Đô Thị Thiếu Soái

Chương 417 : Rối loạn đêm khuya

Ngày đăng: 14:59 30/04/20


Ám Hồng lái chiếc xe Jeep, hướng về phía biên giới mà đi, ánh mắt thỉnh thoảng liếc trộm kính chiếu hậu, muốn xem xem Sở Thiên có phái người đi theo hay không, ai biết bóng ma này lại không chứ, vì thế mãnh liệt nhấn ga chạy như điên, chạy suốt hai tiếng, tới vùng biên giới Myanmar mới dừng lại.Cô lái xe vào một nông trại cũ nát, sau đó dựa vào vô-lăng và cay đắng khóc, phần tử Đột Đột không sợ chết, chỉ sợ cái chết vô nghĩa, giống như đêm nay như vậy bị Sở Thiên dùng bom của chính mình mà hại chết mười mấy người tinh anh, cô sao có thể không đau buồn?- A!

Cô điên cuồng hét lên một tiếng, Sở Thiên, tao nhất định phải băm thây mày làm vạn đoạn, chém thành trăm ngàn mảnh!Lúc này, trại Thiên Lang yên lặng như nước.Sở Thiên đang quỳ gối trước mười mấy thi thể hung đồ Hoang Nguyên đã chết, cùng mọi người dập đầu ba cái thật mạnh, mỗi lần dập đầu đang vang lên ‘Bang bang’, không có một chút dưỡng khí, không chỉ làm cho những hung đồ chết đi có vẻ vinh quang, mà còn khiến cho những hung đồ đang sống cảm kích tận đáy lòng.Sở Thiên vẩy ra ba bát rượu hiến tế, sau đó ra lệnh:

- A Đồng Mộc, cậu phụ trách hậu tang mười mấy người này. Cho những người anh em, quan tài tốt nhất, phần mộ tốt nhất. Chiến Thiên Tường, cậu đi tìm người nhà của những anh em đã chết này, đưa cho mỗi hộ hai mươi vạn tiền trợ cấp, nếu khi còn sống họ có nguyện vọng hoặc vấn đề gì khó khăn, dốc sức giúp bọn họ thực hiện và giải quyết! Chiến Thiên Tường và A Đồng Mộc cùng đồng thanh đáp:

- Vâng!Mệnh lệnh này khiến cho ánh mắt những hung đồ Hoang Nguyên bốc cháy lên, quyết một lòng đi theo, giờ phút này có thể khiến cho họ đi tìm cái chết mà không chút do dự.Sở Thiên rèn sắt khi còn nóng, nhìn lá cờ Thiên Lang bay trong gió, thản nhiên nói:

- Từ đêm nay trở đi, kỵ binh Thiên Lang đổi thành Thiên Lang Đường, trở thành ngôi nhà đầu tiên của Soái quân ở phương nam, A Đồng Mộc và Chiến Thiên Tường cùng làm Đường chủ, tương lai sẽ lãnh đạo mọi người tiến quân vào thành phố, đối đầu với thế lực Đường môn, xưng bá toàn bộ vùng trời phía nam.Trong mắt mọi người toát ra khao khát chinh chiến, thanh âm đầy nhiệt huyết vang lên mạnh mẽ:

- Tất cả nghe theo phân phó của Thiếu soái!Phong Vô Tình và mấy người Khả Nhi khẽ gật đầu, Sở Thiên bây giờ hoàn toàn đã nắm giữ lực lượng đầy sinh lực, tuyệt đối sẽ không sinh ra lục đục.Bóng đêm dần dần dày đặc, toàn bộ thảo nguyên lại bắt đầu rơi vào sự tĩnh mịch. Trong doanh trướng, lửa than đỏ rực vui vẻ nhảy múa, mẻ dê tươi sống trên bếp lò ấm áp tản ra vị ngọt nhè nhẹ.Sở Thiên tựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi, ngón tay nhẹ nhàng gõ chiếc ghế bên cạnh.Hắn đang chờ đợi gì đó trong miệng hai gã phần tử Đột Đột, cho dù biết không nhiều giá trị, nhưng bất kỳ manh mối nào cũng phải lợi dụng triệt để.Phong Vô Tình vén rèm vải lên, đi đến, vỗ tay nói:

- Thiếu soái, hai gã phần tử Đột Đột lúc đã thú nhận rồi, khi chiều, Nặc Đính nghe xong hồi báo của Ám Hồng, vào lúc chạng vạng mang theo mấy người thân tín bên cạnh đi ra ngoài không trở về, đợi đến lúc bảy giờ, Ám Hồng nhận được một cuộc điện thoại liền ra lệnh cho họ khởi hành, chỉ nói cho bọn chúng biết ông chủ đã đến nơi thuận lợi.Thực sự không phải những gì bản thân mong đợi! Sở Thiên khẽ thở dài, bất cẩn rồi bất cẩn rồi, gã Nặc Đính kia trải qua cuộc sống trên đao kiếm, không có vài phần cảnh giác và giảo hoạt sao có thể sống đến hiện tại? Sớm biết thì nên điều tra kỹ càng về mỗi người đi qua Hoang Nguyên, mặc dù sẽ rút dây động rừng, nhưng ít nhất có thể từ từ thu thập hành tung của Nặc Đính ở Vân Nam, hiện tại lão ta đã chạy đến Tam Giác Vàng, sự việc có chút phức tạp rồi.Sở Thiên nghĩ đến một vấn đề khác quan trọng, nói:

- Có hỏi bọn chúng về việc Nặc Đỉnh có mượn tiền Đường gia hay không?Phong Vô Tình khẽ thở dài một tiếng, lắc đầu nói:
- Là ai?Sở Thiên khẽ ho khan một tiếng, bình tĩnh nói:

- Bộ trưởng Chu, ông vẫn khỏe chứ?- Ha ha ha.

Trong điện thoại truyền đến tiếng cười lớn của Chu Kiếm Long, sau đó mới dùng giọng điệu quen thuộc mở miệng nói với Sở Thiên:

- Thiếu Soái, hẳn là tôi hỏi cậu mới đúng chứ? Biên giới thảo nguyên ít người lui tới, dân phong anh dũng, không biết Thiếu soái có quen ở trại Thiên Lang không?Qủa nhiên là muốn làm chính trị đây! Sở Thiên trong lòng thầm mắng, Chu Long Kiếm rõ ràng đã biết tình hình của mình, trong lời nói dường như bình thản nhưng khắp nơi lại ẩn ý huyền cơ, bề ngoài là quan tâm môi trường nơi mình ở, thực tế là thử xem Sở Thiên có hoàn toàn nắm giữ được đám hung đồ Hoang Nguyên hay không.Sở Thiên không lường được cười cười, thản nhiên nói:

- Nhờ phúc của Bộ trưởng Chu, Sở Thiên vẫn coi quen được, ở đây rất tốt, vừa mới uống chút sữa dê!Bộ trưởng Chu tiếng cười đã ôn hòa, biết Sở Thiên gọi điện cho mình vào lúc này ắt có việc muốn nói, vì thế sau khi hỏi han trực tiếp đi vào chủ đề chính:

- Thiếu soái đêm khuya vắng người gọi điện tới, phải chăng có tin gì tốt báo cho ông già này?