Đô Thị Tàng Kiều

Chương 985 : Nơi trở về của Dã Lang

Ngày đăng: 11:01 18/04/20


Diệp Lăng Phi ngồi trong phòng khách, xem ti vi giết thời gian. Diệp Lăng Phi tính toán đáng lẽ tầm này thì bọn Dã Thú và Dã Lang đáng lẽ phải tới rồi chứ, đúng là nói Tào Tháo tới Tào Tháo tới thật. Ngay lập tức điện thoại của Dã Thú gọi tới, trong điện thoại Dã Thú nói với Diệp Lăng Phi bọn họ đã đặt phòng xong hết rồi, ngay bây giờ sẽ tới nhà hàng mà Diệp Lăng Phi đã nói.



Sau khi Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại với Dã Thú xong, hắn đi về phòng ngủ gọi Bạch Tình Đình dậy. Hắn tới bên giường, đưa tay lay lay vai Bạch Tình Đình, nói:



- Bà xã, mau dậy thôi!



- Ông xã, cho em ngủ thêm chút nữa đi mà, em mệt lắm!



Bạch Tình Đình không mở mắt ra, đưa tay đẩy Diệp Lăng Phi ra. Nhìn dáng vẻ lúc Bạch Tình Đình ngủ cũng vô cùng xinh đẹp. Diệp Lăng Phi không chịu được bèn gọi Bạch Tình Đình dậy. Hắn hôn lên tai Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng nói:



- Bà xã, nếu không thì em ngủ ở biệt thự bên này, anh và Hân Mính đi trước, nếu mà em dậy, thì gọi điện thoại cho anh, anh quay về đón em!



- Không cần!



Bạch Tình Đình sau khi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô đột nhiện mở mắt ra, lập tức ngồi thẳng dậy, hai tay đưa lên dụi dụi mắt, nói:



- Ông xã, em muốn đi cùng anh cơ!



- Vậy thì em mau đi chuẩn bị đi, chúng ta sắp phải xuất phát rồi!



Diệp Lăng Phi nói.



Bạch Tình Đình tung chăn ra, xuống giường, đi dép trong nhà bước vào phòng tắm. Diệp Lăng Phi xếp lại gối về vị trí cũ, rồi lại gấp chăn lại, sau đó mới đi thay quần áo. Bạch Tình Đình chuẩn bị chừng 20 phút, mới mặc đồ xong, nhưng sắc mặt cô trắng xanh, đã ngồi lên trên xe rồi mà cô còn ngáp ngắn ngáp dài.



- Tình Đình, sao mà vẫn buồn ngủ vậy?



Chu Hân Mính hỏi.



- Hân Mính, làm sao mà không buồn ngủ cho được, tớ ngủ chưa đủ giấc mà!



Sau đó Bạch Tình Đình quay ra trách móc Diệp Lăng Phi:



- Ông xã, đều là do anh hại em!



- Chuyện này thì có liên quan gì tới anh chứ, bà xã đại nhân, đó chẳng phải là yêu cầu của em hay sao?



Diệp Lăng Phi cười, nói:



- Không phải bà xã nói với anh, anh phải nỗ lực nhiều hơn hay sao?



- Anh.....!



Bạch Tình Đình nhất thời không nói được câu gì, cô quay ra nói với Chu Hân Mính:



- Hân Mính, cậu xem anh ấy lại bắt nạt tớ rồi, cậu giúp tớ dậy cho anh ấy một bài học đi!



- Tớ làm sao mà dạy dỗ anh ấy được cơ chứ!



Chu Hân Mính nói:



- Cậu cũng không phải không hiểu tính cách của anh ấy, hai người chúng ta có hợp sức vào đấu võ miệng cũng không thắng nổi anh ấy!



- Hân Mính, bây giờ địa vị của cậu trong nhà là to nhất, cậu là hai người. Tớ nghe người ta nói phụ nữ có thai thì không được tức giận, nếu mà tức giận ý thì sẽ không tốt cho thai nhi. Tớ không tin anh ấy không quan tâm tới đứa con trong bụng cậu, dám làm cậu tức giận!



Bạch Tình Đình nói rồi quay ra nhìn Diệp Lăng Phi, nói:



- Ông xã, anh không phải sẽ chọc Hân Mính tức giận chứ!


- Lão đại, em hiểu rồi!



Dã Thú nói:



- Bây giờ em cũng đã là người làm bố rồi! Tất nhiên em không muốn gây chuyện nữa!



- Làm bố?



Dã Thú vừa nói. Diệp Lăng Phi giật mình, ngay sau đó đập vào vai Dã Thú, mắng:



- Cái thằng tiểu tử thối này, chuyện như vậy mà không sớm nói cho anh biết, mang thai khi nào vậy?



- Mới mang thai thôi!



Dã Thú nói:



- Lão đại, em cũng đã được trải nghiệm cảm giác được làm bố, thật là tuyệt đấy!



- Biết thì tốt rồi!



Diệp Lăng Phi cười, nói:



- Về sau tên tiểu tử này phải chú ý, đừng có mà quá kích động!



Sau khi thức ăn được dọn lên, mọi người cùng nhau ăn cùng nhau nói chuyện. Diệp Lăng Phi từ khi nghe thấy Dã Thú có tin vui mà sắp được làm bố, thì trong lòng cũng rất vui. Không kiềm được bèn cùng Dã Thú, Dã Lang cả ba người cùng nhau uống rượu. Ngồi trong nhà hàng tự nhiên muốn hút thuốc. Dã Thú bỏ thuốc ra, nhưng nghĩ lại, hắn nhìn Chu Hân Mính, rồi lại nhìn Lục Tuyết Hoa, hắn lại cất thuốc đi.



Vừa mới ăn được một nửa, Angel lôi tay của Alice cùng nhau đi nhà vệ sinh. Laura và Ann vốn cũng định đi theo, nhưng rồi lại ngồi xuống. Có Angel bên cạnh thì cơ bản là không cần hai người họ bảo vệ Alice nữa. Mặc dù nói hai người bọn họ là do bố Alice phái tới để bảo vệ Alice, nhưng thân thủ của họ mà so với Angel thì còn kém xa. Từ sau khi đọ sức với Angel lần trước. Laura và Ann biết rằng mình mới ra trường, và biết rằng làm vệ sỹ không đơn giản như những gì trong nhà trường vẫn dạy. Những gì được học trong trường thì còn phải vận dụng nhiều vào thực tế nữa.



- Cái nha đầu Angel này, không biết lại có ý gì với Alice đây?



Diệp Lăng Phi nói:



- Tình Đình, em nhất định phải cẩn thận với Angel, anh không biết là Angel có ý định gì với em đâu đấy!



Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi trước bao nhiêu người mà lại nói như vậy, mặt cô bỗng đỏ ửng như quả cà chua, đưa tay véo Diệp Lăng Phi một cái, cô nói nhỏ:



- Đừng có mà nói linh tinh!



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Bà xã, chuyện này thì có gì đâu! ở đây làm gì có người ngoài, chúng ta nói chuyện không cần câu lệ làm gì!



Bạch Tình Đình lườm Diệp Lăng Phi, không nói chuyện với Diệp Lăng Phi nữa, mà cúi đầu xuống ăn cơm. Diệp Lăng Phi lại quay ra nói chuyện phiếm với Dã Thú và Dã Lang. Lúc này đột nhiên nghe thấy một tiếng động lớn vọng tới.



- Sao vậy nhỉ? Lẽ nào là đánh nhau?



Diệp Lăng Phi hỏi.



Dã Thú ngồi ngay ngoài cửa, hắn bỏ côc rượu trên tay xuống, đứng dậy, nói:



- Lão đại, em đi xem sao?



Dã Thú nói rồi, mở cửa phòng ăn, sau khi Dã Thú thò đầu ra nhìn thấy mọi chuyện thì lại quay vào chửi thề:



- Con mẹ nó chứ!



Sau khi Dã Thú mắng xong, hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi giật mình, hắn cũng đứng dậy, khi hắn đứng trước cửa phòng ăn, nhìn ra nơi xảy ra tiếng động huyên náo, thì đã nhìn thấy Dã Thú đấm một đấm vào cằm của một gã đàn ông mặc áo sơ mi hoa hoét lòe loẹt.