng Phi biết Chu Hân Mính không phải là Bạch Tình Đình, không thể nói lơ mơ là có thể lơ mơ bỏ qua, hắn vội vàng ôm lấy vai của Chu Hân Mính, hôn một cái lên khuôn mặt mịn màng của Chu Hân Mính cố ý cười xấu xa nói:



- Anh định tối nay làm một tư thế mới, bảo đảm sướng!



Chu Hân Mính vừa nghe liền phì Diệp Lăng Phi một cái:



- Anh nghĩ cũng chẳng nghĩ, gần đây em rất mệt mỏi, không có hứng thú.



- Hân Mính, thật sự em không muốn sao, anh rất muốn đó!



Diệp Lăng Phi thấy Chu Hân Mính nói không muốn, hắn thầm vui trong bụng, vốn chiều nay đã quấn quýt tới cùng với Lý Khả Hân rồi, Lý Khả Hân cũng vừa bị phá cơ thể, Diệp Lăng Phi vào chính lúc này đã rất cẩn thận, kết quả làm cho bản thân cũng rất mệt. Diệp Lăng Phi phát hiện mấy năm nay phát sinh quan hệ với những cô gái trinh còn mệt mỏi hơn nhiều so với mấy cô gái thành thục. Hắn còn phải chú ý đến động tác của mình, tránh dùng lực quá mạnh để không làm đau Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi cảm giác bây giờ khai phá gái trinh thực sự quá mệt, nhưng xã hội hiện nay gái trinh lại thực sự quá ít, vì thế nên nói có miếng nào là nhanh chóng khai phá miếng đó, lúc bỏ lỡ mà bị người khác khai phá trước thì thật sự quá lỗ rồi.



Chu Hân Mính trừng Diệp Lăng Phi một cái nói:



- Anh chính là tên yêu râu xanh bẩm sinh. Điên cuồng như vậy!



- Điên cuồng cái gì?



Lúc này Bạch Tình Đình cũng đi ra. Cô chỉ nghe được câu sau điên cuồng của Chu Hân Mính nhưng lại không nghe rõ rốt cuộc là điên cuồng cái gì.



Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình đi ra liền vỗ vỗ bên trái hắn gọi Bạch Tình Đình lại ngồi. Bạch Tình Đình ngồi bên trái Diệp Lăng Phi hỏi:



- Lúc nãy nói gì thế?



- Hân Mính nói anh ** quá điên cuồng rồi. Một mình cô ấy không thỏa mãn được anh!



Diệp Lăng Phi to mồm tía lia, cái gì cũng có thể nói ra được khiến cho Chu Hân Mính trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi làm bộ không nhìn thấy Chu Hân Mính trừng mình, tay trái hắn ôm Bạch Tình Đình, tay phải hắn ôm Chu Hân Mính, quay qua bên Bạch Tình Đình nói:



- Tình Đình, lúc nào thì em mới chịu cái đó với anh đây!



Bạch Tình Đình vừa nghe Diệp Lăng Phi hỏi mình câu đó, trong lòng cảm thấy có một cảm giác đè nén xuống, hôm đó Diệp Lăng Phi làm tổn thương cô vẫn còn để lại bóng tối sâu sắc trong lòng cô, khiến cho Bạch Tình Đình cảm thấy tâm trạng trở nên kiềm chế.