Đô Thị Thiếu Soái
Chương 207 : Câu Dẩn
Ngày đăng: 14:56 30/04/20
Sở Thiên cuối cùng cũng đặt đũa xuống, đứng dậy định đi ra ngoài xem xem người con gái làm Hà Hãn Dũng thần hồn tiên đảo là người như thế nào. Lúc đi qua chiếc ghế sô pha, con mắt Hà Ngạo Vi lóe lên vẻ mê say, hẳn cô đã nhìn ra tâm tư của Sở Thiên nên nhẹ nhàng nói:
- Đỡ em dậy, em cũng muốn xem cô gái đó là thần thánh phương nào.
Sở Thiên nhẹ nhàng thở dài, bước tới, đưa tay phải mình ra, bàn tay ngọc ngà của Hà Ngạo Vi lập tức nắm chặt Sở Thiên, cố gắng đứng dậy. Lúc đứng dậy ánh mắt Sở Thiên rõ ràng nhìn thấy thần sắc mỹ lệ, say đắm lòng người của Hà Ngạo Vi, dường như không hề hung hăng như lúc sáng. Thậm chí Sở Thiên còn hơi cảm nhận được sự ưu sầu trong lòng cô.
Sắc mặt Hà Ngạo Vi dần dần đỏ lên, trong lúc lắc lư thân thể không ngừng va chạm vào Sở Thiên, thậm chí còn chủ động ôm nửa eo Sở Thiên. Cô công chúa hung hăng bá đạo ngày xưa giờ lại trở thành một cô nàng dịu dàng.
Lúc đi ra của phòng, Hà Ngạo Vi đột nhiên hỏi một câu làm Sở Thiên giật mình:
- Nếu em không bá đạo như vậy, anh có thích em không?
Sở Thiên sững sờ, Hà Ngạo Vi này có phải thay đổi nhanh quá rồi không? Buổi sáng còn hận nỗi không thể dùng ánh mắt giết mình, giờ lại nói câu nói mập mờ như vậy. Trong lòng Sở Thiên hơi lộp cộp, rồi lập tức cười nói:
- Em uống say rồi.
- Không, em, em không say. Anh đừng đánh trống lảng, anh không trực tiếp cự tuyệt chứng minh tôi vẫn có cơ hội. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Hà Ngạo Vi thuận thế ghé đầu dựa vào vai Sở Thiên, nét mặt mang vẻ mụ mị sau khi say nói:
- Có phải không? Thật ra tôi rất tinh tế phải không?
Sở Thiên định đẩy ra nhưng lại cảm thấy Hà Ngạo Vi đã nửa say nửa tỉnh rồi, giờ đẩy cô ta ra thì thật không hay. Chỉ đành than nhẹ một tiếng, đỡ cô ta đi tới chỗ Hà Hãn Dũng. Khoảng cách ngắn ngủi chừng 10m mà Sở Thiên lại cảm thấy giống như đi cả mấy km vậy.
Vừa đi tới bàn của Hà Hàn Dũng anh đã để Hà Ngạo Vi ngồi ghế cạnh của Hà Hãn Dũng. Sau đó Sở Thiên nhìn thấy Trương Nhã Phong ăn mặc nóng bỏng ngay gần đó, bên cạnh còn có một bạn gái. Trương Nhã Phong nhìn chằm chằm anh, nét mặt mang nụ cười vô cùng mập mờ.
Sở Thiên mỉm cười, gật đầu, lại không có ý định qua đó chào hỏi. Cô gái Trương Nhã Phong này vẫn không quên dụ dỗ mình. Lần trước lúc ăn cơm lại âm thầm dùng chân để chọc ghẹo mình, vì vậy trêu chọc không nổi thì cố tránh cô ta đi thì hơn.
Trương Nhã Phong thấy lạ vì ở chỗ như thế này lại gặp được Sở Thiên, hơn nữa cô gái xinh đẹp bên cạnh không phải Tiêu Tư Nhu cùng Tiêu Niệm Nhu mà là cô công chúa bá đạo Hà Ngạo Vi ở lớp bên cạnh. Sắc mặt lập tức hiện lên nụ cười không thể đoán ra được. Tên tiểu tử này trước mặt mình thì tỏ ra là một chính nhân quân tử nhưng bên cạnh lại mỹ nữ không ngừng. Lẽ nào Trương Nhã Phong tôi thực sự không có chút hấp dẫn nào sao? Không được, nhất định phải nghĩ cách dụ dỗ tên tiểu tử này.
Sở Thiên vừa ngồi vào vị trí, phục vụ lập tức mang lên cho Sở Thiên hai chai bia, dù sao cũng là bạn của Dũng thiếu gia, tự nhiên không thể chậm chạp rồi.
Sở Thiên thấy con mắt Hà Hãn Dũng đang nhìn chằm chằm vào người con gái đang múa đầu trên sàn diễn, liền biết ngay đó chính là Ca Mỹ Lệ.
Một tinh linh quyến rũ đang uốn éo trên sân khấu, cô cột một cái dây cột tóc, mặc chiếc áo có trang trí hoa hồng, vạt áo đã che đi váy ngắn ở phía dưới, chỉ lộ ra đôi chân thon dài bắp đùi trắng như tuyết, dường như ở dưới không mặc gì khiến người ta liên tưởng liên miên.
Cô Ca Mỹ lệ này khoảng 23 tuổi, lúc uốn éo nhảy múa bị thứ gì đó dính vào cơ thể. Thần sắc mờ ảo, quyến rũ lạ thường, vòng eo mảnh khảnh bắt đầu uốn éo, mái tóc dài cũng vung vẩy theo tiết tấu, kết hợp với khuôn mặt trẻ trung của cô, tạo nên vẻ vô cùng quyến rũ, làm người ta đột nhiên có vô số tế bào xúc động muốn theo dòng máu tuôn ra. Thật ra bên trong cô xuyên suốt một hương vị thanh xuân thanh nhã, trong cái son phấn dung tục lại có vẻ phong tình khác.
Đúng là một người kỳ quái, lại là một người kỳ quái có khí chất. Chẳng trách Hà Hãn Dũng lại si mê như vậy, không biết cái cô Ca Mỹ Lệ này tên thật là gì? Sở thiên nghĩ: Tại sao lại đến "Cựu Hoan Như Mộng" múa chứ?
Hà Hãn Dũng hết sức chăm chú nhìn cô gái múa dẫn đầu Ca Mỹ Lệ, không hề cảm thấy Sở Thiên đang đi đến bên cạnh hắn, Sở Thiên nhìn Hà Ngạo Vi một lát, khuôn mặt vẫn hồng như vậy, trong khung cảnh ồn ào như vậy mà cô ta vẫn có thể ngủ ngon đến thế xem ra ly rượu mạnh đó thực sự đã làm cô ta ngục ngã rồi.
- Anh Dũng.
Sở Thiên mỉm cười nói với Hà Hãn Dũng:
- Anh si mê người ta như vậy đã nói với người ta mảnh thâm tình của mình hay chưa?
Lúc này Hà Hãn Dũng mới phát hiện Sở Thiên đã đi tới bên cạnh mình, ngại ngùng cười, nghe thấy lời Sở Thiên nói anh ta mới nhẹ nhàng lắc đầu, than một hơi dài:
- Thân bất do kỷ, yêu nhau thì cũng uổng công. Hà tất phải nhen nhóm châm lên ngọn lửa hi vọng kia làm gì?
Sở Thiên hiểu rõ ý của Hà Hãn Dũng, nói như vậy cũng đúng. Hà Đại Đảm nhất định không cho người con gái như Ca My Lệ bước vào nhà, Hà Hãn Dũng cũng không phải loại người đệ đệ tổ công tử, có thể gặp dịp thì chơi, chồng hờ vợ tạm vì vậy không thể tướng mạo tư thủ, dứt khóa không được nhen nhóm châm lên ngọn lửa tình này để tránh tự chuốc lấy phiền não. Vì vậy việc anh ta có thể là cũng chỉ có thể là thưởng thức từ xa như thế này mà thôi.
Hà Hãn Dũng là một trang hảo hán, càng là một đấng nam nhi, Sở Thiên thành thật thừa nhận.
Sở Thiên đột nhiên phát hiện, một người trung niên đang lách qua đám người đông đúc từ từ tiến về phía Ca Mỹ Lệ đang múa. Toàn thân phát ra sự nguy hiểm.