Đô Thị Tàng Kiều

Chương 952 : Toàn gia phúc

Ngày đăng: 11:01 18/04/20


Gần hết năm, không thể thiếu những chuyện chi hoa hồng như thế này. Diệp Lăng Phi ở thành phố Vọng Hải này đã nắm trong tay ba tập đoàn kinh tế lớn. Trong đó có tập đoàn Tân Á và tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ là hai tập đoàn bản địa ở thành phố Vọng Hải, còn tổng bộ của công ty bảo hiểm Dân An lại ở Bắc Kinh, bên dưới có biết bao nhiêu công ty con. Vừa nãy Diệp Lăng Phi nhận cuộc gọi là do bên Bắc Kinh gọi tới, sau khi công ty bảo hiểm Dân An bị Diệp Lăng Phi thâu tóm, tổng bộ của công ty bảo hiểm Dân An vẫn cứ đặt ở Bắc Kinh, Diệp Lăng Phi không hề có ý định để tổng bộ công ty bảo hiểm Dân An chuyển về thành phố Vọng Hải. Lúc đầu, khi Diệp Lăng Phi thâu tóm công ty bảo hiểm Dân An là vì khi đó nhiệt huyết tuôn trào, mới mua lại công ty bảo hiểm Dân An. Trong vòng một năm, lợi nhuận của công ty bảo hiểm Dân An rất cao, vì vậy vừa tới cuối năm, người ta đã đòi bàn chuyện tiền công của nhân viên, một mặt bàn chuyện chia hoa hồng. Tất nhiên Diệp Lăng Phi là cổ đông duy nhất, vì vậy mọi chuyện chỉ cần sự đồng ý của Diệp Lăng Phi là được. Còn về tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, hoàn toàn là do Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi nắm cổ phần, đều là tiền của nhà, có gì đâu mà chia với sẻ. Bạch Tình Đình nói:



- Không chia hoa hồng, tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ chẳng có lãi, lấy tiền đâu ra mà chia!



Diệp Lăng Phi cố ý làm ra bộ dạng thất vọng, nói:



- Bà xã đại nhân, thật sự không chia hoa hồng à, anh còn cứ đợi để được tới hết năm, anh sẽ được chia một khoản tiền lớn chứ!



- Không chia hoa hồng mà lại!



Bạch Tình Đình nhắc lại lần nữa. Diệp Lăng Phi bật cười, trước mắt nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ chính là tập trung xây dựng hạng mục núi Long Sơn, mà hạng mục này đều do Diệp Lăng Phi đầu tư. Trước mắt Diệp Lăng Phi đã theo như kế hoạch đầu tư vào đó 2 tỷ, sau khi hết kỳ thứ nhất của công trình, Diệp Lăng Phi sẽ tiếp tục đầu tư.



Về phía Paul cũng đang kiếm ra tiền cho Diệp Lăng Phi, tất nhiên, Diệp Lăng Phi luôn cho rằng đối với tiền nhất định phải đầu tư vào một nơi tốt mới có thể tiền sinh ra tiền. Hắn đem tiền vốn của mình chia làm nhiều phần. Một phần gửi vào các ngân hàng, và gửi ở Thụy Sỹ, phần khác dùng để đầu tư. Toàn bộ phần đầu tư này chiếm 30% tổng tài sản của Diệp Lăng Phi, phân đều vào các doanh nghiệp tùy theo quy mô đầu tư, Paul cũng chỉ là một trong những người có công ty được Diệp Lăng Phi đầu tư vào.



Các khoản đầu tư, bao gồm cả cổ phiếu công ty, chứng khoán, bất động sản, hàng hóa.....nhiều khoản khác nữa. Một năm trở lại đây, tỷ lệ cổ phiếu là 400 phần trăm.Diệp Lăng Phi không có ước tính giá trị thực của họ,nhưng số lượng tuyệt đối của giá trị tài sản của hắn thì hơn rất nhiều so với những người bình thường có thể tưởng tượng. Diệp Lăng Phi đã từng có kế hoạch làm từ thiện, nhưng sau đó vì một lý do nào đó, hắn đã từ bỏ làm từ thiện. Trong tâm trí Diệp Lăng Phi, những người tị nạn châu Phi không liên quan gì tới hắn, hắn cho rằng mình đâu có vĩ đại như vậy. Quyên góp cho tổ chức từ thiện là để cho những quốc gia Châu Phi đó hưởng, bản thân hắn là người da vàng, kể cả có muốn là từ thiện thì cũng nên nghĩ tới tq trước, nhưng nhìn tình hình phát triển của tq như hiện nay, thì dù có làm từ thiện cũng chưa chắc số tiền đó đến được tay những người khó khăn thật sự cần tiền.



Xem ra dịp cuối năm này đúng là một thời cơ tốt, có thể để cho mọi người chia tiền, để mọi người có thể ăn Tết vui vẻ. Diệp Lăng Phi trong lòng đã quyết định, nhanh chóng giải quyết xong sự việc ở thành phố Đông Hải này để về thành phố Vọng Hải phát lì xì cho những nhân viên đã vất vả suốt một năm qua. Ba người ăn cơm xong thì trở về phòng. Ba người lại tắm cho qua, rồi lên giường. Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đều mặc váy ngủ, hai người lên giường trước. Khi Diệp Lăng Phi tắm xong, trần truồng đi ra thì đã thấy Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính nằm chiếm hết phần lớn chiếc giường. Nhất là Bạch Tình Đình, cô cố ý nằm bè ra để biến cái giường vốn có thể nằm ba người trở thành chỉ có thể giành cho hai người nằm.



Diệp Lăng Phi không mặc gì bước lên giường, tung chăn ra, đẩy cái mông của Bạch Tình Đình dịch vào nói:



- Em làm gì vậy, cả cái giường to như vậy để em nằm một nửa, anh nằm đâu hả?



- Anh nằm trong phòng phụ đi, trong phòng phụ đấy còn một cái giường. Đó mới là giường của anh. Đừng có mà chạy lại đây làm loạn.



Bạch Tình Đình ôm lấy Chu Hân Mính, quay lưng lại nói với Diệp Lăng Phi, cô nói chuyện cũng không quay lại nhìn Diệp Lăng Phi.



- Để anh ngủ trong phòng phụ đó sao? Có nhầm không vậy? Anh không lại đây góp vui thì sao mà được!



Diệp Lăng Phi chẳng quan tâm, cứ trần truồng như vậy nhảy lên giường. Mặc kề Bạch Tình Đình cố tình nằm chiếm hết cái giường, quay lưng lại. Diệp Lăng Phi vẫn cứ không khách sáo, sau khi nhảy lên giường, hắn nằm thẳng đờ ra, đưa tay tụt cái váy ngủ của Bạch Tình Đình ra. Bạch Tình Đình khi ngủ không mặc đồ lót, cởi váy ngủ ra thì cả cơ thể trắng ngọc ngà của Bạch Tình Đình cũng lộ ra. Diệp Lăng Phi nhanh nhẹn dùng cái đó của hắn đâm sâu vào cơ thể Bạch Tình Đình.



- Đây là cái giá em phải trả đó bà xã!


Bạch Tình Đình vừa cởi áo ngoài, khi nghe thấy Diệp Lăng Phi nói tới chuyện chụp ảnh cưới, Bạch Tình Đình cười nói:



- Có gì khó đâu, em nghĩ rồi, ba người chúng ta cùng chụp tại thành phố Vọng Hải!



- Ba người cùng chụp?



Chu Hân Mính nghe thấy ngạc nhiên, cô lắc đầu nói:



- Cái này làm sao mà được!



- Có gì mà không được? Ông xã, bây giờ anh gọi điện cho công ty tổ chức hôn nhân đi, bảo họ hủy hết đơn đặt hàng của khách hàng khác. Chỉ chụp ba người chúng ta thôi, tổn thất bao nhiêu, chúng ta bồi thường. Ngoài ra, ở nơi chụp ảnh chỉ cần thợ chính và trợ lý. Những người khác chúng ta không cần, anh nói chúng ta chụp ảnh kỉ niệm như vậy có sao đâu!



- Bà xã, chủ ý này hay quá, bây giờ anh gọi điện ngay!



- Đợi đã, em còn chưa nói hết! Ông xã, anh đừng nói với công ty hôn nhân đó. Anh chỉ cần gọi cho ảnh viện là được. Như vậy là tốt nhất, anh gọi luôn cho ảnh viện đó, đừng nói chúng ta chụp ảnh cưới, nói là chụp ảnh kỷ niệm. Như vậy chúng ta cứ 2 người chụp một, ông xã, anh thấy thế nào?



- Ông xã, vẫn là em thông minh nhất!



Diệp Lăng Phi nhịn không nổi, hôn lên má Bạch Tình Đình, nói:



- Bây giờ anh gọi điện ngay!



Chu Hân Mính nhìn Bạch Tình Đình nói:



- Tình Đình, tớ nói thế nào đây, tớ.....!



- Tớ tớ cái gì, Hân Mính, cậu không cần nói gì hết! Tớ làm như vậy là muốn ba người chúng ta sống càng hạnh phúc, càng vui vẻ. Nhưng tớ có một yêu cầu!



- Tình Đình, chỉ cần tớ làm được, nhất định tớ đồng ý!



- Rất đơn giản, tớ muốn cả hai chúng ta có thể cùng mặc váy cưới chụp với anh ấy một bức toàn gia phúc!