[Dịch]Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1973 : Có đáng giúp không!(2)

Ngày đăng: 02:20 28/08/19

Bạch Tình Đình không có ngược điểm gì bị Diệp Lăng Phi nắm được, từ trước giờ Bạch Tình Đình luôn nhượng bộ Diệp Lăng Phi không phải vì Bạch Tình Đình sơ Diệp Lăng Phi, mà là Bạch Tình Đình vì tình yêu với Diệp Lăng Phi nên mới nhẫn nhịn như vậy, nhưng mà sức chịu đựng của cô cũng có giới hạn thôi, không thể vô cùng vô tận được. Trương Lộ Tuyết há hốc mồm, cuối cùng không thể nói ra được từ nào, Trương Lộ Tuyết không biết mình nên khuyên bảo Bạch Tình Đình như thế nào, Bạch Tình Đình đã nói đến nước này rồi, điều đó chứng tỏ trong lòng Bạch Tình Đình đã có chủ ý, Bạch Tình Đình không phải một người mà Trương Lộ Tuyết cho rằng chỉ nói suông, những gì mà Bạch Tình Đình nói phần lớn chính là những chuyện mà trong lòng Bạch Tình Đình đã quyết. Trương Lộ Tuyết không nói gì, Bạch Tình Đình nhìn biểu hiện của Trương Lộ Tuyết, cô cười nói: - Lộ Tuyết, mình chỉ thuận miệng nói như vậy thôi, về phần chuyện của Trịnh Khả Nhạc mình đã sớm không để ở trong lòng rồi, Trịnh Khả Nhạc chỉ là một cô gái chưa hiểu chuyện đời, mình nghĩ chuyện này nhất định là do cô ấy nhất thời hồ đồ nên mới làm như vậy, chỉ cần Trịnh Khả Nhạc không đề cập tới chuyện này, mình cũng không muốn hỏi đến nữa, cứ coi như không xảy ra chuyện gì là được rồi! Trương Lộ Tuyết nghe vậy trong lòng thầm nghĩ: “Chắc cậu sẽ không làm như vậy đâu!”. Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình đã quen biết nhau lâu như vậy, sao Trương Lộ Tuyết có thể không biết trong lòng Bạch Tình Đình đang nghĩ gì chứ, Bạch Tình Đình ngoài miệng nói không có chuyện gì, thật ra nhất định là có chuyện, chỉ là tạm thời Bạch Tình Đình không muốn nói ra mà thôi, Trương Lộ Tuyết định khuyên giải, lại phát hiện ra cô căn bản cũng không có cách nào để khuyên giải. Hai người đánh bóng thì đi tắm. Lúc quay trở lại phòng thay đồ, Bạch Tình Đình phát hiện điện thoại của cô có một cuộc gọi nhỡ, là của Bành Hiểu Lộ gọi tới. Bạch Tình Đình đối đãi với Bành Hiểu Lộ rõ ràng có chút rụt rè, ông nội của Bành Hiểu Lộ là Bành Nguyên, tuy Bành Nguyên đã qua đời, nhưng gia thế Bành gia vẫn còn đó, đi tới đâu, Bành Hiểu Lộ cũng được chiếu cố cẩn thận, lúc Bạch Tình Đình ở cùng với Bành Hiểu Lộ, trong lòng vẫn có chút kiêng kỵ với Bành Hiểu Lộ. Nhìn thấy là điện thoại của Bành Hiểu Lộ gọi tới, Bạch Tình Đình do dự một lát, cuối cùng vẫn bấm nút gọi lại cho Bành Hiểu Lộ, người ở đầu dây bên kia nghe máy, Bạch Tình Đình cười nói: - Hiểu Lộ, có chuyện gì mà lại gọi cho mình vậy? - Cậu ăn cơm chưa? Bành Hiểu Lộ hỏi. - Mình còn chưa ăn! Bạch Tình Đình nói, - Mình và Lộ Tuyết vừa mới đánh bóng xong, đang chuẩn bị đi ăn cơm, Hiểu Lộ, chẳng lẽ cậu đã đến thành phố Vọng Hải rồi sao? - Ừ, mình vừa mới đến thành phố Vọng Hải thôi, mình đi cùng với một người bạn thân, cô bạn này từ nhỏ đã lớn lên cùng mình, bọn mình còn ở gần nhà nhau, chỉ là sau đó cô phản bội lại tình bạn của bọn mình, bỏ ra nước ngoài, dạo gần đây mới từ nước ngoài trở về, mình nghĩ trưa nay chúng ta có thể ăn một bữa cơm, Tình Đình, nếu rảnh thì chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé! Bạch Tình Đình nhất thời không nghĩ ra được tại sao Bành Hiểu Lộ lại muốn mời mình ăn cơm, đã như vậy Bạch Tình Đình cũng chỉ có thể đồng ý, cô liền đáp: - Thế cũng được, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm! - Đến chỗ nào thì cậu định đi! Bành Hiểu Lộ nói, - Ở Vọng Hải có chỗ nào ăn ngon, mình cũng không rõ lắm, cậu cứ chọn giúp là được rồi! Bạch Tình Đình nghe Bành Hiểu Lộ nói như vậy, cô do dự một lát rồi nói: - Nếu không thì đến khách sạn Vọng Hải đi, tiệm cơm ở đó rất cao cấp đấy, ngay cả mình cũng chưa được nếm thử, mình nghĩ lần này bất luận thế nào cũng nên đến đó ăn một bữa! Ai da, mình quên mất, bên đó cần thẻ hội viên, mình phải liên lạc với họ một chút, Hiểu Lộ, để mình gọi cho họ xem thế nào, đến lúc đó sẽ gọi lại cho cậu để hẹn địa điểm! - Được thôi! Bành Hiểu Lộ cũng không nghĩ nhiều, Bành Hiểu Lộ suy nghĩ rất đơn giản, không có tâm tư gì, nhưng Bạch Tình Đình thì lại không nghĩ như vậy, Bạch Tình Đình dập máy, sau đó gọi điện thoại cho Lý Khả Hân. - Giám đốc Lý, tôi vốn không muốn gọi điện thoại cho cô vào lúc này, nhưng tôi cũng không còn cách nào khác, Bành Hiểu Lộ muốn dẫn bạn của cô ấy đến ăn cơm, giám đốc Lý, tôi định đến khách sạn Vọng Hải dưới quyền quản lý của công ty cô, nghe nói nơi đó thực hành quy chế hội viên, không biết giám đốc Lý có thể cho tôi một tấm thẻ hội viên được không? Lý Khả Hân nghe được trong lời Bạch Tình Đình mang đầy tính khiêu khích đối địch, cô vừa mới gặp mặt trò chuyện với Bạch Tình Đình, trong lòng biết rõ nhất định Bạch Tình Đình không chịu bỏ qua như vậy đâu, bây giờ xem ra, Bạch Tình Đình đây là định cố ý tìm đến cửa khiêu khích mà. Lý Khả Hân không phải là người yếu đuối, Bạch Tình Đình đã khiêu khích mình, Lý Khả Hân cũng không chịu bỏ qua như vậy, cái gọi là binh tới tướng đỡ, nước đến thì đất ngăn, Bạch Tình Đình đã đánh tới, Lý Khả Hân không cam lòng yếu thế, cười nói: - Tổng giám đốc Bạch muốn tới chỗ đó ăn cơm sao lại cần thẻ hội viên chứ, tôi lập tức thông báo xuống dưới, tổng giám đốc Bạch đến chỗ chúng tôi không cần thẻ hội viên, tất cả đều miễn phí! - Thế thì không cần, chồng tôi có tiền, cho dù có mất nhiều tiền hơn nữa, tôi không cần lo lắng! Lần này người mà tôi dẫn tới không đơn giản, chồng tôi còn thân với cô ta hơn cả tôi, tôi rất ghen tị! Trương Lộ Tuyết một mực không nói gì, cô nghe Bạch Tình Đình gọi điện thoại, theo Trương Lộ Tuyết thấy, Bạch Tình Đình nói như vậy giống như là đang công khai khiêu khích vậy, bộ dạng của cô hiện giờ rất khác Bạch Tình Đình trước kia. Trương Lộ Tuyết cho rằng có lẽ là vì Bạch Tình Đình biết chuyện Diệp Lăng Phi và Trịnh Khả Nhạc, trong lòng cảm thấy bất bình nên mới nói như vậy. Lý Lý Khả Hân nghe Bạch Tình Đình nói như vậy liền nhẹ nhàng đáp: - Tổng giám đốc Bạch, bất kể là ai thanh toán cũng không có vấn đề gì cả, tôi đảm bảo khách sạn chúng ta sẽ tiếp đãi cô với tiêu chuẩn cao! - Vậy thì tôi xin cảm ơn! Bạch Tình Đình nói. Bạch Tình Đình để điện thoại di động xuống, quay sang phía Trương Lộ Tuyết, cười nói: - Lộ Tuyết, trưa nay đến tiệm cơm Vọng Hải để ăn đi, người ta thường nói đẳng cấp ở đó rất cao, mình chưa từng đến chỗ đó ăn cơm, trưa nay chúng ta qua dó nếm thử coi! Trương Lộ Tuyết trong lòng thầm nghĩ Bạch Tình Đình đang là chuẩn bị đi vào trong đó để nháo sự, Bạch Tình Đình và Lý Khả Hân hai người vốn là những nhân vật không dễ đối phó, hiện giờ tâm trạng của Bạch Tình Đình không được tốt, bây giờ mà đến đó nhất định sẽ xảy ra sự cố, nhưng nếu không đến thì sẽ khiến Bạch Tình Đình nghĩ lung tung, hai cái này quả khiến cho người ta khó xử. Trương Lộ Tuyết cân nhắc một chút, hạ quyết tâm, muốn đi đến đó, xem tình hình diễn biến như thế nào rồi nghĩ cách xử lý. Bạch Tình Đình mặc áo ngực, nhìn thấy vẻ mặt của Trương Lộ Tuyết có chút cổ quái, cô cười hỏi: - Lộ Tuyết, ngươi cậu suy nghĩ gì vậy? - Mình nghĩ là chúng ta có nên đến chỗ khác để ăn cơm không! Trương Lộ Tuyết nhìn Bạch Tình Đình, nói: - Tình Đình, mình nghĩ......! Trương Lộ Tuyết vừa mới nói đến đây, đã nghe thấy Bạch Tình Đình cười nói: - Lộ Tuyết, cậu không cần lo lắng gì cả, mình biết phải làm sao mà! À, đúng rồi, Hiểu Lộ nói cô ấy còn dẫn một người bạn từ hồi còn bé đến, chúng ta cũng đến đó, xem xem rốt cuộc người bạn thuở nhỏ của Bành Hiểu Lộ đó là ai! Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, không thể nói thêm được gì nữa, Bạch Tình Đình đã quyết định làm như vậy, vậy thì cứ tùy tâm ý của Bạch Tình Đình mà làm là được rồi. Trương Lộ Tuyết không nói thêm nữa, chỉ cười cười, nói: - Thế cũng được, chúng ta đến đó ăn cơm đi! Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết mặc quần áo tử tế xong, Bạch Tình Đình gọi điện thoại lại cho Bành Hiểu Lộ, Bành Hiểu Lộ chưa từng đến khách sạn Vọng Hải bao giờ, bây giờ nghe nói sẽ đến đó ăn, cô lập tức đồng ý: - Vậy được rồi, Tình Đình, chúng ta quyết định như vậy nhé, đúng mười hai giờ gặp nhau ở đó! Bành Hiểu Lộ nói chuyện xong, để di động xuống, Đường Yên ngồi trên ghế sa ***, cô đã thay một bộ quần áo ở nhà, so với bộ quần áo gợi cảm lúc trước, bộ quần áo này đã khá hơn rất nhiều. Đường Yên cười nói: - Làm sao vậy, có phải là cậu cảm tháy lúc này mình muốn gặp Bạch Tình Đình khiến cậu khó hiểu không? Bành Hiểu Lộ gật đầu, nhìn Đường Yên, nói: - Mình thật sự không hiểu nổi suy nghĩ trong lòng cậu nữa, đang yên đang lành tại sao lại muốn gặp Bạch Tình Đình, vừa rồi lúc nói chuyện với Bạch Tình Đình mình cảm thấy tâm trạng cô ấy không được tốt lắm! - Cô ấy có thể bị ma ám đấy! Đường Yên lắc đầu, nói: - Cô ấy không biết người đang theo dõi mình là ai, lần này mình đến đây là muốn xem xem đến rốt cuộc cô ta là người như thế nào, có đáng để mình giúp đỡ không? - Cậu có ý gì? Bành Hiểu Lộ hỏi. Bành Hiểu Lộ còn chưa kịp hiểu rốt cuộc tại sao Đường Yên lại muốn gặp mặt Bạch Tình Đình, Đường Yên cười cười, nhưng không định giải thích với Bành Hiểu Lộ, điều đó càng khiến cho Bành Hiểu Lộ cảm thấy nghi hoặc, luôn cảm thấy trong chuyện này có rất nhiều bí ẩn. Đường Yên không giải thích thêm, cười nói: - Đi thôi, chúng ta chuẩn bị một chút rồi đi ăn cơm!