Đô Thị Tàng Kiều

Chương 938 : Kết thúc rồi

Ngày đăng: 11:01 18/04/20


Câu này của Diệp Lăng Phi vừa nói xong, liền nghe thấy tiếng bịch bụp, một vật thể từ phía cửa nhà xưởng bay thẳng vào trong.



- Mẹ kiếp, con mụ này nặng thật đấy!



Tiếng của Dã Thú vọng từ bên ngoài vào, chỉ nhìn thấy ở bên ngoài cửa, tay Dã Thú xách một khẩu súng liên thanh, họng súng ngắm thẳng vào Hoskin, mở miệng nói:



- Này cái tên khốn nạn Kim gì gì kia, mày gửi cho tao con mụ này, tao chịu không nổi nữa rồi, xách tới đây trả lại cho mày đó!



Kim Quảng lúc này mới nhìn rõ vật thể vừa bay vào đó chính là Maria đang bị trói chặt. Kim Quảng không rõ, rõ ràng hắn phái Maria đi giết Dã Thú, sao đang yên đang lành Maria lại bị Dã Thú túm lại ném vào đây.



Kim Quảng đương nhiên không hiểu được rồi, cũng giống như Diệp Lăng Phi vừa nãy đã nói, tất cả đã được Diệp Lăng Phi nắm rõ. Diệp Lăng Phi tới đây cũng chỉ vì muốn câu con cá lớn Hoskin này ra mà thôi.



Maria đột nhiên tới tìm Dã Thú. Diệp Lăng Phi đã đoán được đây chẳng qua lại là thủ đoạn của Kim Quảng, mục đích chính chẳng qua là để Dã Thú rời khỏi hắn, để hắn thiếu đi một cánh tay. Diệp Lăng Phi liền tương kế tựu kế, để Dã Thú trực tiếp khống chế Maria, đem tới đây.



Hoskin thấy Dã Thú cầm súng đứng ở cửa, trong lòng biết không ổn rồi, vừa định gọi người nổ súng, súng của Dã Thú liền vang lên, chỉ nghe thấy đạn bay ra rầm một tiếng vang lánh bên trong nhà xưởng, lập tức có năm sáu tên đàn ông cầm súng lục từ trên tầng hai của nhà xưởng rơi xuống.



Chính lúc này, bỗng lại nghe thấy tiếng súng vọng lên, dường như ở bên ngoài cũng có người đang tấn công. Ngay sau đó liền có mấy quả đạn khói được ném từ ngoài cửa sổ vào, bên trong nhà xưởng liền mờ mờ toàn sương phủ kín.



- Nhanh giết chết Satan!



Hoskin vừa thấy khói tràn vào trong nhà xưởng, trong lòng liền cuống lên, đây là cơ hội báo thù mà hắn đã phải đợi bao nhiêu năm nay. Hoskin không muốn lần này lại để Diệp Lăng Phi chạy thoát. Nhưng khói đã âm u phủ đầy nhà xưởng, mấy người của Kim Quảng cũng loạn lên nổ súng, Nhưng đâu có thể bắn trúng được Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lúc này sớm đã núp ra ngoài rồi, ngay chính lúc đạn khói được ném vào, Diệp Lăng Phi đã túm lấy Bạch Thúy Bách cùng với Dã Lang chạy ra bên ngoài.



Ở bên ngoài, Angel và Bành Hiểu Lộ hai người đang tấn công về phía nhà xưởng. Bành Hiểu Lộ và Angel sớm đã ẩn thân ở gần đây, chỉ chờ đợi cơ hội nổ súng tấn công, để yểm hộ cho Diệp Lăng Phi rút lui, tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của Diệp Lăng Phi. Thế nên ngay vào khoảnh khắc Bành Hiểu Lộ và Angel ném đạn khói vào. Diệp Lăng Phi đã chạy đi rồi.



Đợi lúc vừa chạy ra ngoài, Diệp Lăng Phi liền thẳng tay ném ngay tên Bạch Thúy Bách trong tay xuống đất, nhổ nhổ nước bọt, mắng:



- Mẹ nó chứ, tên già Hoskin khốn kiếp kia vẫn chưa chết. Hôm nay ông sẽ giết chết mày!



- Satan. Lương Ngọc bên đó báo tin tới, bọn họ rất nhanh sẽ lao tới đây thôi!



Angel cầm điện thoại trong tay, nói với Diệp Lăng Phi.
- Anh dự tính cũng phải hai ba ngày anh ta mới có thể về nhà được!



- Ông xã, thật vậy sao?



Bạch Tình Đình vui mừng ra mặt, theo Bạch Tình Đình thấy, Diệp Lăng Phi cho dù có cứu được Bạch Thúy Bách ra cũng cần mất một khoảng thời gian, vì theo Diệp Lăng Phi nói, tình hình bên Ma Cao rất phức tạp. Nhưng Diệp Lăng Phi lại trong thời gian ngắn như vậy đã cứu được Bạch Thúy Bách ra ngoài, thật sự khiến Bạch Tình Đình cảm thấy rất ngạc nhiên, điều này có nghĩa là Diệp Lăng Phi cũng rất nhanh là có thể về nhà. Vừa nghĩ tới việc sắp được gặp Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình trong lòng liền cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều.



- Ông xã, thế tin xấu thì sao?



Bạch Tình Đình nghĩ tới lúc nãy Diệp Lăng Phi có nói còn một tin xấu nữa, trong lòng Bạch Tình Đình bỗng nhiên có chút lo lắng, lo tin xấu này có liên quan tới Diệp Lăng Phi.



- Tin xấu là ngày mai anh không thể quay về thành phố Vọng Hải được, anh cần phải ở lại Ma cao hai ba ngày nữa, bên này còn có một số chuyện cần anh giải quyết!



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Cũng có nghĩa là, anh không thể cùng bà xã đón tết Nguyên Đán được!



Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi nói tin xấu chính là tin này xong, cô liền thở phào nhẹ nhõm, miệng cười nói:



- Ông xã, anh thật xấu, em còn nghĩ là tin xấu gì cơ, ừm, em biết rồi, dù sao ngày mai em cũng có chuyện phải làm, em định cùng Hân Mính đi dạo, à, Ông xã, em quên không nói với anh, hôm nay em đưa Hân Mính tới bệnh viện khám sức khỏe, bác sĩ nói sức khỏe của Hân Mính rất tốt. Ông xã, đây có được coi là tin tốt không?



Diệp Lăng Phi nghe thấy thế liền cười nói:



- Đây đương nhiên là tin tốt rồi, là tin tốt nhất trong ngày hôm nay đối với anh!



Bạch Tình Đình cười nói:



- Ông xã, em biết ngay anh nghe thấy tin này xong nhất định sẽ rất vui mà, ưm. Ông xã, em hy vọng anh sớm quay về với em, em rất muốn được gặp anh, vô cùng vô cùng vô cùng nhớ ông xã!



Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình lại nói chuyện phiếm một lúc nữa, nói cả một đống chuyện, nói cho tới mức nhức cả miệng mới chịu cúp điện thoại. Hắn ở trong bồn tắm thoải mái tắm một hồi xong, cuối cùng mặc quần áo ngủ lên giường. Tối hôm nay Diệp Lăng Phi không muốn nghĩ gì cả, hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật thoải mái.