Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 129 : Vạch trần……

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


“Thiên Nhiễm, anh phản ứng kích động như vậy làm gì?” Quý Thần Quang nhìn thoáng qua Linh Thiên Nhiễm đã lẩn mất rất xa. Cậu giống quỷ vậy sao? Khẳng định là Thiên Nhiễm đang chột dạ, nghĩ đến chuyện gì đó xấu xa…… “Thiên Nhiễm, anh đang có chủ ý xấu xa gì đúng không?”



“Không, không có!” Trong lòng Linh Thiên Nhiễm cả kinh. Thần Quang người này, như thế nào lại nhìn ra? Nhanh chóng xua tay tỏ vẻ mình thực thuần lương!



“Vậy vừa rồi anh đưa cho Cửu cái gì vậy?” Quý Thần Quang đi tới trước mặt Linh Thiên Nhiễm, đôi mắt to tròn tò mò hỏi.



“Không có gì!” Ánh mắt Linh Thiên Nhiễm hơi hơi né tránh! Tiêu Dương từng nói. Nếu mình làm hư Thần Quang, sẽ không cho mình ở trong biệt thự nữa! Khó mà làm được……



“Khẳng định là có cái gì đó, Thiên Nhiễm, anh mau nói cho em biết!” Vừa thấy bộ dáng kia của Thiên Nhiễm, Quý Thần Quang càng thêm kiện định với suy nghĩ trong lòng. Thiên Nhiễm khẳng định là cho Cửu thứ gì đó tốt! Cậu cũng muốn xem!



“Thực không có!” Linh Thiên Nhiễm một bên nói, một bên đi lấy bát chuẩn bị múc cháo ăn. Nhìn thoáng qua Quý Thần Quang đang từng bước theo sát, hỏi một câu “Thần Quang, em muốn ăn cháo không?”



Quý Thần Quang ngửi ngửi “Thơm quá, anh nấu?” Vừa thấy chỉ biết không giống, Thiên Nhiễm người này, khả năng nấu ăn cùng cậu giống nhau. Thuộc loại cái gì cũng đều không làm được!



“Không phải, Tiểu Cửu nấu!” Linh Thiên Nhiễm lắc lắc đầu, nhìn thoáng qua Quý Thần Quang. Chỉ biết cậu khẳng định cũng đói bụng, vươn tay một lần nữa lấy ra thêm một cái bát, giúp Quý Thần Quang múc một bát. “Nè, ăn trước đi, chờ anh hai em đến đây, lại bảo cậu ấy làm bữa sáng!”



“Anh hai ở trong nhà ăn lấy nguyện liệu nấu ăn. Em muốn ăn mộ tư(?) cùng bố đinh(?) còn có điểm tâm ngọt. Thiên Nhiễm, anh thì sao?” Quý Thần Quang cầm thìa, vừa ăn cháo vừa hỏi Linh Thiên Nhiễm bên cạnh. Trong lòng cũng hơi hơi cảm thán. Tay nghề của Tiểu Cửu kỳ thật cũng tốt lắm! Cháo này, cậu thích!



“Anh tùy tiện!” Linh Thiên Nhiễm hai ba miếng liền ăn hết cháo, rửa bát sạch sẽ, đặt vào trong chạn bát “Thần Quang, anh về phòng trước!”



“Chờ, chờ một chút!” Quý Thần Quang vội vã ăn xong bát cháo, sau đó vội vội vàng vàng rửa sạch bát, đặt vào chạn bát. Kéo Linh Thiên Nhiễm đang đứng ở cửa phòng bếp đến sô pha trong phòng khách “Thiên Nhiễm, anh nói cho em biết, anh đưa cho Cửu cái gì?” Đôi mắt to trong lóe quang mang trong suốt.



Linh Thiên Nhiễm hết chỗ nói rồi…… Thần Quang, như thế nào còn nhớ rõ việc này!!! “Anh chưa cho cái gì cả, chính là tùy tiện đưa cho cậu ấy hai cái dây lưng ảnh điệp(?)!”



“Dây lưng gì cơ? Em cũng muốn! Anh cũng cho em đi!” Cậu vừa rồi nhìn thấy Thiên Nhiễm cười đến đặc biệt âm hiểm gian trá, dây lưng ảnh điệp kia, khẳng định có quỷ!!



“Em, em……” Linh Thiên Nhiễm vừa nghe Quý Thần Quang nói, nhanh chân bỏ chạy. Cho em xem, cho em xem, Tiêu Dương sẽ một chưởng đánh bay anh……



“Thiên Nhiễm, anh đừng chạy, anh mà chạy thì em đi tìm Cửu!” Quý Thần Quang nhìn Linh Thiên Nhiễm đã muốn chạy tới đầu cầu thang, đứng lên lớn tiếng nói!




“Thật giả ra sao, gọi hai đứa nó về hỏi một chút sẽ biết!” Quý phụ hít sâu vài cái, mạnh mẽ áp chế lửa giận cùng khủng hoảng trong lòng mình…… Nếu chuyện này thật sự giống như bọn họ suy nghĩ, như vậy toàn bộ Quý gia xem như là xong đời……



“Được, ba, mẹ, con đi gọi điện thoại. Đừng hoảng hốt, chuyện này khẳng định không phải như vậy!” Tay Quý Hào cầm di động hơi hơi run rẩy! Hắn cũng biết, nếu việc này là thật, Quý gia bọn họ sẽ gặp phải tai họa như thế nào……



“Tiêu Dương sao?” Điện thoại kết nối, Quý Hào cực lực ổn định cảm xúc của mình, làm cho thanh âm của mình thoạt nghe giống như bình thường!



“Ba, có việc?” Thanh âm Quý Tiêu Dương vẫn thản nhiên như trước!



“Ân. Con cùng Thần Quang thật lâu rồi không về nhà, ngày mai trở về một chuyến đi! Ông bà nội nhớ hai đứa lắm!”



“Được! Con biết rồi!”



Nguyên lai Quý Hào còn muốn nói tiếp, Quý Tiêu Dương đã ngắt điện thoại. Quý Hào đưa điện thoại di động thả vào túi quần, nói với Quý phụ “Ngày mai Tiêu Dương cùng Thần Quang sẽ trở về!”



“Ân!” Quý phụ hé ra khuôn mặt nghiêm túc thản nhiên gật đầu. Việc này rất ngoài ý muốn, làm cho ông trở tay không kịp……



“Ba, mẹ, đừng lo lắng! Tiêu Dương từ nhỏ đã coi Thần Quang như bảo bối, việc này chúng ta đều biết. Hơn nữa, hai đứa nó từ nhỏ đã ôm ôm ấp ấp, đó cũng là chuyện bình thường!” Quý Hào không quá tin tưởng nói lời an ủi hai vị lão nhân.



“Chờ Tiêu Dương trở lại, bảo nó đừng ở cùng Thần Quang nữa! Thần Quang sẽ ở với chúng ta!” Trầm mặc một phút đồng hồ, Quý phụ thản nhiên mở miệng nói. Ông không nên để cho Tiêu Dương mang Thần Quang theo bên người. Hai đứa đã ở cùng nhau mười năm…… Mười năm rồi a……



“Con cũng nghĩ như vậy, chính là……” Quý Hào không nói hết, trong lòng mọi người cũng đều rõ ràng. Chỉ sợ Tiêu Dương sẽ không đồng ý! Từ lúc Thần Quang mười tuổi, bọn họ liền đề cập đến chuyện để Thần Quang sống cùng Quý phụ. Chính là Tiêu Dương cự tuyệt! Thời điểm kia, nếu bọn họ cường ngạnh một chút, có phải hay không sẽ không xảy ra loại chuyện này…… Trong lòng Quý Hào loạn thành một đoàn! Tổng cảm giác, việc này sợ là không đơn giản……



“Chờ ngày mai hai đứa nó trở lại rồi nói sau!” Quý phụ đứng lên, thản nhiên nói một câu, sau đó đi về phía thư phòng…… Bóng dáng giống như đã già đi rất nhiều…… “Đúng rồi, gọi cả Lục Dao tới!”



“Con biết rồi ba!” Quý Hào gật gật đầu, trong lòng cảm thấy phiền toái hơn rất nhiều…… Lục Dao bị bệnh, không biết là bị bệnh gì, cô ấy lại không muốn đến gặp bác sĩ……



Haiz…… Quý Hào nặng nề thở dài một hơi. Như thế nào cảm giác cơn sóng này chưa bình ổn, con sóng khác lại nổi lên……