Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 119 : Ngọt ngào thản nhiên (2)

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


Sau khi Quý Tiêu Dương một lần nữa ôm Quý Thần Quang trở lại phòng bệnh, Nam Cung Kỳ đã muốn xếp hết đồ ăn lên bàn, lúc này đang chuẩn bị ngồi xuống sô pha bên cạnh, khi thấy hai người tiến vào, khóe miệng xuất hiện nụ cười nhẹ “Thần Quang, nhanh chóng đến ăn đi! Đây đều là đồ ăn mà em thích ăn nhất đó!”



Quý Thần Quang nghe Nam Cung Kỳ nói, khóe miệng liền nở nụ cười đặc biệt sáng lạn, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện “Ân. Kỳ làm đồ ăn, em thực thích ăn!”



“Vậy của anh thì sao?” Quý Tiêu Dương nghe Quý Thần Quang nói, đáy mắt xuất hiện thần sắc trêu tức. Gục đầu xuống bên tai Quý Thần Quang, khẽ cắn tai cậu, trong thanh âm nói chuyện ôn nhu mang theo nồng đậm tình sắc.



“Anh hai làm cái gì cũng đều là đồ Thần Thần yêu nhất!” Quý Thần Quang giống như lá gan lớn hơn rất nhiều, không thèm để ý đến sự đùa cợt mờ ám của Quý Tiêu Dương, vẻ mặt kiêu ngạo ngẩng đầu, hai mắt to sáng ngời chớp động ánh sáng lưu ly.



Liếc mắt một cái, Quý Tiêu Dương liền cảm giác được hô hấp của mình bắt đầu trở nên trầm trọng. Đột nhiên nghĩ đến dường như hắn đã có gần mười ngày không có cùng Thần Thần vận động…… Ý niệm này vừa thoáng hiện lên ở trong đầu, Quý Tiêu Dương liền phát hiện thân thể của mình im lặng xuất hiện sự khô nóng, cả người ở trong một loại cảm xúc rục rịch……



Quý Thần Quang rõ ràng cảm giác được tay của anh hai đang ôm mình chặt vài phần! Quý Thần Quang nhẹ hạ mi mắt, đáy mắt xuất hiện cười trộm. Hắc hắc…… Anh hai nhịn không được rồi……



Nam Cung Kỳ ở một bên vẫn lẳng lặng nhìn, thực rõ ràng thấy được nụ cười yếu ớt xấu xa bên khóe miệng Quý Thần Quang, chọn chọn mi. Thần Quang giống như trở nên có chút bất đồng……



“Thần Thần……” Hô hấp nóng rực phun lên cổ Quý Thần Quang, khiến cho xx một trận run rẩy! Thanh âm Quý Tiêu Dương cố ý áp trầm vài phần, trong ôn nhu đôn hậu lộ ra khàn khàn gợi cảm.



Quý Thần Quang nghe được, tâm nhịn không được run rẩy, lúc này bị anh hai ôm vào trong ngực, ngón chân cậu nhịn không được hơi co lại, cảm giác buồn buồn làm cho cậu vừa thích lại vừa sợ. “Anh ơi, Thần Thần đói bụng!” Cưỡng chế thân thể một chút, trong thanh âm thanh thúy của Quý Thần Quang mang theo đáng thương hề hề! Âm cuối có điểm run rẩy giống như là cố ý kéo dài ám muội……



Nói thật lúc này nghe Quý Thần Quang nói, Quý Tiêu Dương tự nhiên mà nghĩ tới sự kiện trên, nhưng giây tiếp theo Quý Tiêu Dương ngửi được từ trên bàn truyền đến mùi thơm nồng đậm thơm ngát, suy nghĩ nhanh chóng hoàn hồn. Đúng rồi, Thần Thần bị thương, Thần Thần còn chưa có ăn cơm đâu! Nghĩ như vậy, tâm tình vừa mới sinh ra nóng rực, khoảng cách biến mất, một ít ý niệm loạn thất bát tao trong đầu khác cũng nhất nhất bị Quý Tiêu Dương mạnh mẽ áp chế. Thần Thần, hiện tại đang bị thương…… “Đói bụng thì chúng ta lập tức ăn cơm!” Cúi đầu hôn lên môi Quý Thần Quang một cái, tiếng nói chuyện của Quý Tiêu Dương khôi phục sự ôn nhu như bình thường!




Nhìn bộ dáng gần như chạy trốn của Nam Cung Kỳ, trong đôi mắt đen như mực của Nam Cung Cửu xuất hiện thần sắc bi thương…… Từ sau khi hắn bị thương, Kỳ lại bắt đầu trốn tránh hắn…… Đây là vì cái gì?…… Hắn không hiểu……



Kỳ, đây là vì cái gì?……



Nam Cung Kỳ về tới phòng của mình, nằm lên giường lại bắt đầu thất thần……



Kỳ thật, khi Tiểu Cửu rơi vào hôn mê, trong nháy mắt anh rất muốn nói một câu với Tiểu Cửu: Thật ra, tôi yêu cậu!



Chính là hiện tại Tiểu Cửu đã không còn gì nguy hiểm nữa thì nội tâm Nam Cung Kỳ lại hỗn loạn…… Lúc này mới biết được nguyên lai anh đối với Tiểu Cửu để ý như thế. Nguyên lai ở trong lòng anh, Tiểu Cửu đã trở nên quan trọng như thế. Đã là không có Tiểu Cửu, anh không biết nên làm thế nào để đối mặt với quãng đời còn lại.



Chính là……



Chính là……



A……



Một tiếng thở dài nhẹ nhàng từ từ truyền ra từ miệng Nam Cung Kỳ. Anh, vẫn là không dám bước đến điểm mấu chốt của mình…… Anh, chung quy vẫn là không dám bước đến, Tiểu Cửu, Tiểu Cửu, cậu nói xem tôi nên làm cái gì bây giờ……