Đô Thị Thiếu Soái
Chương 146 : Ai mới thực sự là quân cờ ẩn
Ngày đăng: 14:55 30/04/20
Chú Vương chết rồi!
Năm giờ chiều ngày hôm sau, Sở Thiên đang đứng ở cửa biệt thự, cúi đầu nhìn về phía ở xa phồn hoa còn ở gần tiêu điều, trong lòng cảm khái. Mỗi phần đất ở đây cũng không biết đã chôn máu tươi và mộng tưởng của không biết bao nhiêu người!
Đúng lúc này, Hải Tử sắc mặt ngưng trọng đi tới nói với Sở Thiên, chú Vương chết rồi, khi đang ngắm phong cảnh ở trên Thiên Dược Long Đình thì trượt chân ngã chết.
Phản ứng đầu tiên của Sở Thiên là sao có thể? Tối hôm qua chú Vương còn mạnh khỏe, thần thái minh mẫn, sao có thể ngắm cảnh trên tầng mà ngã chết? Sở Thiên lập tức hỏi:
- Hiện giờ ai đang khống chết Phủ Đầu bang?
Hải Tử thở dài, bất đắc dĩ nói ra hai chữ:
- Chị Lệ!
Sở Thiên thầm than bản thân mình đã tính sai, hắn không tính tới con gái nuôi của Diệp Tam Tiếu là chị Lệ. Nữ nhân đó có thể thay Diệp Tam Tiếu cân bằng hắc bạch lưỡng đạo, khẳng định có chỗ hơn người. Hiện giờ Phủ Đầu bang như rắn mất đầu, chỉ có chú Vương khống chế, cô ta có thể không động dã tâm? Hơn nữa đã nhiều năm hoạt động trong bang, cô ta nhất định quen không ít người. Vì vậy chị Lệ giết chú Vương, tự mình khống chế Phủ Đầu bang có khả năng rất lớn.
Sở Thiên chậm rãi bước mấy bước. Hải Tử mở miệng nói:
- Gần đây chị Lệ xử lý vấn đề Đông Doanh, nghe chuyện Diệp Tam Tiếu chết liền suốt đêm trở lại. Sau khi khống chế Phủ Đầu bang, chuyện đầu tiên cô ta làm là chuẩn bị tang lễ cho Diệp Tam Tiếu. Hơn nữa phát lệnh khi tang lễ đang diễn ra tất cả bang chúng các đường không được làm loạn, đợi sau khi tang sự xong xuôi sẽ nghĩ cách đòi lại công đạo.
Sở Thiên giật mình, Chị Lệ đúng là người thông minh, biết muốn khống chế Phủ Đầu bang phải lợi dụng cảm xúc không ngừng khai chiến với Tương bang hiện giờ của bang chúng, lại khiến bang chúng quen với mệnh lệnh của mình, thành lập uy tín, uy nghiêm, cuối cùng có thể khống chế toàn bộ. Lúc này nếu như không để bang chúng Phủ Đầu bang báo thù, phát tiết, vậy chúng rảnh rỗi sẽ chú ý đến việc trong bang. Khi đó, bất kể là tranh quyền đoạt lợi hay chọn lại bang chủ đều rất bất lợi với cô ta, thậm chí là sẽ bị mất vị trí chủ vị. Cô ta không có lý do gì mà chuyển mâu thuẫn bên ngoài thành mâu thuẫn bên trong, ở đây nhất định có điều cổ quái.
Hải Tử chần chờ một chút, có phần lo lắng:
- Kế hoạch của chúng ta có cần thay đổi hay không? Phủ Đầu bang và Tương bang tạm thời dừng đánh nhau, những bang phái khác chưa đủ tin tưởng, cơ hội này không dễ có, các bang phái khác khẳng định có ý lui.
Sở Thiên mỉm cười, hắn đã tính trước, vỗ vai Hải Tử nói:
- Kế hoạch đương nhiên cần sửa đổi một chút. Đêm hay cần Quang Tử cùng một số bang chúng nguyện ý mang theo tinh nhuệ, giáng cho Phủ Đầu bang một đòn mạnh!
- Yên tâm đi, khi mình từ Đông Doanh trở lại đúng lúc gặp Diệp Tiếu Cần từ Italy đi du lịch Đông Doanh. Sau khi nhận điện thoại của chú Vương, chúng ta cùng ngồi trên phi thuyền Vạn Thương, vào thời điểm bốn năm giờ sáng, mình đã không cẩn thận khiến cô ta rơi xuống biển, không biết giờ đã trôi tới đại dương nào, có lẽ là đã gặp lại Diệp Tam Tiếu!
Giọng Trường Tôn Tử Quân cao hứng nói:
- Vậy thì tốt, Lệ, cậu cần khống chế toàn bộ Phủ Đầu bang, sau đó chúng ta hợp tác, hóa giải thù hận, cuối cùng cậu cho Phủ Đầu bang quy thuận Tương bang, vậy ván cờ chúng ta thiết lập nhiều năm sẽ có kết quả.
Chị Lệ cũng có phần vui vẻ, nói:
- Mình cũng đâu ngờ lần này có cơ hội tốt như vậy. Hại mình thuê hai nữ sát thủ xinh đẹp của Sơn Khẩu Tổ ở Đông Doanh, dựa theo kế hoạch chuẩn bị hiến cho Diệp Tam Tiếu, khiến hắn chết một cách phong lưu. Đâu ngờ cuối cùng lại bị Cam Trường Sơn giết chết, xem ra hai nữ sát thủ xinh đẹp kia uổng phí rồi. Tử Quân, cậu đúng là thật thông minh, không ngờ năm đó kế hoạch mạo hiểm lấy lui làm tiến của cậu và chú lại thành công đến vây. Bây giờ mình phải đi điều tra lai lịch của đám người kia, thay mình vấn an chú.
Sở Thiên mở một chai nước khoáng, uống một ngụm. Hắn đã hiểu ra rất nhiều việc, chuyện ngoài ý muốn duy nhất chính là Trường Tôn Cẩn Thành là lão cáo già, Trường Tôn Tử Quân là con cáo nhỏ.
Sở Thiên xuống xe, duỗi người, quay đầu nói với Hải Tử:
- Để cho anh em cùng Thiên Lang giáo cố thủ đại bản doanh hai ngày tới. Tuy rằng đám người Trường Tôn Tử Quân muốn điều tra ra chúng ta cũng cần vài ngày, nhưng an toàn vẫn hơn. Bảo anh em và các bang phái quan hệ tốt đề cao cảnh giác, tránh bị tập kích.
Hải Tử gật đầu, hiểu lời nói của Sở Thiên đều có dụng ý riêng, anh ta suy đoán cũng vô ích, chỉ hỏi:
- Sau đó thì sao?
Sở Thiên mỉm cười, trên mặt hiện vẻ vô cùng thâm sâu:
- Đương nhiên là tham gia tang lễ của Diệp Tam Tiếu, tặng vòng hoa. Trò hay sắp bắt đầu!