Đô Thị Tàng Kiều

Chương 788 : Thử đột phá

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Lão già đột nhiên xuất hiện tại tỉnh thành làm Diệp Lăng Phi ý thức được lần này lão già đến đây chắc chắn là để tìm mình, hơn nữa còn là chuyện rất khó giải quyết, bằng không lão già sẽ không tự thân đến tận nơi này tìm mình. Diệp Lăng Phi luôn cảm thấy lão già thực sự là có cái số phải làm lụng vất vả, đã đến tuổi về hưu lâu rồi mà sao cứ tiếp tục công tác không ngừng vậy, sao không yên ổn mà về dưỡng lão đi!



Lúc đó Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Trương Dược, bên trong điện thoại Trương Dược thông báo cho Diệp Lăng Phi biết, trưa nay lão thủ trưởng Bành Nguyên sẽ đến tỉnh thành, ông ấy muốn gặp Diệp Lăng Phi, ý tứ của Trương Dược là muốn để Diệp Lăng Phi cùng mình đi đón tiếp Bành Nguyên.



Diệp Lăng Phi đưa đẩy nói là mình còn có chuyện, hắn nói sáng hôm nay còn phải đi gặp bí thư Trương đế giải quyết vụ việc của Chu Hồng Sâm. Trương Dược nghe hắn nói vậy cũng không nài ép, chỉ cười nói:



- Tiểu Diệp, thật ra chuyện này vô cùng dễ giải quyết, khi lão thủ trưởng đến đây, cậu để bí thư Trương đi gặp lão thủ trưởng luôn. Lẽ nào cậu cho rằng bí thư Trương dám có điều bất kính với lão thủ trưởng sao? Lão thủ trưởng muốn ông ta làm gì đó, liệu bí thư Trương dám không tận tâm tận sức đi làm sao?



- Trương gia gia, chuyện này dù sao cũng không phải cái gì quá lớn. tôi không muốn làm phiền đến lão già, để tôi tự mình xử lý chuyện này thì tốt hơn, huống chi, bí thư Trương đối đãi với tôi coi như cũng không tệ lắm!



Trương Dược cười ha ha nói:



- Tốt lắm. tôi phải đi đón tiếp lão thủ trưởng đây, mà tôi báo trước cho cậu biết, lần này lão thủ trưởng đến đây không chỉ đơn giàn tớithị sát công tác ở tỉnh thành này như bên ngoài đâu. hắn là ông ấy đặc biệt tới tìm cậu đấy, hơn nữa … Hmm, được rồi, không nói nữa, không nói nữa. tôi phải đi chuẩn bị một chút đã!



Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại xong, hắn trở về phòng mình, thấy Bạch Tình Đình nằm nghiêng mình ở trên giường, đang ngủ rất thoải mái. Bạch Tình Đình còn chưa thay quần áo ngủ, Diệp Lăng Phi đã sớm đoán được Bạch Tình Đình nhất định sẽ rất mệt mỏi, buổi chiều hôm qua cô mới quyết định đến tỉnh thành, đến rạng sáng hôm nay mới hơn ba giờ đã rời giường, cùng mình đi đến mấy nơi liền, Bạch Tình Đình không cảm thấy rã rời mới là lạ đó!



Diệp Lăng Phi không đành lòng quấy rầy Bạch Tình Đình, rời khỏi phòng của mình, vốn định đi sang phòng của Chu Hân Mính, nhung nghĩ lại thì hắn cũng bỏ ý định này đi, mấy ngày nay Chu Hân Mính vì chuyện của cha mình mà đã quá vất vả rồi, mình nên đế Chu Hân Mính một mình trong phòng nghỉ ngơi thoải mái một chút.



Diệp Lăng Phi đi về phía thang máy, định xuống đại sảnh tầng một ngồi chơi một lát. không chững bí thư Trương sẽ rất nhanh chóng gọi lại cho mình. Diệp Lăng Phi đi đến phía trước thang máy, chờ cửa thang máy mở ra thì thấy Vu Tiêu Tiếu từ trong thang máy bước ra. Vu Tiêu Tiếu hiển nhiên không ngờ Diệp Lăng Phi đang đứng ở ngay ngoài cửa thang máy, vừa thấy Diệp Lăng Phi, Vu Tiêu Tiếu tỏ vẻ sửng sốt. Lập tức hỏi:



- Sư phụ. sao anh lại đứng ở chỗ này thế?



- Chúng ta xuống dưới kia ngồi một lát đi!



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa cất bước đi vào trong thang máy.



Vu Tiêu Tiếu thấy Diệp Lăng Phi đi vào thang máy, cô không đi ra ngoài nữa, nhích người lại gần Diệp Lăng Phi, cùng Diệp Lăng Phi đi xuống tầng dưới.



Hai người đến một quán cả phê nằm ở phía bắc của khách sạn, gọi hai ly cả phê. Lúc này Vu Tiêu Tiếu mới đem nghi ngờ trong lòng ra hỏi Diệp Lăng Phi.



- Sư phụ, sao chúng ta lại tới nơi này, không thể đến phòng của anh được sao? Đừng nói với em là anh muốn đi uống cả phê đấy nhé!



Vu Tiêu Tiếu cười nói.



Diệp Lăng Phi cầm ly cả phê lên. nhấp một ngụm nhỏ sau đó từ tốn trả lời:



- Em thực sự đoán đúng rồi đó, chỉ là anh muốn tới nơi này uống một ly cả phê thôi!



Vu Tiêu Tiếu nghe xong liền bĩu môi nói:



- Hứ, em không tin đâu. em không cho là sư phụ có lòng dạ thảnh thơi mà đến đây uống cả phê đâu, nhất định là còn có chuyện khác nữa!



- Nếu như em thật sự muốn hói có chuyện gì xảy ra thì anh chỉ có thể nói là Tình Đình đã tới đây. Cô ấy ngủ trong phòng anh. anh không muốn quấy rầy cô ấy nên muốn đi ra ngoài uống cả phê. Thế nào, câu trả lời này có làm em thoà măn không?
- Tình Đình, mau dậy đi, mặt trởi đã chiếu đến mông em rồi đấy!



Diệp Lăng Phi ngồi xuống bên giường, dùng tay vỗ vỗ mông Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi vỗ như vậy, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, nói:



- ông xã, em buồn ngủ lắm. em muốn ngủ thêm lát nữa!



- Vậy cũng được, bà xã, em cứ ngủ tiếp đi, buổi trưa đừng quên cùng mẹ của Chu Hân Mính xuống tầng dưới ăn trưa đấy. Một lát nữa anh phải ra ngoài, không thể dùng cơm trưa với em được!



- Ông xã. anh muốn đi ra ngoài à?



Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, thoáng cái đã tỉnh táo lại, cô ngồi dậy, lấy tay dụi dụi mắt. hỏi:



- ông xã, anh muốn đi đâu vậy?



- Đi gặp Bành Nguyên, lão già đó đến tỉnh thành rồi, ông ấy muốn gặp anh.



Diệp Lăng Phi ôm eo Bạch Tình Đình, nói:



- Anh gặp ông ấy xong sẽ lập tức trở về. À. Hân Mính cũng phải ra ngoài đấy, hôm nay cô ấy còn có việc phải làm. em và mẹ của Hân Mính cứ ngồi ở khách sạn mà chờ, không nên đi ra ngoài.



- Bành gia gia đến tỉnh thành rồi à?



Bạch Tình Đình cảm thấy rất ngạc nhiên, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:



- Ông xã. anh nói xem Bành gia gia tới tìm anh có chuyện gì vậy?



- Dù là chuyện gì đi nữa thì chắc chắn sẽ không là chuyện tốt đâu!



Diệp Lăng Phi cười nói.



- Nếu lão già đó mà có chuyện tốt thì ông ấy sẽ không tự mình tới nơi này tìm anh đâu. Được rồi. bà xã đại nhân, anh đi trước đây, tránh để lão già đó chặn anh lại trong khách sạn này.



Diệp Lăng Phi vừa nói hôn lên gương mặt Bạch Tình Đình một cái.



Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi đứng lên, cô cố gắng mở to mất cho đỡ buồn ngủ, dịu dàng nói:



- Ông xã. em biết rồi, em sẽ ngoan ngoăn chờ anh trở về!



Diệp Lăng Phi bật cười, nói:



- ừ, em nhất định phải ngoan ngoăn chờ anh đấy, tối nay chúng ta sẽ thử đột phá thêm một tầng (quan hệ) mới nhé!