[Dịch]Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1009 : Kế hoạch vu oan giá họa!
Ngày đăng: 02:11 28/08/19
Đới Vinh Cẩm nói xong, Diêu Tịnh lại lắc đầu cười, cô ta đưa mắt nhìn Đới Vinh Cẩm miệng hỏi:
- Lẽ nào anh vẫn cho rằng bây giờ tôi còn cần phải làm những trò như vậy sao?
Đới Vinh Cẩm sửng sốt, hắn không rõ Diêu Tịnh nói những lời này là có ý gì. Diêu Tịnh hừ lạnh một cái, nói:
- Đới Vinh Cẩm, tôi thấy anh đúng là bị Bạch Tình Đình kia mê hoặc đến độ cái gì cũng không biết rồi, một người đàn ông đặc biệt như vậy đứng phía sau Bạch Tình Đình. Nếu anh còn không rõ thì để tôi nói cho anh, người đàn ông kia đã uy hiếp đến nhiệm vụ của tôi!
- Nhiệm vụ của cô cùng người đàn ông họ Diệp kia có quan hệ gì chứ!
Đới Vinh Cẩm khinh thường nói.
- Theo ý tôi, người đàn ông kia cũng không phải giống như cô nói!
- Đới Vinh Cẩm, anh cũng không phải là tôi, đương nhiên không cảm thấy sự đáng sợ của người đàn ông đó!
Diêu Tịnh nói.
- Anh đã từng thử cái cảm giác vừa mới gặp mặt, đã bị người ta vung nắm đấm vào mặt bao giờ chưa?
- Chưa từng!
Đới Vinh Cẩm nói.
- Tôi không nghĩ rằng có ai sẽ làm như vậy đối với tôi, đương nhiên, cô thì khác, cô được huấn luyện chính là để làm một số việc nguy hiểm!
- Bụp!
Tay phải Diêu Tình đập lên mặt bên ghế salon, gây ra một âm thanh trầm muộn. Diêu Tịnh nhìn Đới Vinh Cẩm, nói:
- Tôi nói cho anh, người đàn ông kia sẽ uy hiếp đến anh, hắn sẽ không chỉ có phá hoại nhiệm vụ của tôi, mà cũng sẽ hủy diệt anh. Chúng ta là những kẻ cùng hội cùng thuyền, nếu như tôi chết, thì anh cũng sẽ tiêu đời, Đới Vinh Cẩm, tôi đang nói chuyện nghiêm túc, chứ không phải đang đùa với anh!
- Trông tôi giống đang đùa với cô lắm à?
Đới Vinh Cẩm lạnh lùng nói.
- Tôi phải đi ra sân bay, sau đó lên máy bay rời khỏi thành phố Vọng Hải. Chính vì không phải đang đùa với cô, tôi mới ngồi lại chỗ này nghe cô lầu bầu. Tôi cảnh cáo cô, tôi không phải là thuộc hạ của cô, cô đừng có mà hơi tí lôi nhiệm vụ của cô ra dọa tôi, nếu ép tôi nóng lên, hậu quả tự cô gánh chịu!
- Đới Vinh Cẩm, anh bây giờ hẳn là nên nghĩ xem làm sao có thể tìm hiểu được thân phận và bối cảnh của người đàn ông họ Diệp kia, tôi nói lại cho rõ ràng một lần nữa, tôi cảm giác người đàn ông kia không đơn giản!
Diêu Tịnh nói.
- Thậm chỉ có khả năng hắn ta đã đoán ra thân phận của tôi!
- Diêu Tịnh, vậy bây giờ cô định làm sao, cô muốn tôi đi tìm hiểu như thế nào!
Đới Vinh Cẩm đứng phắt dậy, miệng nói:
- Tôi đã sớm điều tra qua thân phận của Diệp Lăng Phi, thế nhưng tôi không thể tìm được tư liệu chi tiết về hắn, cô chính là chuyên gia về phương diện này, nếu cô đã nhận thấy bối cảnh của hắn không đơn giản, vậy vì sao cô không tự điều tra đi!
- Tôi đương nhiên sẽ điều tra, thế nhưng, tôi cần sự giúp đỡ của anh!
Diêu Tịnh nói với Đới Vinh Cẩm.
- Đem người của anh lưu lại cho tôi, tôi cần bọn họ hỗ trợ!
Đới Vinh Cẩm nhìn Diêu Tịnh, nói:
- Chẳng lẽ chính cô không có người sao, vì sao muốn người của tôi?
- Bởi vì hai tên thủ hạ kia của anh có thân thủ tốt, đơn giản vậy thôi!
Diêu Tịnh nói.
- Chẳng lẽ anh còn muốn tôi nhiều lời à, Đới Vinh Cẩm, không phải đến yêu cầu này của tôi anh cũng không đáp ứng chứ, tôi đã nói rồi, tất cả những gì tôi làm đều là vì nhiệm vụ!
- Được rồi!
Đới Vinh Cẩm đáp ứng.
- Chuyện này do cô xử lý, tôi phải ra sân bay rồi, có gì chúng ta tiếp tục bàn qua điện thoại!
- Được!
Diêu Tịnh đáp lại...
********************************************
Diệp Lăng Phi trở về biệt thự, tắm rửa sạch sẽ trước, rồi mới gọi điện thoại cho Angel. Angel cũng không ở trong biệt thự, đêm qua Angel lại đi ra ngoài lêu lổng, lúc Diệp Lăng Phi gọi điện thoại qua, Angel nghe máy, lười biếng nói:
- Anh làm gì vậy, có biết mới sáng sớm đã phá hỏng giấc ngủ của người ta là rất vô đạo đức không?
- Em còn đang ngủ, bây giờ đã mấy giờ rồi mà em vẫn còn ngủ!
Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy Angel nói còn đang ngủ, liền buột miệng.
- Anh bảo này Angel, em phải chú ý thân phận của em, tuy em không còn ở chỗ Lang Nha nữa, nhưng ít ra cũng phải kiên trì rèn luyện chứ. Em không biết cái gì gọi là là ngủ sớm dậy sớm à?
- Lão Diệp này, anh đừng lảm nhảm nữa. Em đang buồn ngủ muốn chết, có chuyện gì thì nói thẳng đi, em đang nằm trong phòng khách sạn!
- Lão Diệp?
Diệp Lăng Phi ngẩn người, đây là lần đầu có người gọi hắn như thế. Diệp Lăng Phi cảm thấy không quen với cách gọi này cho lắm. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại, nói với Angel:
- Angel anh biến thành lão Diệp từ khi nào vậy?
- Được rồi, có gì lạ, đây chẳng qua cũng chỉ là một cách gọi. Biệt hiệu Satan của anh chẳng phải cũng là một cách gọi đó thôi!
Angel nói đến đây, mở miệng ngáp một cái, lại nói tiếp:
- Nói nhanh một chút, đêm qua đến tận ba giờ sáng em mới ngủ, người phụ nữ này quá lợi hại rồi, so với em còn lợi hại, lăn qua lăn lại hết cả đêm, em bây giờ buồn ngủ muốn chết!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Angel anh thật không có cách nào với em rồi, anh không can thiệp sinh hoạt cá nhân của em, anh chỉ có chuyện muốn nói cho em, vậy đi, khi nào tiện thì em qua chỗ anh.
- Được rồi, lão Diệp, chờ em tỉnh ngủ đã!
Angel đáp,
-Bây giờ em đang rất buồn ngủ, không muốn nói chuyện!
Diệp Lăng Phi dập máy rồi đi vào bên trong phòng ăn. Ba người Chu Hân Mính, Bạch Tình Đình cùng Vu Tiêu Tiếu đã bắt đầu ăn bữa sáng, thấy Diệp Lăng Phi đi vào, Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, hôm nay chúng ta đi ra ngoài chơi đi, em mới nói chuyện với Hân Mính, bên ngoài rất là náo nhiệt!
- Hôm nay anh có việc rồi!
Diệp Lăng Phi đáp.
- Một lúc nữa Angel sẽ đến đây, anh có chuyện cần bàn với Angel!
- A, vậy thì thôi!
Bạch Tình Đình nói.
Diệp Lăng Phi ăn sáng xong, ngồi trong biệt thự đợi Angel. Kết quả đến gần trưa, Angel mới đến biệt thự của Diệp Lăng Phi, vừa bước vào nhà Angel liền ngáp một cái, xem bộ dáng có vẻ vẫn còn chưa tỉnh ngủ.
- Lão Diệp, trước khi nói, cho em một cốc cà phê đi!
Angel nói.
- Buồn ngủ muốn chết, hôm nay em vốn dự định ngủ trọn một ngày một đêm đấy, bây giờ thì không được rồi, đều là do anh làm hại!
Diệp Lăng Phi đầu tiên để Trương Vân mang cho Angel một cốc cà phê, sau khi cốc cà phê được mang ra. Angel cầm cốc lên, cũng không cần biết là cà phê gì liền uống hết, sau đó nói:
- Em còn chưa có về nhà đây, lão Diệp, anh nói xem, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
- Angel em có biết khu biệt thự này của chúng ta có một người phụ nữ không?
- Phụ nữ ư?
Angel sửng sốt, lập tức lắc lắc đầu, nói:
- Em biết đâu được đấy, mấy ngày hôm nay em cũng không ở tại khu biệt thự Nam Sơn, em còn có việc của mình, lấy đâu thời gian rảnh mà quan tâm đến phụ nữ bên này. Làm sao vậy, lão Diệp, anh xem trúng người phụ nữ nào rồi à. Muốn cho em tiếp cận sao? Em nói trước cho anh biết, loại chuyện giống như thế này em sẽ không làm, đương nhiên, nếu anh cầu xin em thì em sẽ cân nhắc một phen, đương nhiên tiếp, nếu anh để em tiếp cận, anh cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nói không chừng em sẽ thử tí xem sao trước, sau đó mới đến lượt anh!
Angel nói câu này vừa to vừa rõ, rất là tùy tiện, hai người Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu đang ngồi trong phòng khách xem TV, nghe được Angel nói câu này. Bạch Tình Đình quay đầu lại, liếc mắt lườm Angel một cái, rồi quay đầu về. Sau đó lại cùng Vu Tiêu Tiếu tiếp tục xem TV.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Angel em hiểu lầm rồi, sáng sớm hôm nay, trong lúc anh chạy bộ, anh gặp một người phụ nữ, mà tư thế chạy bộ của người phụ nữ kia rất đặc biệt, anh muốn em giúp anh tìm tòi một chút, xem rốt cuộc người phụ nữ kia có bối cảnh gì!
- Tư thế chạy bộ rất đặc biệt.
Angel lại nói.
- Cách chạy bộ như thế nào?
- Anh không nói rõ dược, nói chung anh cảm thấy người phụ nữ kia tuyệt đối không phải một người phụ nữ bình thường!
Diệp Lăng Phi nói
- Anh hoài nghi cô ta đã được huấn luyện qua, hơn nữa cô ta là người của chi nhánh công ty tại Trung Quốc của tập đoàn IPA. Angel, em hiểu ý anh muốn nói chứ?
- Không hiểu!
Angel gác chân lên, miệng nói:
- Chuyện của tập đoàn IPA không liên quan đến em, em lười quản những chuyện vớ vẩn như thế này, lão Diệp, em bây giờ ở thành phố Vọng Hải có rất nhiều trò hay, em chơi còn chơi không hết, sao có thể lưu ý tới loại chuyện này, đây là việc của anh, chẳng liên quan gì đến em!
- Sai!
Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình quay đầu qua. Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình:
- Bà xã, em với Tiêu Tiếu lên lầu chơi trò chơi điện tử đi, anh với Angel có việc cần bàn.
Bạch Tình Đình vâng một tiếng, kéo Vu Tiêu Tiếu đi. Vu Tiêu Tiếu đang say sưa xem TV, bị Bạch Tình Đình kéo qua, có chút không muốn, cô nói:
- Tỷ tỷ, đi làm gì, em đang xem hay mà!
- Tiêu Tiếu, chúng ta lên lầu chơi trò chơi điện tử!
Bạch Tình Đình nói.
- Ông xã chị có việc quan trọng.
Bạch Tình Đình kéo Vu Tiêu Tiếu lên lầu. Diệp Lăng Phi chờ Bạch Tình Đình đi khỏi, Diệp Lăng Phi trầm mặt xuống, nói:
- Angel, anh không cùng em nói giỡn, em biết chuyện xảy ra với Lang Nha chứ?
- Chuyện xảy ra với Lang Nha?
Angel sửng sốt, lập tức lắc đầu nói:
- Em cũng đã rời khỏi Lang Nha khá lâu rồi, lần trước lúc em rời khỏi nước Anh, đã nói chuyện với Phi Hổ, em mặc kệ chuyện làm ăn của Lang Nha. Lang Nha có chuyện gì vậy?
- Em mặc kệ chuyện làm ăn của Lang Nha, nhưng không có nghĩa em có thể mặc kệ sự sống còn của Lang Nha.
Diệp Lăng Phi nói.
- Angel em có nghĩ tới không, nếu như tổ chức Lang Nha không còn tồn tại nữa, em và anh có thể sống yên bình ở thành phố Vọng Hải ư?
- Lang Nha không tồn tại?
Angel nghe xong, bỗng nhiên nở nụ cười nói:
- Em bảo này lão Diệp, anh lại đùa với em, tổ chức Lang Nha chúng ta không phải nói không tồn tại là sẽ không tồn tại nữa, anh đừng quên rằng, rất nhiều vụ làm ăn của chúng ta là làm cùng với chính phủ, bọn họ cần loại tổ chức như Lang Nha tồn tại!
- Angel anh nói cho em biết. Lang Nha hiện giờ rất nguy hiểm!
Diệp Lăng Phi nói.
- Đặc công nước Anh đã xuất hiện tại phụ cận căn cứ của Lang Nha, theo cái nhìn của anh, có thể chính phủ nước Anh đã bắt đầu điều tra Lang Nha chúng ta.
- Điều này sao có thể?
Angel không tin tưởng nói:
- Bọn họ sao có thể điều tra Lang Nha chúng ta, bọn họ…!
Angel còn chưa nói xong, đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời:
- Angel anh hiểu rõ ý em, anh nhớ lúc đầu anh đã nói với em, loại tổ chức buôn bán súng ống đạn dược như chúng ta vừa vặn dựa vào sự ủng hộ của chính phủ, nếu như không có sự ủng hộ của bọn họ, chúng ta chỉ có thể rất nhanh bị đả kích, chuyện này đối với chúng ta mà nói chính là một loại tai nạn, lẽ nào em lại muốn chúng ta bị chính phủ bắt giữ giống như bọn buôn lậu súng ống đạn dược tư nhân kia?
Angel bắt đầu mơ hồ, miệng nói:
- Lão Diệp, hiện giờ em vẫn chưa hiểu lắm, chúng ta đang yên đang lành sao lại bị đả kích hả?
- Nguyên nhân chính là bởi vì câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ!
Diệp Lăng Phi nói.
- Anh không rõ câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ dùng cách gì để bàn điều kiện với các chính khách Mỹ, chí ít từ cục diện hiện giờ mà xem, chính khách nước Mỹ đã chuẩn bị bắt chúng ta bỏ tù rồi, mà chính khách nước Anh sẽ nghe theo chính khách nước Mỹ, bọn họ sẽ không khách khi đem chúng ta giải tán, tình huống này là tình huống anh không muốn thấy nhất. Bởi vậy, chúng ta phải nghĩ biện pháp giải quyết việc này, cho dù anh và em đều đã rời khỏi tổ chức buôn bán súng ống đạn dược Lang Nha, nhưng chúng ta như cũ phải giúp Lang Nha chuyện này!
- Được rồi, được rồi!
Angel nói.
- Anh nói cho em biết em phải làm như thế nào đi, em đương nhiên không muốn thấy Lang Nha gặp chuyện không may.
- Mấu chốt chính là ở tập đoàn IPA mà anh vừa nói, nếu như chúng ta có thể khiến tập đoàn IPA này trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, sẽ khiến cho họ mất đi sự ủng hộ của những chính khách nước Mỹ kia. Em hẳn là biết, những chính khách nước Mỹ kia luôn mong muốn thu được lợi ích lớn nhất, nếu như tập đoàn IPA bị chứng minh là một con rối do nước Mỹ đứng sau màn điều khiển, mục đích của tập đoàn IPA chính là để phối hợp với sách lược quốc tế của nước Mỹ mà nói, anh tin tưởng điều duy nhất mà những chính khách nước Mỹ kia có thể làm chính là ra sức tẩy sạch quan hệ thật sự giữa họ và câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ. Lúc này, nếu như lại tung thêm một ít tin đồn nói chính khách nước Mỹ âm thầm ủng hộ câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ làm giao dịch súng ống đạn dược trên toàn thế giới, em nói sẽ có hậu quả gì?
- Chuyện này còn phải hỏi sao, đương nhiên là đối thủ cũ của chúng ta, câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ sẽ xuống dốc không phanh rồi, đến lúc đó Lang Nha chúng ta sẽ được những chính khách nước Mỹ kia toàn lực duy trì, rất nhanh, chúng ta sẽ trở thành tổ chức buôn bán súng ống đạn dược có ánh hưởng lớn nhất thế giới.
Angel nói:
- Lão Diệp, vậy thì anh muốn em làm như thế nào?
- Điều tra rõ thân phận và bối cảnh của người phụ nữ kia!
Diệp Lăng Phi nói.
- Người phụ nữ kia nói cô ta chính là người Mỹ, anh đã từng thử qua cô ta, cô ta trong lúc đối diện với nắm đấm của anh lại bình tĩnh dị thường, điều này không đúng, anh chỉ có thể nói cô ta đã từng được huấn luyện qua. Hơn nữa, anh biết nước Mỹ có một căn cứ huấn luyện bí mật, những người được huấn luyện ở đó khi đi ra chính là gián điệp, phương thức huấn luyện không giống bình thường, nếu như người phụ nữ kia đi ra từ căn cứ huấn luyện bí mật kia mà nói, cô ta chính là một tên gián điệp, đây là tin tức mà anh mong muốn được nghe nhất, đương nhiên, nếu như cô ta chỉ là tiếp thu qua một ít huấn luyện mà nói, cũng rất đơn giản, anh sẽ tìm cách vu oan hãm hại cô ta, tóm lại, chỉ trách cô ta xui xẻo, vì anh cần dùng cô ta làm công cụ để đả kích tập đoàn IPA. Angel, việc anh muốn em làm chính là tiếp cận cô ta. Tốt nhất là có thể lấy được một ít tư liệu, nếu vậy, anh có thể vạch ra kế hoạch từ rất sớm.
- Không thành vấn đề!
Angel gật gật đầu, nói:
- Chuyện này cứ để em làm đi, nhưng mà, em có một vấn đề nho nhỏ!
- Vấn đề gì hả?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Angel nói:
- Người phụ nữ kia có bộ dạng như thế nào, ở đâu, em ngay cả những điều này cũng không biết thì làm sao tiếp cận cô ta được!
- Điều này rất đơn giản!
Diệp Lăng Phi nói.
- Cô ta hẳn là ở cùng một chỗ với Đới Vinh Cẩm, về phần hoạt động sao, anh tin rằng cô ta có thói quen chạy bộ mỗi buổi sáng, em chỉ cần trong thời gian tới thường xuyên đi ra ngoài chạy bộ sẽ có cơ hội tiếp cận cô ta. Angel loại chuyện này là chuyện em rành nhất, anh nghĩ không cần anh đến dạy em phải không?
Angel bĩu bĩu môi, nói:
- Lão Diệp, anh cũng đừng khích lệ em nữa, vì Lang Nha của chúng ta, lần này em phải hy sinh nhan sắc của mình đây này!
Diệp Lăng Phi nghe xong, cười nói:
-Angel em nói thế này là sao, cái gì mà bán đứng nhan sắc, đây vốn chính là việc em thích làm nhất còn gì, người phụ nữ kia rất đáng để em tiếp cận, anh tin chắc em sẽ thích nàng đấy!
- Chờ em thấy cô ta ra sao rồi nói đi!
Angel đứng dậy nói:
- Nếu như anh không có việc gì khác mà nói thì em phải đi. Em muốn trở lại ngủ thêm một giấc, buồn ngủ muốn chết
- Đi đi, đi đi!
Diệp Lăng Phi khoát khoát tay. Angel đứng lên, rời khỏi biệt thự. Diệp Lăng Phi ngồi lại trong phòng khách biệt thự hút thuốc. Hút xong điếu thuốc, hắn đứng dậy, đi về phía phòng ngủ. Bên trong phòng ngủ chỉ có một mình Chu Hân Mính nằm trên giường. Chu Hân Mính cầm trong tay một quyển sách. Vừa thấy Diệp Lăng Phi bước tới. Chu Hân Mính buông quyển sách xuống. Diệp Lăng Phi ngồi ở bên giường Chu Hân Mính, đưa tay vuốt lên vùng bụng nhô cao của Chu Hân Mính, miệng nhẹ nhàng nói:
- Hân Mính, anh bây giờ không thể chờ thêm nữa để được làm cha!
- Còn phải đợi hơn năm tháng nữa!
Chu Hân Mính nói.
- Nhưng mà, em cảm giác đứa nhỏ trong bụng em, nó lại cử động nữa rồi, không biết có phải em cảm giác sai không!
- Chắc chắn là tên tiểu tử kia sốt ruột muốn ra ngoài!
Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng đặt tai lên trên vòm bụng của Chu Hân Mính, ngừng thở, nghe âm thanh bên trong, nụ cười vui vẻ hiện lên trên mặt hắn. Diệp Lăng Phi ngẩng đầu lên, hôn nhẹ một cái lên bờ môi của Chu Hân Mính, nói:
- Hân Mính, anh có một chuyện muốn bàn bạc với em!
- Có phải là về chuyện của mẹ em không?
Chu Hân Mính hỏi.
Diệp Lăng Phi hơi ngạc nhiên, hỏi:
- Làm thế nào mà em lại biết?
- Là em đoán ra được!
Chu Hân Mính nói.
- Hai ngày nay em thấy anh có chuyện muốn nói với em, nhưng lại không thấy anh nói ra điều gì, em đoán nhất định có liên quan đến em, bằng không cũng sẽ không khiến cho anh khó nói như vậy. Ông xã, em biết về chuyện mẹ em ở lại khu biệt thự Nam Sơn em chưa cân nhắc kĩ, nếu như mẹ của em đến sống ở đây có thể sẽ mang đến một chút bất tiện cho cuộc sống bình thường của chúng ta. Thế nhưng, cha của em lần này lên tỉnh thành, tạm thời không tiện mang mẹ của em đi cùng, em lại không muốn để cho mẹ của em ở nhà một mình, nếu không em lại lo lắng.
Sau khi Diệp Lăng Phi nghe xong, hắn gật đầu, nói:
- Hân Mính, anh biết đối với em quyết định chuyện này cũng rất khó khăn. Anh nghĩ như thế này, cứ để cho mẹ của em qua đây ở, nếu vậy, cũng có thể chăm sóc cho em.
- Ông xã, cảm ơn anh!
Chu Hân Mính nói.
- Em biết nếu như làm như vậy mà nói, anh sẽ...!
Diệp Lăng Phi đưa tay che miệng Chu Hân Mính, miệng lại nói:
- Hân Mính, em đừng nói vậy, chúng ta là vợ chồng cơ mà. Mẹ của em không phải là mẹ của anh sao, nói như thế nào nhỉ, anh chỉ lo lắng nhạc mẫu đến đây ở lại không quen với cách sống của chúng ta. Bất quá, cũng không có vấn đề gì. Chúng ta có thể sửa lại cách sống mà.
Diệp Lăng Phi nói đến đây, bỗng nhiên nói sang chuyện khác, hói:
- À. Hân Mính, anh mới nghĩ ra một chuyện, cảnh sát bọn em trước đây có bắt gián điệp bao giờ không?
- Gián điệp?
Chu Hân Mính lắc đầu, nói
- Em làm cảnh sát hình sự, cũng chưa bắt gián điệp bao giờ. Hơn nữa, cho dù có gián điệp cũng không phải do bọn em quản, sẽ do các ngành chuyên môn quản, ông xã, anh có chuyện gì sao?
- À, cũng không có chuyện gì!
Diệp Lăng Phi nói:
- Anh chỉ tùy tiện hỏi thôi!
Diệp Lăng Phi lại hôn Chu Hân Mính một cái, rồi rời khỏi gian phòng. Trong đầu Diệp Lăng Phi đã có một kế hoạch để đả kích câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ.