Đô Thị Tàng Kiều
Chương 901 : Xảy ra chuyện
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Lý Khả Hân thấy phản ứng của Diệp Lăng Phi, trong lòng cảm thấy có chút nghẹn lời, cô không nghĩ chuyện lại trở nên thế này, khó khăn lắm quan hệ giữa cô và Diệp Lăng Phi mới hòa hợp lại được, kết quả lại là do chuyện của Lưu Hải, khiến cô lại cảm thấy quan hệ giữa cô và Diệp Lăng Phi lại xa cách rồi.
Lý Khả Hân tới trước mặt Diệp Lăng Phi, còn chưa nói xong, đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi đưa miệng tới gần tai cô, khẽ nói:
- Khả Hân, anh cần phải kiểm tra chút!
- Kiểm tra chút?
Lý Khả Hân ban đầu không hiểu ý, sau khi nhìn thấy nụ cười đầy ẩn ý của Diệp Lăng Phi, trong lòng Lý Khả Hân liền hiểu ngay ý của Diệp Lăng Phi, mặt cô bỗng đỏ bừng lên, ánh mắt long lanh lướt qua một niềm hưng phấn khác thường, nhưng Lý Khả Hân lại lo Diệp Lăng Phi nhìn thấu con tim cô, nhanh chóng đưa mắt tránh sang chỗ khác.
Đường Hiểu Uyển cao giọng nói:
- Diệp đại ca, sao anh không đi đón chị Khả Hân hả, em thấy coi thường con sâu lười to xác như anh rồi đó, có việc đi đón thôi mà cũng lười không chịu đi!
Đường Hiểu Uyển vừa nói vừa làm vẻ mặt xấu hướng về phía Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi thấy Đường Hiểu Uyển dám làm mặt xấu cho hắn xem, hắn liền đưa tay ra túm lấy cánh tay của Đường Hiểu Uyển, ngả người ôm Đường Hiểu Uyển lên, mở miệng nói:
- Tiểu nha đầu, có phải thấy Khả Hân tới, có người trợ lực rồi không, còn dám nói anh nữa cơ đó, anh phải nghiêm túc cẩn thận dậy dỗ lại em mới được!
Vừa nói vừa ôm Đường Hiểu Uyển rảo bước bước vào trong biệt thự.
- Chị Khả Hân, cứu em với, Diệp đại ca lại đang bắt nạt em rồi!
Đường Hiểu Uyển bị Diệp Lăng Phi ôm bổng lên, hai chân cô cố ý đạp lung tung, làm ra vẻ bị người ta ức hiếp, khóc gào kêu cứu.
Lý Khả Hân lại mang vẻ bàng quan đứng nhìn, không hề nói câu nào, cùng Diệp Lăng Phi bước vào trong biệt thự.
Diệp Lăng Phi vừa bước vào trong biệt thự, liền ném Đường Hiểu Uyển xuống chiếc ghế sofa trong phòng khách. Đường Hiểu Uyển giờ lại đang mặc chiếc váy ngắn kẻ hoa, hạ thân mặc thêm một chiếc quần giữ ấm bó sát lấy người. Diệp Lăng Phi nhấc chiếc váy kẻ hoa ngắn của Đường Hiểu Uyển lên, giơ tay, pụp, pụp hai tiếng liền, đánh tới mức Đường Hiểu Uyển kêu lớn:
- Chị Khả Hân, cứu em với, nhanh qua đây cứu em với, đau quá!
- Tiểu nha đầu, còn không chịu ngoan ngoãn đi à, có cần anh phải ra tay nặng hơn nữa không?
Diệp Lăng Phi chỉ nói thế để dọa Đường Hiểu Uyển mà thôi chứ hắn không hề có ý định nhấc tay lên đánh lần nữa. Đường Hiểu Uyển nằm bò trên ghế, cong cong chiếc mông lên, nãy vừa bị Diệp Lăng Phi tét cho hai phát vào mông, vẫn còn cảm thấy cái mông đáng thương đang rất đau. Đường Hiểu Uyển thấy Khả Hân không hề có ý muốn qua đây giúp, cô cũng không dám nói linh tinh nữa, cô cố ý tỏ ra vẻ đáng thương vạn phần, nếu thêm hai mắt đẫm lệ chút nữa thì cảnh tượng càng đáng thuyết phục hơn.
Diệp Lăng Phi thật sự cũng thấy bộ dạng đáng thương ngàn lần ấy của Đường Hiểu Uyển mà gục đầu chịu thua, nhìn nhìn bộ đạng đó của Đường Hiểu Uyển, hắn sao cũng không nhẫn tâm đánh tiếp nữa, chỉ đành nói:
- Thôi nào, tiểu nha đầu, mau dậy đi, đi cầm hai lon nước uống tới đây!
- Vâng!
Đường Hiểu Uyển từ ghế sofa trườn dậy, bước xuống, đi về phía phòng bếp. Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế sofa, nhìn Lý Khả Hân vẫn đứng ở bên đó không chịu bước qua, hắn đưa tay đập đập phần ghế sofa bên cạnh mình, gọi Lý Khả Hân nói:
- Khả Hân, mau qua đây ngồi đi!
Lý Khả Hân mặc chiếc áo khoác lớn, cô cứ đứng đó bất động. Diệp Lăng Phi ngạc nhiên nhìn Lý Khả Hân, hỏi:
- Khả Hân, em làm gì thế, sao còn khôngqua đây ngồi?
Lý Khả Hân gật gật đầu, nói:
- Diệp đại ca, em hiểu rồi!
- Ừm, hiểu rồi thì tốt!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa lấy tay nhấc mạnh cằm Lý Khả Hân lên, nhìn thẳng vào mắt Lý Khả Hân, rất chân thành nói:
- Khả Hân, em là một trong những cô gái có chủ kiến nhất mà anh từng gặp, chỉ là, có lúc em lại quá do dự, như thế sẽ hại chính em đó!
Lý Khả Hân nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, mở miệng nói:
- Thế nên, em mới mong được Diệp đại ca từng giờ từng khắc ở bên cạnh em, thường xuyên nhắc nhở em nên bước thế nào?
- Đương nhiên anh sẽ phải nhắc nhở em nên bước thế nào rồi!
Diệp Lăng Phi bỗng lật ngửa Lý Khả Hân xuống dưới ghế sofa, ngay cả người hắn cũng đè qua. Diệp Lăng Phi ấn Lý Khả Hân ép xuống dưới người hắn, tay hắn bắt đầu du ngoạn trên thân người Lý Khả Hân, hơi thở của Lý Khả Hân bỗng chốc dồn dập hơn. Diệp Lăng Phi dùng giọng nói nam tính của mình, chầm chập nói:
- Giờ anh nhìn thấy sự lạc lõng trong đôi mắt em, để anh chỉ dẫn cho em nhé!
Lý Khả Hân lấy sức nói:
- Hiểu Uyển, còn đang ở trên lầu!
- Không sao, để nha đầu đó ở trên lầu đi!
Diệp Lăng Phi đưa môi hôn xuống, ngay chính khoảnh khắc này, đôi tay của Lý Khả Hân liền ôm chặt qua cánh tay của Diệp Lăng Phi.
Chốc lát sau, trong phòng khách liền truyền lại từng hơi thở gấp gáp. Trong hơi thở gấp gáp ấy, còn xen cả từng tiếng rên rỉ được cực lực đè nén của Lý Khả Hân.
Ngay lúc Lý Khả Hân và Diệp Lăng Phi đang nồng nàn bên nhau, cửa phòng ngủ trên tầng khẽ khẽ được Đường Hiểu Uyển mở ra. Đường Hiểu Uyển nhón nhén bước chân đi tới đầu cầu thang, cô gắng sức để bước chân của mình nhẹ không tạo thành tiếng, thuận theo cầu thang, dần dần bước xuống dưới, cầu thang này là kiểu hình cầu, kết nối tầng một và tầng hai với nhau. Lúc Đường Hiểu Uyển đi tới bậc cầu thang đoạn xoắn nằm giữa cầu thang, cô liền nhìn thấy cảnh tượng hương sắc này.
Ngay chính trong phòng khách dưới lầu, hạ thân của Lý Khả Hân đang **, quần áo trên người cũng được bật cởi ra tới dưới nách, bị Diệp Lăng Phi đè xuống phía dưới. Diệp Lăng Phi mạnh mẽ ra sức va đập, khiến Lý Khả Hân rên lên từng trận rồi từng trận.
Đường Hiểu Uyển không ngờ rằng lại có thể nhìn thấy cảnh này, từ trước tới giờ, Lý Khả Hân luôn là hình mẫu của một người phụ nữ mạnh mẽ không chịu khuất phục trong lòng Đường Hiểu Uyển, Đường Hiểu Uyển có chuyện gì cũng nguyện nói với Lý Khả Hân, thậm chí còn không né tránh chuyện giữa cô và Diệp Lăng Phi, tự nhiên bao gồm cả một số chuyện trên giường. Chỉ là Lý Khả Hân lại không nhắc qua với Đường Hiểu Uyển về phương diện này. Đường Hiểu Uyển chỉ biết Lý Khả Hân kính yêu của cô có những hành vi quá nồng ấm với Diệp Lăng Phi. Lý Khả Hân lại không nói qua quá trình tỉ mỉ với cô. Lúc này, Đường Hiểu Uyển được tận mắt chứng kiến cảnh tượng ái tình giữa Lý Khả Hân và Diệp Lăng Phi, điều này khiến con tim Đường Hiểu Uyển loạn nhịp, cô chỉ dám trộm nhìn mấy cái, rồi cũng không dám nhìn tiếp nữa, vội vội vàng vàng bước lên lầu. Vừa quay về phòng ngủ, Đường Hiểu Uyển liền bổ nhào lên trên giường, dùng chăn che lấy đầu của mình, trong đầu hồi tưởng lại cảnh tượng ban nãy mà cô nhìn thấy, bỗng nhiên, trên khuôn mặt Đường Hiểu Uyển nở ra một nụ cười ngọt ngào, cô lẩm nhẩm nói:
- Chị Khả Hân, để xem sau này chị làm thế nào đây, nếu như sau này Diệp đại ca còn dám ức hiếp em, chị mà không giúp em, em sẽ nói chuyện này ra, em xem chị có sợ không nào!
Diệp Lăng Phi sau khi quấn quýt với Lý Khả Hân ở dưới lầu xong, Lý Khả Hân liền nằm bò trên giường, thở dốc từng hơi. Cô và Diệp Lăng Phi vốn chỉ nảy sinh quan hệ với nhau có một hai lần, lần này lại là sau hơn hai tháng mới gặp mặt, Lý Khả Hân sao mà chịu đựng nổi chứ.
Diệp Lăng Phi cũng không vội vàng mặc quần áo, mà cứ thế ôm lấy Lý Khả Hân dường như ** nằm trong lòng hắn, nói những lời ngọt ngào đường mật. Bất kể người phụ nữ nào cũng đều thích nghe lời đường mật, nhất là sau chuyện ấy xong, họ lại càng thích nghe.
Diệp Lăng Phi vốn định hơn bốn giờ chiều sẽ về, kết quả cứ kéo đài kéo dài mãi tới tận hơn năm giờ, trời bên ngoài đã bắt đầu tối rồi. Đường Hiểu Uyển muốn về nhà, buổi tối ở đây có một mình Đường Hiểu Uyển. Diệp Lăng Phi cũng không yên tâm, thế là hắn và Lý Khả Hân lái xe đưa Đường Hiểu Uyển về nhà. Diệp Lăng Phi lại lái xe đưa Lý Khả Hân về tới dưới nhà Lý Khả Hân, sau khi hôn tạm biệt với Lý Khả Hân xong. Diệp Lăng Phi vừa định lái xe về nhà, thì nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình.
- Ông xã, xảy ra chuyện rồi!
Điện thoại vừa được kết nối xong, Bạch Tình Đình liền nhanh miệng nói luôn câu này.