Đô Thị Tàng Kiều

Chương 771 : Đỉnh cao của sự nguy hiểm

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Lăng Phi nhìn thấy Chu Hân Mính Mính bị thương. Trong lòng trở nên lo lắng, giọng nói trở nên cương quyết. Diệp Lăng Phi lại không ngờ thái độ của Chu Hân Mính Mính lại cương quyết như thế.



Sắc mặt hắn đỏ gay, không biết đối xử với Chu Hân Mính hế nào, không muốn đánh mà cũng chẳng muốn mắng. Ở đời điều khó xử nhất chính là chuyện tình cảm giữa nam nữ. Chẳng phải tục ngữ nói: “Quan thanh liêm khó vứt bỏ việc nhà” đấy sao? Chu Hân Mính có ý định của Chu Hân Mính, Diệp Lăng Phi ý định của Diệp Lăng Phi. Nhưng cái cô Chu Hân Mính này vẫn khăng khăng một tính cách.



Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính Mính đối mặt nhau, không khí trở nên căng thẳng và một chút áp lực. Bạch Tình Đình nhìn Chu Hân Mính, rồi lại nhìn Diệp Lăng Phi, cô vội chạy tới giữa hai người, liền nói:



- Hai người đang làm gì vậy? Tại sao đang yên đang lành lại cãi nhau hả? Ông xã à, anh vừa mới về,vẫn còn chưa tắm rửa gì cả, bẩn chết đi mất, anh lẹ đi tắm đi, đợi em phơi đồ xong, chúng ta nói chuyện.



Bạch Tình Đình nói xong bảo Diệp Lăng Phi đi ra khỏi phòng.



Bạch Tình Đình đẩy Diệp Lăng Phi ra khỏi, đóng chặt cửa rồi quay lại bên cạnh Chu Hân Mính, kéo tay cô nói:



- Hân Mính, Chẳng có gì phải bực tức với anh ấy nữa. Mình thấy anh ấy cũng chỉ vì cậu mà lo lắng thui, phải là người anh ấy quan tâm thì mới nói với cậu những lời như vậy, chứ không thì anh ấy cũng chẳng để ý đâu. Cứ lúc nào thấy anh ấy bực tức với người khác là mình xem như là nhìn thấu được con người anh ấy. Anh ấy là loại người miệng nam mô bụng bồ dao găm, chính là thường nói với những kẻ tiểu nhân xảo quyệt, nham hiểm.



“Hì Hì!”



Chu Hân Mính cười lên thành tiếng. Cô bị những lời của Bạch Tình Đình nói về những tên tiểu nhân làm cho phát cười. Chu Hân Mính cười xong, liền nói:



- Anh ấy chính là là kẻ không hiểu đạo lí.



- Đúng rồi. Cậu biết hắn là người như vậy thì hà tất phải bực tức nữa.



Bạch Tình Đình nhìn bộ dạng của Hân Mính, vội đến khuyên giải cô:



- Cậu đừng giận mấy chuyện vặt vãnh này nữa. Mình thấy đợi lát nữa cậu hòa thuận nhã nhặn với anh ấy biết đâu tìm ra cách giải quyết hay.



Chu Hân Mính gật đầu nói:



- À, mình biết rồi.



Chu Hân Mính nhìn ra phía cửa phòng, miệng nói:



- Cậu nói anh ấy có phải đang nổi cáu không?



- Hân Mính, câu nói lúc nãy của cậu có chút hơi quá rồi, sau này cứ nói như thế đi.



Tình Đình nói:



- Đến đây, chúng ta vắt đồ xong rồi cùng xuống lầu, Trương Lộ Tuyết đang chờ dưới lầu.



.................................................



Diệp Lăng Phi tắm xong, hắn vào trong phòng.Vừa rồi lúc vừa tắm hắn vừa xem xét lại thái độ đối xử của bản thân với Hân Mính. Hắn cảm thấy có chút lo lắng.Vẫn chưa nói rõ ràng sự tình với Hân Mính mà để cô ấy từ chức đa phần là vì cái tính vẫn rất cương quyết của bản thân mà ra.



Chu Hân Mính là người thế nào? Dù ai nói ngả nói nghiêng nhưng thái độ vẫn kiên quyết không đổi. Diệp Lăng phi càng như vậy, Chu Hân Mính càng trở nên nóng nảy. Thường ngày Hân Mính luôn nghe lời Diệp Lăng Phi đó là vì Diệp Lăng Phi không có đề cập đến đường biên ngang của Chu Hân Mính, một khi Diệp đụng đến đường 1 của Chu Hân Mính là cô mới phải nhường hắn.


- Đây vẫn còn nhẹ đấy.



Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi kêu tha, lòng cũng nguôi nguôi, nhẹ nhàng đặt mông ngồi xuống, nhưng không nghĩ đến hành động vừa rồi của cô, chỉ thấy nét mặt của hắn nhắn chặt mắt, nói nhỏ:



- Hân Mính, đi chậm thôi. Ui za. Đúng đấy. Chính là như vậy đấy. Chậm thôi em...



Hân Mính thật hết cách với hắn. Hân Mính không dám động chạm, kẻo mình lại động không nổi với hắn, làm dục vọng của hắn nổi lên, ai biết đươc cái thằng cha này nó làm gì cơ chứ.



Diệp Lăng Phi và Hân Mính vui chơi cả một ngày, nhưng vui vẻ cũng chỉ đến thế và lại trở lại bình thường. Diệp Lăng Phi đùa đủ rồi mới thành thật nói:



- Về mưu tính của công ty bất động sản Hải Đức, lúc này anh vẫn chưa nhìn rõ. Nhưng đến khi công ty bất động sản Hải Đức hợp tác với công ty bách hóa An Thịnh anh mới chợt hiểu ra. Anh nhớ Tần Dao đã từng nhắc qua. Trịnh Thiên Soái của công ty bất động sản Hải Đức và Dương Tử có quan hệ, mối hợp tác này là đo Dương Tử sắp xếp. Như vậy có thể thấy Trịnh Thiên Soái và Dương Tử nhất định là có mối quan hệ.



Chu Hân Mính nghe xong, gật đầu nói:



- Ồ, như vậy là rất có khả năng



- Dương Tử là một nhân vật quan trọng, nhưng hiện tại anh cũng chưa nhìn ra con người này, điều căn bản không biết hắn là con người như thế nào. Với các tài liệu ở Hồng Kong cũng vô dụng, loại người như Dương Tử càng không thể để lại tư liệu cho bên cảnh sát đi điều tra được. Dù nói thế nào, Dương Tử và Trịnh Thiên Soái đã biết nhau, mà Dương Tử và Mễ Tuyết cũng biết nhau, nói đúng hơn là rất hiểu rõ nhau. Nói như vậy thì Mễ Tuyết và Trịnh Thiên Soái cũng có thể biết nhau, hai người này đều đến từ Hồng Kong. Nghĩ đi nghĩ lại Hồng Phấn Đế Quốc và công ty bất động sản Hải Đức nhất định có quan hệ. Mà công ty bất động sản Hải Đức và công ty bách hóa An Thịnh cũng có quan hệ. Hân Mính, em có nhìn ra điều này không?



- Có một chút không hiểu.



Hân Mính lắc đầu nói:



- Anh để em suy nghĩ một chút đã.



- Thực ra, em chẳng cần suy nghĩ nữa đưa ra luôn kết quả. Em nhận thấy, Mễ Tuyết, Dương Tử, Trịnh Soái ba người họ là cùng một hội, mà Hồng Phấn Đế Quốc là bộ công chúng của họ. Họ chí ít cũng đã cùng với Từ Hàn Vệ bắt tay quan hệ, thế nên dù có bao nhiêu cán bộ nhân viên đã bị dụ dỗ em cũng không rõ nhưng em biết rõ Mễ Tuyết và Từ Hàn Vệ đã bắt tay quan hệ, mà còn quan hệ rất vững chắc là khác. Từ việc Mễ Tuyết bị Từ Hàn Vệ sa thải có thể thấy Từ Hàn Vệ không cần Mễ Tuyết nữa, thế nên mới đá Mễ Tuyết đi. Như vậy có thể nhìn ra thông qua Hồng Phấn Đế Quốc một cơ quan công chúng đã từng thiết lập quan hệ với chính phủ. Còn về sự hợp tác của công ty Bách Hóa An Thịnh và công ty bất động sản Hải Đức thật kì lạ khiến mọi người nghĩ mãi không ra. Tuy nhiên, em lại cảm thấy có một chút không hiểu là Công ty bách hóa An Thịnh thành lập trung tâm thương mại lớn như vậy để làm gì.



- Hân Mính, anh chưa nghĩ qua điều này.



- Là để che đậy.



Hân Mính tuột miệng nói ra. Diệp Lăng Phi nghe xong tán thành gật đầu nói:



- Đúng nhất định là vì muốn che giấu hành động phạm pháp. Hiện giờ xem ra Hồng Phấn Đế Quốc chỉ vì mở rộng quan hệ còn công ty bất động sản Hải Đức mới là thủ phạm thật sự.



- Anh nói với em vấn đề này. Dương tử có khả năng là kẻ giết người tấn công Tiêu Triều Dương thật sự. Em nghĩ không hiểu, họ đã lãng phí nhiều thới gian sức lực như vậy để mở rộng quan hệ với chính phủ, hà tất phải giết Tiêu Triều Dương làm gì?



Chu Hân Mính hỏi.



- Như vậy không kì lạ sao? Có nhất thiết như vậy không?



- Có.



Diệp Lăng Phi nói.



Mình để sau hãy nói đến điểm quan trọng. Hân Mính, hôm nay anh vừa mới nghĩ thông điều này là anh đã từng bước đẩy em đến đỉnh cao của sự nguy hiểm.