Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 120 : Bởi vì……

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


“Bởi vì……” Quý Thần Quang nhìn ánh mắt Quý Tiêu Dương, đó là một đôi mắt phi thường xinh đẹp, liếc mắt nhìn gần một cái liền cảm nhận được sự cường đại cùng cường thế của chủ nhân. Đôi mắt màu đen khi mỉm cười như gió xuân tháng ba, khi phẫn nộ như Tu La, lưu động sự sáng bóng, có thể gắt gao hấp dẫn ánh mắt người khác.



“Bởi vì, em nghĩ muốn, mãi, mãi ở bên anh hai!” Vươn tay nhẹ nhàng xoa khóe mắt Quý Thần Quang, Quý Thần Quang gần như nỉ non nói. Thanh âm cúi đầu nhẹ nhàng, có nồng đậm ỷ lại cùng mê luyến! Còn có một loại thương cảm thực nhẹ thực nhẹ……



Hiện tại Quý Thần Quang mới biết được thực lực của anh hai có bao nhiêu cường đại! không chỉ có tài sản của Quý gia, anh hai còn có rất nhiều rất nhiều những cái khác, tự mình chế tạo ra thế lực của riêng mình. Mà việc làm ăn của Quý gia, trong cổ phần của anh hai đã muốn chiếm ba phần mười địa vị, bảy phần khác đều là do anh hai âm thầm bồi dưỡng thế lực cùng làm ăn! Những thứ này lúc trước cậu cũng không biết, thẳng đến ngày hôm qua nhìn thấy người của Huyết Minh cùng Mười Hai Tinh, còn có những nhân vật tồn tại như quân nhân, cậu bỗng nhiên phản ứng lại đây, anh hai, ở thời điểm cậu không biết gì cả đã muốn cường đại đến thế rồi……



Cậu vì anh hai mà cao hứng, nhưng đồng thời trong lòng cũng sinh ra một loại ưu thương. Anh hai là một cường giả mà mọi người đều ngưỡng mộ, ánh sáng phát ra như ánh mặt trời. Anh ấy cao cao tại thương! Mà cậu thì…… Quý Thần Quang đột nhiên nhớ tới, từ nhỏ đến lớn, những người mà cậu biết đều chỉ biết nói: Đó là em trai của Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang! Giống như cậu vẫn đều sống dưới sự bảo về của anh hai, nhàn nhã tự tại!



Trước kia cậu cho rằng, loại cuộc sống này thực thích! Được anh hai toàn thân toàn tâm bảo hộ, làm một đứa nhỏ đơn giản khoái hoạt! Cái gì đều có thể mặc kệ, cái gì cũng không cần phiền não, chỉ cần hảo hảo chăm sóc bản thân, vui vẻ trải qua mỗi một ngày là được rồi! Đây là hy vọng của anh hai. Anh ấy vẫn luôn nói, anh hai hy vọng em có thể vẫn cười đơn thuần vui vẻ! Cho nên cậu cũng liền sống như vậy. Đơn giản vui vẻ sống trong thế giới của anh hai!



Nhưng là hiện tại cậu hy vọng mình có thể mạnh mẽ hơn, ít nhất cậu cũng có thể đến gần anh hai một chút, gần hơn một chút. Mà không phải vẫn đứng ở sau lưng ngẩng đầu ngưỡng mộ. Anh hai của cậu là một tồn tại cường đại! Cậu vì thế mà cảm thấy kiêu ngạo. Nhưng trong lòng Quý Thần Quang cũng đồng thời sinh ra sợ hãi nhè nhẹ, anh hai từng bước một trở nên mạnh mẽ, cuộc đời của anh ấy từng bước từng bước lên cao, càng đi càng xa. Mà cậu đâu?…… Quý Thần Quang cậu vẫn như trước dừng lại tại chỗ, dừng lại tại đoạn thời gian chỉ biết đi theo sau lưng anh hai cười ngây thơ trong sáng.



Cậu sợ hãi, có một ngày, anh hai đi tới đi lui, cậu không đuổi kịp, sau đó, hơi một chút không cẩn thận, cậu cùng anh hai sẽ…… Anh hai là mặt trời mà mọi người vây quanh, về sau anh hai càng ngày càng cường đại rồi, bên người anh ấy sẽ càng có thêm nhiều người vây quanh. Cậu sợ hãi, có một ngày, cậu hơi chút thất thần thôi, liền bị mọi người tách ra khỏi anh hai, như vậy cậu nên làm thế nào để lại chen vào trong lòng anh hai? Cậu biết anh hai vẫn sẽ luôn bảo hộ cậu, vẫn sẽ bên cạnh cậu, chính là, anh hai ơi, Thần Thần không hy vọng những người vây quanh bên cạnh anh, khi nhìn về phía em, trong ánh mắt là lạnh lùng, là không có độ ấm, là xa lạ……



Anh hai là cường giả, bọn họ cũng là cường giả, một người nhỏ bé như cậu cố tình bị đặt trong một đám người hỗn loạn chói mắt? Có lẽ bọn họ sẽ bởi vì quan hệ của cậu với anh hai mà không lộ ra trào phúng, không nói lời châm chọc, nhưng bọn khẳng định sẽ không tôn trọng! Ở trong mắt bọn họ, anh hai là boss, là sự tồn tại tối cao, mà đứng ở bên người anh hai là cậu, lại chỉ có thể là một người xa lạ. Có lẽ ngay cả người xa lạ cũng không bằng mà trở thành một người hoàn toàn trong suốt……



Cậu khổ sở, cậu sợ hãi, cậu cảm giác được khoảng cách của cậu với anh hai trong lúc đó càng ngày càng xa, loại cảm giác này làm cậu hít thở không thông! Cậu phải trở nên mnahj mẽ, cậu cũng muốn có đủ thực lực, cố gắng đứng ở bên người anh hai. Cậu biết, anh hai cậu là một thiên tài hiếm có! Cả đời này cậu cũng không có khả năng để cùng anh hai sóng vai đồng hành! Nhưng cho dù không thể sóng vai, ít nhất có thể gần gũi ngưỡng mộ! Không đến mức giống như hiện tại, cậu ngay cả cơ hội ngưỡng mộ cũng không có.




Mà Quý Thần Quang lúc này cũng không biết được, không lâu trong tương lai cậu rốt cục cũng nhận được sự thừa nhận cùng chúc phúc của mọi người!……



“Ha ha…… Anh, cáp, anh hai…… Đừng, đừng cù em…… Ha ha, đừng cù, em buồn…… Ha ha…… Anh, anh……”



“Thần Thần, để bớt buồn chúng ta đây làm việc khác đi, được không nào?” Hơi thở nóng rực càng ngày càng trầm trọng phun vào cổ Quý Thần Quang……



Cảm xúc Quý Thần Quang có điểm mê ly chớp chớp mắt, nhìn anh hai gần trong gang tấc. “Dạ……”



Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng bệnh nhất thời một màn xuân sắc!



Tiêu Dương, cậu phải kiềm chế chút a…… Vết thương ở chân của Thần Thần còn chưa có tốt…… Nam Cung Kỳ đứng trước cửa phòng bệnh, vẻ mặt cười trêu tức! Nhìn thoáng qua đồ ăn trong tay, cười khẽ lắc lắc đầu. Xem ra nhất thời là không dùng được rồi!



PS: 1 tiếng nữa sẽ có chương mới nga các nàng:3



Happy Women’s Day!!! bắn pháo