Đô Thị Tàng Kiều
Chương 787 : Chuyện mới phát sinh
Ngày đăng: 10:59 18/04/20
Diệp Lăng Phi vừa nói xong câu này, Chu Hân Mính lập tức trợn trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi. nói:
- Anh đừng có được đằng chân lân đằng đầu như vậy, anh mau quay về phòng của mình đi. em buồn ngủ lắm rồi!
Bạch Tình Đình chỉ mỉm cười không nói gì. nhưng nụ cười của Bạch Tình Đình mang theo một chút buồn phiền, cô không hy vọng Chu Hân Mính ngủ chung với hai người bọn họ, đây cũng là một phản ứng bình thưởng mà thôi, bất luận một người phụ nữ nào đều không mong muốn bên cạnh chồng của mình còn có người phụ nữ khác. Bây giờ Bạch Tình Đình đã nhẫn nhịn tới giới hạn của cô, chấp nhận chung sống với Chu Hân Mính, nhưng không chấp nhận chuyện cô và Chu Hân Mính cùng nằm bên cạnh Diệp Lăng Phi. Trong TV thậm chí trong tiểu thuyết thưởng nhắc đến mấy chuyện kiều một chàng hai nàng, hiện giờ Bạch Tình Đình vẫn tạm thời chưa thể tiếp nhận chuyện này được.
Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói vậy chỉ cười cười, bảo:
- Anh cũng chỉ nói đùa một câu cho vui thôi, không có ý gì khác đâu!
Nói xong. Diệp Lăng Phi đi đến bên người Bạch Tình Đình, cầm tay Bạch Tình Đình, nói:
- Bà xã. chúng mình về phòng đi!
Bạch Tình Đình đứng dậy, nói với Chu Hân Mính rằng:
- Hân Mính, cậu nên đi ngủ sớm một chút đi, chúc ngủ ngon!
- Ngủ ngon nhé!
Chu Hân Mính đáp lại.
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình trở về phòng của mình, vừa về tới nơi Bạch Tình Đình lập tức oán trách:
- Ông xã. anh không thể quá đáng như vậy chứ! Em đã chấp nhận chuyện em và Hân Mính cùng chung sống với anh. nhưng mà em... em không thể chịu đựng được việc Hân Mính và em cùng ngủ với anh. Quan trọng... quan trọng nhất là em còn... còn chưa cùng anh làm... làm như vậy, nếu như anh và... Hân Mính cùng nhau. em... làm sao bây giờ?
Bạch Tình Đình thổ lộ hết lo lắng lớn nhất từ trong đáy lòng mình. Diệp Lăng Phi nghe cô nói vậy, ôm ngang lưng Bạch Tình Đình, đi về chỗ chiếc giường.
- Bảo bối Tình Đình của anh. anh cũng chỉ muốn đùa Hân Mính một chút thôi mà. em còn tưởng rằng anh định làm thế thật sao? Đừng có suy nghĩ lung tung nữa. bên cạnh anh có mình em như vậy là đủ rồi. anh làm gì có nhiều thể lực để ứng phó thêm một người nữa chứ!
Diệp Lăng Phi đặt Bạch Tình Đình lên giường, sau đó bắt đầu cởi quần áo. Bạch Tình Đình nằm trên giường. cô cởi quần dài ra. chỉ chữa lại chiếc quần lót hình chữ T. Bạch Tình Đình hai tay cởi áo của mình ra. nói:
- ông xã. em biết vấn đề của chính mình, mãi cho đến bây giờ vẫn không thể làm chuyện đó với anh. Em thực sự đang rất cố gắng thuyết phục bản thân mình, em rất muốn làm chuyện đó với anh. Thật ra. em cũng biết, khi nãy em đối xử với Hân Mính hơi tàn nhẫn, nhưng mà ông xã. anh cũng nên suy nghĩ cảm giác của em. em thực sự không thể nào chấp nhận chuyện Hân Mính và anh làm chuyện đó ngay trước mặt em!
Diệp Lăng Phi ném chiếc quần lót mình vừa cởi ra lên giường. tay phải vuốt ve bộ ngực Bạch Tình Đình cách một lớp áo lót thêu ren. nói:
- Bà xã. anh cũng hiểu mà. Thật ra thì bây giờ em đã làm rất tốt rồi. anh cảm thấy thực sự rất thỏa măn. anh biết em đã nỗ lực hết sức rồi. Bà xã. không sao đâu. chúng ta còn nhiều thời gian, từ từ mọi chuyện sẽ đến. anh có thể để em chậm rãi tiếp nhận anh. Vừa rồi trong phòng tắm không phải chúng ta đã thử qua rồi sao. ít ra thì thân thể của em đã không còn bài xích nhiều như trước đây nữa. ừm. dù sao chúng ta còn rất nhiều thời gian, em có thể từ từ mà thích ứng!
- ông xã. cảm ơn anh!
Bạch Tình Đình động tình, cô chủ động hôn Diệp Lăng Phi, hai tay ôm chặt cổ hắn. khuôn mặt trắng mịn dính chặt vào khuôn mặt của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã đại nhân, có muốn anh tắt đèn đi không, lẽ nào chúng ta ngủ mà vẫn cần bật đèn sao?
Bạch Tình Đình bật cười, nói:
- Cái anh này, đã biết rõ mà còn cố hỏi à. Ngủ thì đương nhiên phải tắt đèn rồi!
Diệp Lăng Phi cười ha hả. tắt đèn đi. một tay ôm tấm lung trần trơn mềm như mở đông của Bạch Tình Đình, tay kia thì đặt trên mông cô, sau khi nói câu chúc ngủ ngon với Bạch Tình Đình, thích thú ôm tấm thân mỹ lệ tuyệt thế mà ngủ.
- Lão đại. vậy anh nói nên làm thế nào, em nghe lời anh đó!
Dã Thú nói.
- Thật ra chuyện này vốn không cần chúng ta tự minh đi giải quyết, cứ để cho người một nhà bọn họ tự xử lý chuyện trong nhà với nhau đi!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số máy của Bí thư Trương. Bây giờ mới là hơn bốn giờ sáng. Bí thư Trương còn đang ngủ, đầu dây bên kia tút tút hồi lâu mới nghe thấy giọng một người phụ nữ nghe điện thoại.
- Phiền cô gọi Bí thư Trương giùm tôi. nếu ông ấy hỏi thì nói có người đàn ông tên là Diệp Lăng Phi muốn tìm ông ấy!
Diệp Lăng Phi nói.
Người phụ nữ chần chừ một lúc, nhung cô ta nghe khẩu khí của Diệp Lăng Phi khá cứng rắn. cuối cùng cũng đồng ý, một lúc lâu sau mới nghe được giọng nói của Bí thư Trương ở đầu dây bên kia.
Diệp Lăng Phi xin lỗi:
- Bí thư Trương, thực sự xin lỗi ông. sớm như vậy đã đánh thức ông rồi!
- Diệp tiên sinh à, không có vấn đề gì đâu, cậu có chuyện gì sao?
Ngữ khí của Bí thư Trương vẫn rất bình thường, từ trong giọng nói của ông ta căn bản là không thể nghe ra Bí thư Trương có đang tức giận hay không. đây chính là công phu hàm dưỡng, dù có gặp phải bất cứ tình huống gì cũng không để người khác đoán được mình đang suy nghĩ cái gì. Nhưng cũng phải nói đây là cuộc gọi của Diệp Lăng Phi, nếu như đổi thành người khác gọi điện đến thì chưa chắc người ta đã chịu nghe máy. Phải biết rằng không phải ai cũng có thể gọi điện thoại cho Bí thư Trương.
- Bí thư Trương, ông còn nhớ chuyện ngày hôm qua chúng ta nói với nhau không, bây giờ tôi đã đưa người tới đây rồi. đồng thời còn đem tới chứng cứ có thể khiến ông cảm thấy hứng thú đó!
Diệp Lăng Phi nói,
- Bí thư Trương, chuyện này liên quan trọng đại. chỉ cần hơi có chút sai lầm, tôi tin rằng hậu quả của nó không cần tôi nói ông cũng rõ ràng. Vì vậy tôi hy vọng ông có thể xử lý chuyện này một cách nghiêm túc!
- Cậu, cậu có chứng cứ rồi sao?
Bí thư Trương hỏi.
- Đúng vậy, Bí thư Trương, tôi tin tưởng lần này người mà tôi mang tới có thể chứng minh chuyện Chu Hồng Sâm tham ô là do người khác vu hãm, cùng với đó, tôi cũng có thế hỗ trợ Bí thư Trương tìm được đầu mối để phá án. Có lẽ khi Bí thư Trương xem xét các chứng cứ tôi đưa đến thì trong lòng ông sẽ đại khái hiểu ra mọi chuyện. À. tiện đây tôi nhắc nhở luôn. Bí thư Trương đừng quên chuyện hôm qua ông đáp ứng tôi đấy!
- Tôi sẽ không quên đâu!
Bí thư Trương nói.
- Tốt lắm. bây giờ ông nói cho tôi biết phải đưa người đến đâu, tôi sẽ chờ tin tức tốt từ phía ông đấy!
Diệp Lăng Phi nói
Diệp Lăng Phi đưa tên kia đến cục công an thành phố, rất nhanh sau đó Bí thư Trương đã phái người đến bắt đầu điều tra. Chuyện này quan hệ trọng đại. sau khi nhận được cuộc gọi của Diệp Lăng Phi, Bí thư Trương lập tức gọi điện thoại cho các lănh đạo liên quan, yêu cầu họ lập tức phái người điều tra chuyện này.
Sau khi giao cả nhân chứng và vật chứng liên quan cho Bí thư Trương. Diệp Lăng Phi mặc kệ sự tình tiến triển thế nào, dẫn theo mấy người Dã Thú và Dã Lang quay về khách sạn. Diệp Lăng Phi thuê thêm hai phòng nữa để Dã Lang và Dã Thú nghỉ ngơi. Sau đó, Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính cũng trở lại phòng của mình. Hơn ba giờ sáng đã rời giường, mãi đến lúc này mới trở về, Bạch Tình Đình cảm thấy rất mệt mỏi, vừa về đến phòng mình, quần áo còn chưa kịp thay, trực tiếp ngã luôn xuống giường nằm ngủ. còn Chu Hân Mính lại ngủ không yên. cô đang suy nghĩ bao giờ cha mình mới được thả tự do.
Diệp Lăng Phi rất chắc chắn về khả năng thành công của chuyện này, hắn tin rằng rất nhanh thôi Bí thư Trương sẽ gọi điện thoại cho mình bởi vì còn cần mỉnh hỗ trợ chuyện này. Tuy Diệp Lăng Phi đã giao nhân chứng và một số chứng cứ có thể chứng minh Chu thị trưởng vô tội cho Bí thư Trương, thế nhưng. Bí thư Trương vẫn có một số việc không thể giải thích được, mà cái này lại cần Diệp Lăng Phi đến giải thích cho ông ta, Diệp Lăng Phi thậm chí còn muốn làm thế nào để Chu Hân Mính cũng được tham gia vào chuyện này.
Ngay khi Diệp Lăng Phi vừa cho rằng ngày hôm nay sẽ là một ngày thật tuyệt vời thì có một chuyện đột nhiên phát sinh khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy trở tay không kịp, Diệp Lăng Phi theo bản năng tự nhủ với mình, lại có chuyện sắp xảy ra, hơn nữa chuyện này rất có thể không phải chuyện dễ giải quyết.