Đô Thị Tàng Kiều

Chương 854 : Người không thể quên

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Diệp Lăng Phi nghe những lời này của Nhiếp Quân xong, bật cười nói:



- Chỗ dựa của tôi chắc, thế nên quyền lực của tôi cũng lớn!



Diệp Lăng Phi nói xong, nhìn Bành Hiểu Lộ, ý muốn nói để Bành Hiểu Lộ xác mình lại sự thực này. Bành Hiểu Lộ tất nhiên hiểu cái quyền lực lớn mà Diệp Lăng Phi nói là gì. Sự thật, Bành Nguyên đưa giao cho Diệp Lăng Phi quyền lực rất lớn.



Có điều, Bành Nguyên không phải là người bỗng nhiên giao quyền lực này cho Diệp Lăng Phi, đó hoàn toàn là do sự hiểu biết Diệp Lăng Phi của Bành Nguyên mà hình thành. Phải biết rằng, ban đầu khi Bành Nguyên nhận biết được năng lực của Diệp Lăng Phi, ngay cả một số trang thiết bị quân sự hiện nay đều là do Diệp Lăng Phi giúp đỡ nên Bành Nguyên mới có được những vũ khí tiên tiến nhất của nước ngoài, và đã qua cải tạo.



Những trang thiết bị vũ khí của đội đặc chủng binh “Lang Nha” cũng là những vũ khí tinh xảo nhất trong nước hiện nay, trong đó, cũng sẽ bao gồm cả những vũ khí đã qua cải tạo dành cho từng binh sĩ. Vũ khí “Tia chớp số một” dành cho từng binh sĩ là vũ khí trong nước, tính năng của nó hoàn toàn có thể sánh ngang với châu Âu và Mỹ.



Đương nhiên, những chuyện thuộc cấp cơ mật này không thể cho những người như Nhiếp Quân biết được. Bành Hiểu Lộ cũng chỉ biết được một nửa, ông cô cũng không nói quá nhiều về chuyện này với cô.



Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi một cái, lạnh lùng nói:



- Anh có ý gì thế, anh nói chỗ dựa của anh vững, liên quan gì tới tôi?



Diệp Lăng Phi cố ý bĩu cái môi, ra vẻ khinh bỉ nói:



- Bành Hiểu Lộ à, thế là cô không đúng rồi, có biết rất rõ chỗ dựa của tôi là ai, sao cô không chịu nói chứ?



- Sao tôi biết được?



Bành Hiểu Lộ nói:



- Anh đừng có nói vớ vẩn, tôi không biết!



- Cô thật sự không biết?



Diệp Lăng Phi nhìn Bành Hiểu Lộ, lắc đầu, nói:



- Con gái nói dối không phải là thói quen tốt đâu, cẩn thận sau này không lấy được chồng đâu!



- Tôi lấy hay không lấy được chồng liên quan gì tới anh!



Bành Hiểu Lộ bước lên hai bước tiến về phía Diệp Lăng Phi, ưỡn ngực lên như gần chạm vào ngực Diệp Lăng Phi, khoảng cách giữa hai người gần tới mức Diệp Lăng Phi có thể ngửi cả được hơi thở của Bành Hiểu Lộ.



Bành Hiểu Lộ nói:



- Diệp Lăng Phi, anh lo cho tốt chuyện của anh đi, theo tôi thấy anh chẳng qua cũng chỉ là một tên háo sắc mà thôi, không, mấy tên háo sắc cũng còn tốt hơn anh, ít ra mấy tên háo sắc còn biết ẩn giấu, còn anh thì hoàn toàn công khai, tôi thật sự không hiểu, một cô gái tốt như Bạch Tình Đình sao lại gả cho anh chứ!



- Đó là vì tôi là người tốt!



Diệp Lăng Phi bỗng cười nói:



- Bành Hiểu Lộ, cô không thấy rằng cô quá lắm chuyện sao, từ khi nào cô lại đi quan tâm tới chuyện riêng của tôi rồi, ừm, có nên tìm chút thời gian nói chuyện riêng với cô không nhỉ, nói không chừng sau khi cô hiểu tôi xong, cô lại thích tôi cũng nên!



Câu này của Diệp Lăng Phi mang theo cả ý vị giễu cợt, còn chưa đợi Bành Hiểu Lộ nói. Nhiếp Quân đã phát điên lên. Nhiếp Quân luôn cho rằng hắn có cơ hội rất lớn có thể kết hôn với Bành Hiểu Lộ, hắn là quản giáo của Bành Hiểu Lộ, giờ lại cùng nhau làm quản giáo của đặc chủng binh “Lang Nha”, những người trong quân đội đều biết, Bành Hiểu Lộ thuộc tầng cao cấp, những người bình thường cô đều không thèm để ý. Bành Hiểu Lộ cũng có qua lại khá gần gũi với Nhiếp Quân, thường nói chuyện qua lại với Nhiếp Quân. Nhiếp Quân đương nhiên cho rằng Bành Hiểu Lộ có tình cảm đặc biệt với hắn. Để hắn có thể phát triển cao hơn nữa, Nhiếp Quân đã làm thủ tục ly hôn với người vợ ở thôn quê của mình, còn vì lý do gì mà ly hôn, căn bản không cần phải nghĩ, chỉ cần tùy tiện tìm một lý do nào đó là được rồi.
- Ai nói anh không dậy chứ, anh chỉ là đợi em tới gọi dậy thôi!



Diệp Lăng Phi nghĩ tới việc tối qua hắn dặn mọi người, mọi người đều đã dậy rồi, thế mà hắn còn chưa dậy, quả thật chẳng ra gì cả. Song hắn không thể để Angel nói hắn đến một câu cũng không nói lại chứ, cá tính của Diệp Lăng Phi chính là, dù đã cứng họng, cũng phải tìm ra lý do để nói lại một hai câu. Angel cũng không nói nhiều với Diệp Lăng Phi, quay người bước ra khỏi phòng.



- Ở đâu mà có báo hiệu dậy sáng sớm thế này chứ, chẳng lẽ không đợi tới trời sáng mới báo được sao!



Diệp Lăng Phi lầm bầm xuống giường, hắn ngáp dài một cái rồi bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy ở hành lang, mấy người trong Lang Nha tinh thần phơi phới bước ra khỏi phòng, đang định xuống lầu. Diệp Lăng Phi lại ngáp cái nữa, gọi Lão Hổ đang định bước xuống cầu thang nói:



- Lão Hổ, mấy cậu đã rửa mặt chưa thế hả?



- Satan, đợi lát nữa quay về rồi rửa!



Lão Hổ nói:



- Đây chẳng phải là yêu cầu của anh sao, chúng ta nên cùng với người ở đây tập luyện!



- Tôi biết rồi!



Diệp Lăng Phi ngáp cái rồi nói:



- Tôi chỉ là cảm thấy chế độ ở đây không được tốt, cậu nói xem vừa sáng sớm ra đã chạy, chạy về mới được đánh răng rửa mặt, chẳng phải rất mất vệ sinh, dậy sớm mà không vệ sinh sao được chứ, ngay cả mặt cũng không có thời gian để rửa!



Lão Hổ cười nói:



- Satan, đó là do cậu còn chưa thích ứng với cuộc sống ở đây thôi, chúng tôi sớm đã dậy, rửa mặt xong hết rồi. Xem ra, Satan cậu thật sự phải ở đây gắng tập luyện đi, thể chất của cậu không ổn rồi, đợi hôm nay chúng ta xem tìm cơ hội so xem sao chứ!



- So cái gì chứ, so ngáp sao?



Diệp Lăng Phi lại ngáp một cái, trông bộ dạng còn chưa tỉnh ngủ. Lão Hổ nói:



- Satan, hay cậu quay về ngủ lát nữa đi, hôm qua cậu mới tới, còn chưa thích ứng được với cuộc sống ở đây, đợi cậu thích ứng đã, mọi người giờ cũng đã thích ứng với cuộc sống ở đây rồi, dù sao mà nói, mọi người ở đây sống rất tốt!



- Vớ vẩn, sao tôi lại có thể không ra được chứ!



Diệp Lăng Phi nói:



- Đây là những gì tôi nói, tôi nên ra, có điều cũng phải nói lại, tham gia huấn luyện một thời gian ở đây thật sự cũng không tồi, ít ra cũng có thể khôi phục lại thể chất vốn có của tôi, nghĩ lại năm đó, một tối bên Alice tới năm sáu lần, tới hôm sau cũng không hề hấn gì, giờ thật...A, không nói nữa, mau đi thôi!



Lão Hổ cười nói:



- Satan, không ngờ năm đó cậu lại uy hoàng như vậy, tôi thật không biết đó, để lát tôi nói với mọi người!



- Lão Hổ, cậu...!



Diệp Lăng Phi vừa gọi được tiếng Lão Hổ đã thấy Lão Hổ chạy thẳng rồi, Diệp Lăng Phi lắc đầu, trong đầu lại nghĩ tới hình dáng Alice, không hiểu vì sao, trong lòng hắn cảm thấy rất rối, có lẽ hắn không thể quên được những chuyện trước đây, con người trước đây. Alice chính là người phụ nữ mà hắn không thể quên được.