Đoàn Trưởng Ở Trên Cao

Chương 16 : Đầu mối nhỏ

Ngày đăng: 16:33 18/04/20


Editor: Băng ngàn năm



Trong hình chẳng những có chữ miêu tả, hình chụp còn rất sắc nét, nhưng bất ngờ chính là hình Kỷ Lâm cõng Diệp Chi.



Hoàng hôn, nắng chiều màu cam nhẹ nhàng chiếu lên trên thân hai người, người đàn ông khẽ nghiêng đầu, hình như là nói với cô gái cái gì đó, mà cả khuôn mặt cô gái thì chôn sâu trong cổ anh ta, hai người trông thật thân mật và ấm áp.



Chủ nhân của bức hình còn hả hê ghi chú ở phía dưới: ‘Tôi sớm đã nói huấn luyện viên Kỷ là một người đàn ông ưu việt như vậy, không thể nào không có bạn gái nha? Ha ha, mấy người đều người phàm, mau mau quỳ gối trước tôi đi.’



Phía dưới có rất nhiều trả lời:



Người thứ nhất: cặp gắp than Lưu Minh.



Người thứ 2: huấn luyện viên Kỷ vậy mà có bạn gái, để cho tôi đi tìm cái chết là vừa.



Người thứ 3: Chủ nhà xấu xa…. Huấn luyện viên Kỷ là của tôi. Tôi không tin. Không tin.



Người thứ 4: 3 anh em chiến! Huấn luyện viên Kỷ chính là tôi đây.



............ 



Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nước miếng trong diễn đàn bay tán loạn, rất náo nhiệt. Còn có một người ‘tốt bụng’ cố ý đăng lên một cái topic, phổ biến một chút tri thức có liên quan đến huấn luyện viên Kỷ, khiến người xem đang u mê cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện đầu đuôi, cũng hưng phấn tham gia thảo luận trong diễn đàn.



Vài tấm hình bên trong topic cũng không có chụp rõ mặt Diệp Chi, vì vậy thảo luận đến cuối cùng, tất cả mọi người rối rít bàn tán ‘ngày mai nhất định phải đi trông thấy Diệp Chi, xem kiểu cô gái gì mới có thể bắt được trái tim huấn luyện viên Kỷ......’



Kể từ khi ở thành phố C mở một lớp dạy Taekwondo cùng với Kỷ Lâm, Bạch Kỳ



cũng biết rất nhiều chuyện tình nổi lên ở thành phố C. Rõ ràng nhất là đăng ký ID trên một vài diễn đàn của thành phố C, nhàn rỗi không chuyện gì làm thì lên nói chuyện chọc cười, trêu đùa cô gái nhỏ nào đó.



Tối hôm đó, cứ như thường lệ trước lúc ngủ anh vào một diễn đàn, liếc mắt một cái đã nhìn thấy cái hình này, trong khoảnh khắc buồn ngủ chạy sạch sẽ, Bạch Kỳ cười hắc hắc, giơ móng vuốt tội ác viết mấy câu bằng điện thoại di động.



Hắc bạch cờ vây: Chủ nhà…. Cô gái kia căn bản không phải là bạn gái của huấn luyện viên Kỷ, mà là vợ của huấn luyện viên Kỷ. Thấy đứa nhỏ dễ thương hay luyện tập Taekwondo ở hội quán không? Đó là con trai của huấn luyện viên Kỷ.


“Đồ khốn kiếp.” Thượng tướng Kỷ thấy Kỷ Lâm một chút ý tứ cũng không có, tức giận trực tiếp đạp một cái, “Còn không thừa nhận. Con trai cũng đã có. Bạch Kỳ cũng biết, còn gạt cha và mẹ của con nữa sao?”



“Cha, cha nói cái gì vậy? Cái gì con trai?” Vẻ mặt Kỷ Lâm đau khổ che nơi bị thượng tướng Kỷ đạp một cái, đau nhe răng trợn mắt.



Anh quay sang một bên nhìn người đang cố gắng giả trang làm người tàng hình, Bạch Kỳ. “Bạch Kỳ, rốt cuộc là thế nào?”



“Khụ.” Bạch Kỳ ho một tiếng, nhìn thượng tướng Kỷ một chút, lại nhìn Kỷ Lâm một chút, trong lòng lệ rơi đầy mặt.



Tối hôm qua chính là anh không có việc gì làm nên chỉ đùa một chút, ai biết lại gây ra họa lớn.



Hôm nay sau khi Kỷ Lâm cùng Diệp Chi mang theo Hoàn Tử rời khỏi đây, anh cảm thấy nhàm chán, liền cầm cái hình đó nhìn một chút, đang nhìn say sưa ngon lành, bỗng thượng tướng Kỷ cùng Kỷ phu nhân đến, Kỷ Lâm không có ở đây, anh chỉ có thể tiếp đãi.



Nhưng lúc anh đi lấy ghế cho hai lão gia ngồi thì sơ sót, tùy ý để màn ảnh điện thoại vẫn sáng đặt ở trên võ đài, hơn nữa còn vừa vặn là hình Kỷ Lâm cùng Diệp Chi ở diễn đàn kia.



Không ngờ bị thượng tướng Kỷ nhìn thấy, căn bản là cả hai đều không nghe giải thích của anh đã cho rằng Diệp Chi là…bị tên tiểu tử khốn kiếp nhà anh làm lớn bụng rồi vứt bỏ, cô gái đó… còn có Hoàn Tử “Đứa bé đáng thương bị ba bỏ rơi”.



Lão tướng quân tức giận đỏ ngầu cả mắt, tay áo cũng vén lên, một bộ muốn đem Kỷ Lâm đánh đến nhừ tử.



Bạch Kỳ run run rẩy rẩy giải thích cho Kỷ Lâm một phen, dĩ nhiên đã giảm bớt việc mình bình luận ở trong hình đó, chỉ nói là anh tình cờ phát hiện tấm hình, cảm thấy thú vị liền mở ra xem, không ngờ cha mẹ Kỷ cũng cảm thấy thú vị......



Kỷ Lâm nhất thời dở khóc dở cười, “Cha, chuyện này...... Này hai mẹ con không quan hệ với con, bọn họ......”



“Không quan hệ?” Thượng tướng Kỷ nhìn Kỷ Lâm, giơ điện thoại di động đưa đến trước mặt Kỷ Lâm, “Con xem đi, đôi mắt này với con giống nhau như đúc, rõ ràng chính là con của con.”



Dừng một chút, cảm thấy không đúng, lại giải thích một chút nữa “Không phải. Con là mắt hồ ly. Cháu của cha là mắt xếch.”



Kỷ Lâm chẳng biết làm sao, còn nói như thế nào đây, cháu trai cũng đã gọi. Chỉ là Hoàn Tử thật sự không có quan hệ gì với anh, Kỷ Lâm không chút để ý đưa mắt nhìn qua màn hình điện thoại di động.



Không ngờ lúc liếc mắt này lại hoàn toàn làm cho anh sững sờ tại chỗ, đứa trẻ có một đôi mắt vừa nhỏ vừa dài, đuôi mắt hơi hếch lên, lông mi nồng đậm, xinh đẹp kỳ lạ, thế nhưng đó đều không phải là trọng điểm......



Trái tim Kỷ Lâm đập bịch bịch, bình thường nhìn không phát hiện ra, thế nhưng lúc này đột nhiên thấy hình Hoàn Tử, cặp mắt kia của cậu với anh thật đúng là cùng một khuôn ra.