Đô Thị Thiếu Soái
Chương 259 : Cô gái áo tím
Ngày đăng: 14:57 30/04/20
Ngoài cửa sổ các tiếng động phồn hoa phức tạp, bên trong cửa sổ là sự yên lặng dễ chịu.
- Cafe Connor, đây là loại hạt cà phê được trồng từ dung nham núi lửa của vùng Connor ở Hawaii, vị nồng, ngọt thuần, mà lại hơi mang chút hương vị của rượu nho, phong vị rất đặc biệt. Cafe Connor vừa chọn có vị chua vừa phải, khẩu cảm dịu dàng đầy đặn và cùng với phong vị hương thuần đặc biệt làm cho người yêu thích cafe khó có thể quên được.
- Tính cách của Dung Dung dịu dàng lại không thiếu sự kiên cường vì vậy không có loại cafe nào thích hợp hơn cafe Connor.
Sở Thiên nói rất êm tai, như có Càn Khôn Bách Hiểu Sanhlàm Tô Dung Dung nghe thấy vô cùng phấn chấn, ánh mắt vô cùng tò mò nhìn Sở Thiên. Sao những thứ vô cùng đơn giản khi nghe từ miệng Sở Thiên nói ra lại có nghệ thuật như vậy chứ?
Tuy Liễu Yên không hiểu nhưng Sở Thiên nói thông thuận như vậy, đoán chùng không phải nhất thời nói bừa, nhưng không thể để Sở Thiên vì vậy mà dựng nên ấn tượng tốt thế là cô liền cha miệng vào nói:
- Sở tài tử, nghe aanh nói rõ ràng hợp lý như vậy không bằng nói cho chúng tôi biết chúng tôi thích hợp uống loại cafe nào đi.
Ai cũng có thể nhìn ra, Liễu Yên hiển nhiên đang làm khó Sở Thiên, sao có thể vừa mới gặp bao lâu đã đoán được tính cách của người ta chứ hơn nữa còn kiến nghị người ta uống loại cafe nào thì thích hợp nữa?
Tô Dung Dung lại không hề để ý, trong lòng cô, cô cảm thấy mọi khó khăn trước mắt Sở Thiên đều không phải khó khăn, thế là không những không ngăn cản sự làm khó của Liễu Yên ngược lại lại cười rộ lên, thân mật vỗ bả vai Sở Thiên nói:
- Sở Thiên, thử xem sao.
Sở Thiên nhìn mọi người một lượt, lại thấy bọn Liễu Yên hùng hổ hăm dọa, còn có ánh mắt khinh thường của bọn Tần Thành anh mỉm cười, ngồi vững vàng nhàn nhạt nói:
- Liễu Yên thích hợp với cafe Santos chủ yếu sản xuất tại St.Paul Brazil, loại cafe này ba vị chua, ngọt, đắng đều thuộc trung tính, độ nồng vừa phải mang theo chút vị chua cũng vừa phải, khẩu vị cao nhã mà đặc biệt, dùng đậu điều phối là tốt nhất, vinh dự được coi là cafe Trung Triên, đơn phẩm uống phong vị cũng rất ngon. Tính cách hấp tấp của cô rất thích hợp uống cafe Santos.
Sở Thiên dần lượt giới thiệu cho từng người, bút của nhân viên phục vụ sớm đã dừng lại, tập trung tinh thần nghe Sở Thiên giảng giải, dù cô làm việc ở quán cafe, các loại nhân sĩ đều đã từng gặp nhưng có thể hiểu thấu triết lý giải cafe như vậy, uống cao phẩm vị như vậy, Sở Thiên là người đầu tiên.
- Lang Côn thích hợp với cafe Guatemala, loại cafe này sản xuất ở Guatemala, loại hạt này thuộc loại cafe Bourbon là một trong những loại cafe vị chua tương đối mạnh, hương vị thuần mà hơi mang chút hoang dã dùng để phối hợp thành hỗn hợp cafe là thích hợp nhất. Nếu Lang Côn không có năng lực gì sao có thể "hàng phục" được Liễu Yên chứ?
Khi Sở Thiên nói xong người cuối cùng, cổ họng đã sắp muốn bốc hỏa rồi, Tô Dung Dung dịu dàng băng ly nước chanh ở trên bài đặt cạnh miệng của Sở Thiên để anh nhấp nhấp giọng, Sở Thiên nhấp mấy ngụm, vị chanh nhàn nhạt toát lên trong miệng, trong lòng vui vẻ thoải mái.
Thần sắc của bọn Liễu Yên từ khinh thường đến giật mình rồi lại đến khiếp sợ, trước mắt không nói đến tên tiểu tử này nói thích hợp hay không thích hợp, nhưng có thể nói ra nhiều kiến thức về cafe như vậy đã không đơn giản rồi, Liễu Yên thậm chí có chút ảo não, sao lại làm tên tiểu tử này thực hiện được rồi chứ? Làm thế nào cũng không làm khó được hắn.
Nét mặt Tô Dung Dung càng lộ lên nụ cười kiêu ngạo.
- Chị à, phiền chị đưa tám loại cafe mà tôi vừa nói.
Sở Thiên để lộ ra má lúm đồng tiền mê người, hướng về chị phục vụ bên cạnh cười cười nói:
- Cám ơn!
Bọn Liễu Yên không ngăn cản Sở Thiên, ngoại trừ hiếu kỳ muốn xem sự phỏng đoán của Sở Thiên có đúng hay không thì chủ yếu họ vẫn không từ bỏ ý định tiến thêm một bước tìm cơ hội đả kích Sở Thiên.
Cô phục vụ gật đầu, mỉm cười, nét mặt lộ lên vẻ sùng bái cùng sự thân mật vui vẻ rồi rời đi.
- Nếu tôi đoán không nhầm đây là hạt cafe đến từ Thái Lan - Myanmar vùng núi hạt cafe chất lượng tốt nhất ở vào khoảng vĩ độ 20 độ Bắc, độ cao so với mặt nước biển là 1000m, hái và rửa xử lý bằng thủ công hơn nữa vẫn chưa đánh bóng lớp vỏ bạc, giảm bớt quá trình đánh bóng hạt sống sinh ra nhiệt độ tạo nên tác dụng làm giảm mùi thơm.
Cô gái áo tím nở ra nụ cười từ tận đáy lòng, cực kỳ sáng lạn, ánh mắt dịu dàng nữ tính làm bọn Tần Thành liều mạng bị trách phạt để nhìn cô, dù không thanh tịnh tinh khiết bằng Tô Dung Dung nhưng lại vừa đủ để bọn Liễu Yên các cô tự cảm thấy không bằng, cũng may còn có nền tảng gia thế chống lấy lòng tin của các nàng nếu không đã sớm đập đầu vào tường chết rồi.
Vẻ lạnh lùng trên mặt cô gái áo tím sớm đã mất đi, cô nhẹ nhàng nói:
- Huynh đệ, anh nói hoàn toàn đúng, anh thấy loại cafe này có giá trị trên thị trường không?
- Giá trị xa xỉ.
Sở Thiên lạnh lùng thốt ra bốn chữ.
Nét mặt cô gái lộ lên vẻ mừng rỡ, lập tức nhạt nhòa, hơi gật đầu với Sở Thiên nói:
- Tiểu huynh đệ, cảm ơn anh.
Sau đó cô nhìn bọn Liễu Yên:
- Tiểu huynh đệ, có thể nói tên của anh và để lại số điện thoại, có cơ hội vẫn muốn anh chỉ giáo vài thứ.
Sở Thiên không chút do dự báo tên của mình cùng liên tiếp một dãy số.
Trong miệng cô gái áo tím mang chút mặc niệm, cười cười, đưa tay ra nói:
- Sở Thiên rất hân hạnh được làm quen với anh, tôi tên là Sa Cầm Tú.
Sở Thiên lịch sự đưa tay nắm tay cô gái áo tím, trong lòng hơi kinh hãi nhưng biểu hiện trên mặt lại bất động thanh sắc.
- Được rồi, không làm phiền các vị uống cafe nữa, có cơ hội gặp.
Cô gái áo tím lại khẽ cười, lịch sự gật đầu tạm biệt rồi lập tức trở về chỗ ngồi của mình.
Lúc cô gái áo tím rời đi, một mùi hương nhàn nhạt khẽ bay qua, mắt Sở Thiên hơi mở, trong lòng than nhẹ, anh đại thể đã đoán ra được cô gái áo tím này đến từ đâu.
Bàn tay đã từng nắm súng còn có hương vị của hoa anh túc, điều đó đủ để chứng minh cô gái áo tím này đến từ nơi mà cả thế giới đều chú ý đến.
Tam Giác Vàng!