Đô Thị Tàng Kiều
Chương 698 : Lún sâu vào vũng bùn
Ngày đăng: 10:58 18/04/20
Tần Dao ngồi trong phòng làm việc, dựa theo chỉ lệnh của Lâm Tuyết xử lý các sự viêc. Những nhân viên trong bách hóa An Thịnh ngoài thì khách khí nhưng trên thực tế trong lòng đều không phục. Tần Dao cảm thấy vị trí của mình trong công ty cực kỳ xấu hồ. Bản thân là phó giám đốc nhưng không có thực quyền, không ai thèm để ỷ đến. Tần Dao cảm thấy cô đơn và bất lực.
Hôm qua Lâm Tuyết đưa cô đi gặp một người trong ngân hàng nhưng Tần Dao cảm giác được người kia rất thân với Lâm Tuyết, chỉ nói vài câu lừa gạt lấy lệ với mình. Tần Dao hiện tại ý thức được, những người này coi trọng mình là vì thèm thuồng nhan sắc của mình, điều đó có thể nhận ra trong ánh mắt bọn họ, còn bản thân thì không có địa vị, không thể nào gia nhập tầng lớp thượng lưu trong xã hội.
Tần Dao càng ngày càng muốn thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này, thoát khỏi Lâm Tuyết. Bây giờ trong tài khoản ngân hàng của Tần Dao có mười vạn tệ. con số này với Tần Dao là quá đủ rồi. Cô cũng quen biết một số nhân vật cao cấp, đặc biệt là người đàn ông tên là Trương Thanh Sơn. Tuy anh ta lớn hơn Tần Dao khá nhiều nhưng Tần Dao cũng tự nhủ nếu không tìm được người đàn ông tốt thì Trương Thanh Sơn cũng là một lựa chọn không tồi, chí ít sẽ đem lại cho cô cảm giác an toàn.
Tần Dao thật sự hối hận, nếu như trước đây không ảo tưởng về một bạch mã hoàng tử thì có thể những gì Vu Đình Đình đang hương thụ sẽ là của cô. So với Diệp Lăng Phi, Trương Thanh Sơn quả là kém xa vài nghìn dặm. Tần Dao biết giờ có hối hận cũng chẳng thay đổi được gì nữa.
Tần Dao vừa nhận được điện thoại của Lâm Tuyết bảo cô đi vay tiền ngân hàng. Lâm Tuyết không nói cho Tần Dao tình hình cụ thể, chuyện đó sẽ để cô nữ thư ký làm, đến lúc đó chỉ cần Tần Dao ký tên là cần thận. Cô rất cẩn trọng với những vấn đề Lâm Tuyết sắp xếp mà mình lại không hiểu gì về nó, sợ lại bị Lâm Tuyết đưa vào tròng. Tần Dao thông báo cho thư kí Vương Phương rẳng Lâm Tuyết muốn Vương Phương đi làm mấy thủ tục này.
Vương Phương dường như đã sớm biết Lâm Tuyết sẽ giao việc nên không có phản ứng gì với thông báo của Tần Dao. Khi Vương Phương ra khỏi phòng làm việc cùa Tần Dao, Tần Dao cảm thấy trong lòng phiền muộn, đi tới cửa sổ hít thở không khí để đỡ cảm thấy ngột ngạt.
Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Tần Dao tưởng Lâm Tuyết gọi tới vội vàng quay về bàn làm việc lấy điện thoại. Khi Tần Dao thấy người gọi đến là ai, cô do dự vài giây, hít sâu một hơi rồi nhận điện thoại.
- Xin chào!
Tần Dao khách sáo nói.
- Tần Tiểu thư, dạo này cuộc sống thế nào?
Giọng của Mễ Tuyết vang lên trong điện thoại.
- Tôi rất tốt!
Tần Dao hơi khẩn trương, cô khóa cửa phòng làm việc lại rồi đi tới chỗ cửa sồ, nói:
- Tôi đã nói tất cả những gì tôi biết cho cô rồi, cô còn muốn gì ở tôi nữa đây?
- Ha ha, tôi thấy cô hiểu lầm rồi. Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn mời cô tới biệt thự cạnh biển của tôi để tôi giới thiệu với cô một người!
- Xin lỗi, tôi rất bận, thực sự không có thời gian ra ngoài!
- Tôi có lựa chọn sao?
Tần Dao hỏi ngược lại.
- Đương nhiên cô không có quyền lựa chọn.
Dương Tử cũng không phủ nhận, nhìn kỹ khuôn mặt xinh đẹp của Tần Dao thêm một lần, cười nói:
- Được rồi, cô đã lựa chọn đi theo chúng tôi thì chúng ta đã là người một nhà. Tôi có thể nói cho cô biết vì sao cô lại là người được chọn, vì ở thành phố Vọng Hải cô không có chút thế lực gì chỉ như một tờ giấy trắng mà thôi. Người như vậy chính là đối tượng chúng tôi muốn tìm. Tần Dao, chúng tôi cần cô ra mặt để giải quyết một số chuyện chúng tôi không tiện nhúng tay vào, giả dụ như đối phó Lâm Tuyết?
- Tôi không có thế lực, chỉ là một cô gái bình thường, thực sự tôi không biết phải làm sao bây giờ!
Tần Dao nói.
- Tần Dao, cái này cô không cần lo lắng. Chúng tôi sẽ nói cho cô, cô cứ theo đó mà làm.
Dương Tử nói đến đây, bỗng nhiên vỗ đầu một cái, nói:
- Mễ Tuyết, cô xem, dạo này trí nhớ của tôi kém quá, quên chưa nói cho Tần Dao thân phận của chúng ta!
- Anh thực sự muốn nói cho cô ta sao? Mễ Tuyết cười hỏi.
- Anh không lo lắng cô ấy bán đứng chúng ta chứ?
- Mễ Tuyết, cô cho rằng tôi sẽ làm chuyện mà mình không nắm chắc sao?
Dương Tử cười nói.
- Tần Dao, tôi biết trong nhà cô có một em trai, gia đình không sống ở thành phố Vọng Hải mà là ở……