Đô Thị Tàng Kiều

Chương 7 : Xảo ngộ trưởng phòng

Ngày đăng: 10:49 18/04/20


Diệp Lăng Phi mở cửa chiếc xe Chevrolet vuợt ra khỏi cầu. Hắn nhìn giao thông thành phố Vọng Hải chen chúc lẫn nhau, đây chính là một căn bệnh nghiêm trọng của những thành phố phát triển.



Ngày hôm qua sau khi đưa Đường Hiểu Uyển trở về nhà trọ xong, hắn đi ăn một chút rồi đánh bài đến hai giờ sáng. Diệp Lăng Phi lúc này cảm thấy đầu rất đau, hắn suy nghĩ mình cần phải đi gặp bác sĩ.



Chiếc xe Chevrolet nhanh chóng chạy đến bãi đổ xe ở tập đoàn Tân Á. Bãi đỗ xe có diện tích khoảnh chừng hai sân bóng rổ này đã đầy xe, tìm kiếm được một chỗ để dựng cũng không phải là một điều đơn giản. Diệp Lăng Phi lái xe vào một góc phía Đông, thấy một chiếc Audi A6 cũng đang chuẩn bị tiến vào đó, hắn liền nhấn ga, chiếm chỗ trước.



Diệp Lăng Phi xuống xe khóa kỹ lại xong đã nhìn thấy chiếc Audi A6 đã dừng lại cách xe của hắn chừng ba mét. Diệp Lăng Phi vừa lấy cuốn tạp chí xe hơi ra kẹp vào trong người thì đã nhìn thấy cửa chiếc Audi A6 đó mở ra, một người phụ nữ từ trên đó đi xuống.



Một người lão luyện như Diệp Lăng Phi cũng bị khí chất của người phụ nữ này hấp dẫn. Người phụ nữ này bên trong mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần áo bao quanh cặp mông và bầu phong nhũ tạo thành hình chữ S. Trên người tuy không có bất kỳ đồ trang sức gì nhưng toát ra một hương vị của một thục nữ. Hơn nữa, với khuôn mặt lạnh lùng nàng quả là cực phẩm trong giới thục nữ.



Thành thục, hấp dẫn, lãnh diễm…



Trong nhánh mắt, đầu của Diệp Lăng Phi hiện ra một loạt hình dung từ. Nhưng lúc này trong lòng hắn lại có một cảm giác khác thường.



Đúng lúc Diệp Lăng Phi dùng ánh mắt mê đắm nhìn nàng thì cô gái thành thục kia cũng dùng một ánh mắt quét tới hắn. Ánh mắt này khiến cho Diệp Lăng Phi có một cảm giác toàn thân lạnh lẽo, sự kích thích vừa rồi đã hoàn toàn bị dập tắt. “Đây quả là một ánh mắt sắc bén”



Diệp Lăng Phi thầm cảm khái trong lòng, hắn vội vàng giả bộ như không chú ý đến cô gái này, kẹp tạp chí rồi đi qua.



Là phó tổng giám đốc tập đoàn Tân Á, Trần Ngọc Đình chính là nòng cốt ở nơi này. Nàng đã dựa vào năng lực của mình mà leo lên được chức phó tổng này. Trong năm vị phó tổng ở đây, chỉ có nàng là đã ở Tân Á hai mươi năm cho nên đối với công ty nàng hiểu rõ như lòng bàn tay.



Trần Ngọc Đình làm việc quyết đoàn, gặp vấn đề khó khăn nàng đều can đảm đứng ra gánh chịu. Chính vì như thế mà nàng đối với cấp dưới rất có uy tín, nhưng cũng không ít kẻ dối trá, đầu cơ trục lợi ghen ghét.



Vừa rồi nàng nhìn thấy dáng vẻ Diệp Lăng Phi nhìn mình thì vô cùng chán ghét. Khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi tay ôm một quyển tạp chí, tựa như là đi làm trong này thì rõ ràng là đến tham quan khảo sát.



- Hừ, nếu như là ở trong lĩnh vực của ta, là nhân viên của ta thì ta nhất định đuổi hắn ra khỏi cửa.



Nàng nghĩ như vậy rồi nhanh chóng đi vào tổng bộ.



Trần Ngọc Đình vừa đi tới tầng tám của phòng làm việc thì gặp phải Tôn Hằng Viễn. Trần Ngọc Đình với Tôn Hằng Viễn không hề có chút hảo cảm gì, bởi vì nàng cảm thấy người này rất không thành thật.



- Trần phó tổng, tôi muốn cô hỗ trợ một việc.



Tôn Hàng Viễn cười tươi, thân mật khiến cho Trần Ngọc Đình cảm thấy buồn nôn. Nàng theo phép lịch sự cười đáp trả hắn rồi nói:



- Tôn quản lý, anh đừng nói thế, anh chính là tinh anh của công ty, một phó tổng như tôi làm sao có thể so sánh được.




- Đã như vậy, tôi cũng không nói nhiều nữa. Tôn quản lý, phiền anh gọi tân chủ quản tới văn phòng gặp tôi, tôi muốn gặp mặt hắn.



Trần Ngọc Đình thốt ra những lời này.



Tôn Hằng Viễn đồng ý, hắn quay lại phòng tiêu thụ, đem những chuyện này nói cho Diệp Lăng Phi biết. Hắn gọi Diệp Lăng Phi vào hành lang, nhỏ giọng:



- Trần phó tổng tìm anh.



- Nàng tìm ta sao?



Diệp Lăng Phi sững sờ.



- Phó tổng này làm công việc gì?



- Trên danh nghĩa là phân công nhân viên quản lý phòng tiêu thụ, nhưng trên thực tế là trông coi kế hoạch phát triển. ở phòng tiêu thụ nàng ta không có thực quyền nên cậu cũng không phải sợ. Tuy nhiên cũng phải nể mặt mũi một chút, đi qua đó chào người ta một tiếng.



Tôn Hằng Viễn vừa nói vừa cười:



- Yên tâm, có tôi ở đây, không ai làm được gì cậu đâu.



“Thối lắm, nếu như không phải là tổng giám đốc của các ngươi sắp xếp ta vào đây thì ta cũng không khách khí. Nói không chừng đã sớm đuổi ta ra ngoài. Chỉ là nói cho cùng, tập đoàn Tân Á với quân đội có quan hệ gì, bằng không ta làm sao có thể được tổng giám đốc sắp xếp vào trong phòng tiêu thụ



Diệp Lăng Phi thầm nghĩ trong lòng, từ từ bước xuống thang máy.



Trần Ngọc Đình lúc này đang suy đoán tại sao tổng tại lại sắp xếp một người không có bằng cấp đảm nhiệm chức vụ trưởng phòng tiêu thụ thì cửa bỗng đẩy ra, một người đàn ông quen thuộc hiện lên trong mắt nàng.



- Không ngờ là hắn.



Trần Ngọc Đình sững sờ. Nàng thật không ngờ, tân trưởng phòng tiêu thụ lại chính là cái tên ở bãi đỗ xe hồi sáng.



Diệp Lăng Phi cũng giật mình. Hắn cũng không ngờ mỹ phụ ở bãi đỗ xe hồi sáng lại chính là phó tổng. Chỉ là, lúc này Diệp Lăng Phi lại nảy sinh một ý nghĩ, hắn rất muốn lập tức nói:



" Mỹ nữ, nói giá đi, một đêm bao nhiêu tiền?"