Đô Thị Tàng Kiều
Chương 902 : Sự thật phơi bày
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Diệp Lăng Phi nhận điện thoại của Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình liền vội nói thẳng một câu xảy ra chuyện rồi. Diệp Lăng Phi giật nảy mình, hắn còn nghĩ Bạch Tình Đình xảy ra chuyện gì rồi, vội vàng hỏi:
- Bà xã, em nói từ từ thôi, đừng vội!
- Ông xã, em nói xây ra chuyện là vì đứa bé đó bị xe đâm rồi!
Giọng điệu của Bạch Tình Đình không hoàn toàn vô cùng lo lắng, nhiều lắm cũng chỉ là lòng đồng cảm mới khiến cô nói nhanh tới như vậy thôi, cho dù là Bạch Tình Đình hay Diệp Lăng Phi, đều không thích đứa trẻ đó lắm. Nhất là khi Diệp Lăng Phi nghe xong Bạch Tình Đình nói đứa trẻ đó bị xe đâm xong, hắn liền lạnh nhạt nói:
- Đã chết chưa?
Diệp Lăng Phi không nhất thiết phải đi quan tâm con của người khác, trong cái xã hội phát triển này, rất nhiều người trở nên lãnh đạm hơn rất nhiều, có một số người khen con nhà người ta đẹp, đáng yêu, cũng chỉ là nói trên bờ môi chót lưỡi mà thôi, chẳng có ai lại đi thích con của nhà khác mà không thích con của nhà mình, trừ khi đứa trẻ con của nhà kia là giống của hắn, tên kia ngốc ngếch nên mới nuôi con hộ hắn.
Phản ứng này của Diệp Lăng Phi rất bình thường, nếu Diệp Lăng Phi tỏ ra có vẻ hấp tấp chút, đó chẳng qua cũng chỉ là giả đối mà thôi. Diệp Lăng Phi chính là con người như vậy, chỉ cần không phải là người có liên quan đến hắn, người khác sống hay chết đều không liên quan tới hắn, kể cả đứa trẻ đó chết ngay trước mặt hắn đi nữa. Diệp Lăng Phi cũng sẽ không có chút hấp tấp hay thương tâm nào. Nói hắn lãnh đạm cũng được, nói hắn vô tình cũng xong, tóm lại Diệp Lăng Phi chính là người không để ý kẻ khác nghĩ gì về hắn, hắn chỉ để ý những người mà hắn thích, những người hắn quan tâm.
Bạch Tình Đình nói:
- Giờ đang được đưa tới bệnh viện cấp cứu!
- Ồ, anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi lạnh nhạt nói:
- Có liên quan gì tới anh à!
- Ông xã, hay là anh qua đây chút đi, cho dù thế nào đi nữa, cũng đều nên qua thăm chút!
Bạch Tình Đình ngập ngừng nói:
- Coi như nể mặt bố em vậy!
- Anh biết rồi, giờ anh lái xe qua đây!
Diệp Lăng Phi không thích tới bệnh viện lắm, đứa trẻ đó sống hay chết đều không liên quan tới hắn, có điều Bạch Tình Đình đã mở lời nói như vậy, Diệp Lăng Phi cũng chỉ có thể tới bệnh viện đi đi lại lại chút cho có hình thức.
Tới bệnh viện rồi, Diệp Lăng Phi liền rút chìa khóa xe ra đi tìm Bạch Tình Đình, vừa mới vào bệnh viện mới biết là do ông nội đáng kính của nó dẫn cháu đi chơi, cũng chỉ vì nhất thời lơ đãng chút, kết quả là đứa trẻ đó nghịch ngợm, chạy lao qua đường, bị một chiếc xe đang lái qua đâm phải.
- Thật lắm chuyện, anh cảm thấy từ lúc anh về tới giờ chưa được nghỉ ngơi qua lúc nào cả!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa từ trong túi rút ra điếu thuốc, sờ sờ tìm bật lửa, không ngờ bật lửa lại không mang theo trên người. Diệp Lăng Phi cũng không nhớ để bật lửa rơi ở đâu nữa, hắn thấy ở chỗ cửa sổ đoạn hành lang bệnh viên, có một người đàn ông tầm hơn ba mươi tuổi đang đứng đó hút thuốc. Diệp Lăng Phi bước qua, mượn người đó ít lửa hút, sau khi mượn lửa xong. Diệp Lăng Phi liền lắm mồm thêm chút, nói:
- Trời lạnh quá, đợi lúc ra ngoài nên cẩn thận chút, tốt nhất là nên mặc thêm cái quần thô nữa!
Người đàn ông đó ban đầu còn không hiểu là ý gì, đợi Diệp Lăng Phi rời đi rồi, hắn mới phát hiện thì ra khóa quần của hắn chưa kéo lên, chiếc quần hoa đầy ấn tượng của hắn thông qua đoạn khóa quần lộ ra ngoài.
Diệp Lăng Phi quay trở lại, hắn vừa hút thuốc, vừa hiển hiện với vẻ phớt lờ, không quan tâm. Bạch Tình Đình kéo kéo cánh tay Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Ông xã, anh làm ra dáng chút đi!
- Anh làm ra dáng gì?
Diệp Lăng Phi bĩu bĩu môi, mở miệng nói:
- Anh tôi đây đã là tốt lắm rồi còn gì nữa, sao phải làm bộ làm dáng nữa chứ, thời buổi này chuyện kiểu này thiếu gì chứ, liên quan quái gì tới anh.
Bạch Tình Đình vốn định khuyên Diệp Lăng Phi vài câu, nhưng nghĩ tới Diệp Lăng Phi vốn là đứa trẻ mồ côi, cách làm việc của hắn luôn khác người. Bạch Tình Đình chỉ đành bỏ ý định khuyên can Diệp Lăng Phi, lúc này, liền nghe thấy một trận ồn ào vọng lại. Bạch Tình Đình kéo kéo cánh tay Diệp Lăng Phi, mở miệng nói:
- Tôi đồng ý, tôi đồng ý!
Cô thiếu phụ liên miệng nói.
Diệp Lăng Phi trong lòng đã có cách hay, xem ra, lần này hắn nhất định phải đi Ma Cao. Hắn tìm Bạch Tình Đình, nói tất cả những chuyện đã xảy ra cho Bạch Tình Đình nghe, ý của Diệp Lăng Phi rất rõ, đó là để Bạch Tình Đình ở bên này trông cô thiếu phụ kia, còn hắn sẽ đi Ma Cao, đưa cái tên Bạch Thúy Bách kia về.
- Ông xã, anh thật sự phải đi Ma Cao sao?
Bạch Tình Đình hỏi.
- Ừ, anh nghĩ qua rồi, có một số chuyện anh nhất định phải qua!
Diệp Lăng Phi nói.
- Người anh em đó của anh ở bên Ma Cao cũng lâu quá rồi, cũng nên đi thăm hắn một chuyến!
- Ông xã, anh định lúc nào đi?
- Càng nhanh càng tốt!
Diệp Lăng Phi nói.
- Chuyện này không thể kéo quá dài, anh lo tên Hoắc Chấn đó sẽ ngửi hơi thấy điều không hay, giết Bạch Thúy Bách diệt khẩu. Anh sẽ gắng hết sức lao thân qua đó. Ồ, anh sẽ để Dã Thú phải theo một vài người ở công ty Bảo An giám sát người phụ nữ đó và con cô ta, đứa bé đó chính là mạng của người phụ nữ đó, chỉ cần canh chừng đứa trẻ đó, người phụ nữ đó sẽ ngoan ngoãn nghe lời thôi. Tình Đình, chuyện này em đừng nói với bố em nhé, anh sẽ nhanh chóng giải quyết xong chuyện này, rồi quay về!
- Ông xã, em biết rồi, anh phải hết sức cẩn thận nhé!
Bạch Tình Đình dặn dò nói.
- Tình Đình, em yên tâm đi, anh sẽ không có chuyện gì đâu!
Diệp Lăng Phi nói.
- Lần này, anh sẽ đẫn theo cả Dã Thú, Dã Lang đi, còn có cả Angel cùng đi Ma Cao nữa.
- Angel?
Bạch Tình Đình nghe thấy Angel cũng đi Ma Cao xong, cô liền khẽ lưỡng lự. Diệp Lăng Phi nhìn ra Bạch Tình Đình lo Angel sẽ làm gì hắn, hắn liền khẽ cười nói:
- Bà xã, em có phải đang ghen không?
- Không phải, em chỉ cảm thấy cô gái Angel này không đàng hoàng lắm, em lại không nói được nguyên nhân vì sao!
Bạch Tình Đình nói.
- Em đặc biệt không thích cái ánh mắt cô ta nhìn em!
- Đó là chuyện đương nhiên rồi, Angel là đồng tính nữ mà!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Có điều, em yên tâm đi, Angel không dám ra tay với em đâu, vì em là người phụ nữ của anh mà!
-o0o-