Đô Thị Thiếu Soái
Chương 416 : Uy Lực Của Lựu Đạn
Ngày đăng: 14:59 30/04/20
- Chị Hồng quả là người cẩn thận, tiểu đệ thật sự bái phục!
Sở Thiên đột nhiên xông ra, hơn nữa còn dựa vào chỗ cửa sổ cạnh Ám Hồng, lộ ra nụ cười thiên thần nhìn Ám Hồng.- Mẹ nó sao vẫn chưa chết?
Ám Hồng sau khi bị hoảng sợ không ngăn được nói tục:
- Người dọa người sẽ dọa chết người đấy!Sở Thiên khẽ thở dài một hơi, giọng điệu bình tĩnh nói:
- Tôi sao có thể chết được? Cô nói còn hai ngàn vạn đem đến cho tôi, tôi đợi đến lúc đèn hoa rực rỡ lên vẫn không thấy đầu ông già đỏ lập lòe đâu, đành phải đích thân đến tìm cô đòi!Ám Hồng đã tỉnh táo lại, biết Sở Thiên xuất hiện ở đây cũng không phải chuyện tốt, nhất định là hướng vào người mình mà đến, tên tiểu tử này việc gì cũng làm ra được, nhất định phải bảo anh em đề cao cảnh giác, tránh bị hắn đánh lén.Vì thế Ám Hồng vừa mở bộ đàm vừa thỏa thuận với Sở Thiên:
- Ồ, đúng đúng, tiền mãi lộ, tôi từ lúc trở về quá bận rộn, nhất thời quên mất, mong người anh em thông cảm, đúng rồi, mấy anh em kia của tôi sao không đến cùng các anh?Sở Thiên quan sát tỉ mỉ, biết cô ta muốn làm những gì nhưng lờ đi, nói:
- Mấy anh em của cô hiện tại đang hưởng thụ rồi, ăn ngon uống sướng, rượu ngon còn có đàn bà, cô là thần tài của chúng tôi, tôi sao có thể bạc đãi họ được?Ám Hồng ngây ngẩn cả người, nhìn mặt Sở Thiên không biết thật hay giả, nhất thời trở nên do dự: Lẽ nào người của mình không xuống tay với Sở Thiên, ngược lại còn rơi vào mật ngọt chết ruồi của hắn, đợi lấy tiền của mình rồi trao đổi?Cô đương nhiên không nghĩ người của mình sẽ chết thảm, bởi vì cô cảm thấy Sở Thiên đứng ở đây chính là bằng chứng, nếu họ động thủ, Sở Thiên nhất định đã chết dưới súng của họ, nếu không động thủ, họ tất nhiên cũng không vô duyên vô cớ mà chết.Suy nghĩ vòng vo mấy lần, khuôn mặt kiêu ngạo lạnh lùng của Ám Hồng cười trừ, khách khí nói:
- Cảm ơn người anh em, vậy hãy để cho mấy anh em đó của tôi ở lại mấy ngày đi, đợi tôi làm xong việc nhất định sẽ mang hai ngàn vạn đến nhà cảm tạ.- Ý của cô là, hiện tại chị không có hai ngàn vạn?
Giọng điệu của Sở Thiên bỗng nhiên lạnh băng, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Chúng ta thù rất lớn, Maria và Rắn Đuôi Chuông cùng hàng chục phần tử Đột Đột lớn nhỏ đều chết dưới đao của tôi, tôi không trăm phương ngàn kế tấn công các cô, các cô sớm hay muộn cũng giết chết tôi! Huống hồ, hai nghìn năm trăm vạn đối với các cô mà nói, cũng là con số nhỏ, các cô không phải vừa mới mượn Đường gia một tỉ hay sao?Sắc mặt Ám Hồng biến đổi lớn, ngăn không được hỏi lại:
- Sao mày biết? Mày là Sở Thiên - Thiếu soái của Soái quân?Bây giờ cô ta mới biết thiếu niên trước mặt là ai, là người làm thất bại hành động của bọn Rắn Đuôi Chuông , sau đó tất cả đều bị giết chết, tổ chức Đột Đột thì hao tổn không ít sức người sức của đi điều tra, sau đó mới biết rằng kẻ thù số một của tổ chức Đột Đột là Sở Thiên, sau khi điều tra tỉ mỉ tài liệu, đích thân Nặc Đính đã liệt hắn vào danh sách ám sát.Ám Hồng ban đầu nên sớm nhận ra tân bá chủ của Hoang Nguyên là Sở Thiên, nhưng chém giết mấy ngày nay khiến hắn có phần tiều tụy, hơn nữa nơi này là biên giới cách xa thành phố, sao có thể liên kết hắn với Sở Thiên được, cho nên cô ta đã phạm vào sai lầm chết người.Sở Thiên từ phản ứng của cô ta mà biết Nặc Đính quả nhiên đã mượn một tỉ từ Đường gia, cũng thật sự chọn tuyến đường đi Hoang Nguyên, hiện tại hắn khẩn cấp muốn biết tên Nặc Đính vốn không quen biết kia phải chăng đang ở trong năm chiếc xe, liền mở miệng nói:
- Chị Hồng này, tôi hỏi cô một vấn đề, chỉ cần cô trả lời tôi liền thả cô ra, ông chủ các cô ở trong đoàn xe phải không?Ám Hồng cắn môi, trong mắt xẹt qua một tia may mắn, chỉ vào đống ô-tô và những thi thể đã nát bấy, trả lời:
- Ông ấy đã bị bọn mày làm cho nổ tan tành rồi, hài cốt cũng không còn, mày đã có thể dương cao danh tiếng khắp nơi, thậm chí có thể tới chính phủ Thiên Triều tranh công rồi.Nghe được những lời của Ám Hồng, Sở Thiên không những không vui vẻ, ngược lại còn khẽ thở dài, ra lệnh cho Chiến Thiên Tường tháo dây thừng của Ám Hồng ra, nói:
- Sở Thiên tôi là người có chữ tín, đã thu năm trăm vạn của cô thì đảm bảo năm chiếc xe này bình an. Cô đi đi, đi Tam Giác Vàng tìm Nặc Đính đi! Bảo lão ta về sau không phải ngồi xe bò đi qua Hoang Nguyên nữa, ủy khuất cho thân phận tôn quý của lão.Nặc Đính đúng là cải trang ngồi trên xe bò đi qua Hoang Nguyên, đây là do lão trời sinh đã cảnh giác và giảo hoạt.Sắc mặt Ám Hồng trở nên âm u, cô ta cuối cùng cũng hiểu được tổ chức Đột Đột tinh anh như vậy vì sao lại thua trong tay Sở Thiên, con người này thực sự làm cho người ta đáng sợ đáng giận, cô ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Sở Thiên, nhưng không nói lời nào, xoay người đi đến chiếc xe Jeep.Hai tên phần tử Đột Đột còn lại ánh mắt toát ra sự tuyệt vọng và thống khổ, ai cũng biết kết cục cuối cùng của bọn họ.Sở Thiên trên mặt tươi cười, nhìn Ám Hồng rời đi, thản nhiên nói:
- Quay về!Bùm!
Chiếc xe chưa nổ cuối cùng cũng đã bùng nổ, hơi nóng vọt tới khiến ở Sở Thiên bất giác cau mày.Những quả lựu đạn chống xe tăng này thật là đồ chó hoang lợi hại.