Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 130 : Về nhà!

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


“Anh ơi, ba ba gọi điện tới làm gì vậy?” Quý Thần Quang buông đôi đũa trong tay, ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương đang bỏ điện thoại vào túi quần, ngữ khí có điểm mất hứng! Cuộc sống của cậu cùng anh hai đang rất tốt, ba ba gọi điện thoại tới làm cái gì……



Quý Tiêu Dương vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang “Ngoan, không có việc gì, chính là ông bà nội nhớ chúng ta, gọi chúng ta ngày mai về nhà một chuyến!” Tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng Quý Tiêu Dương rõ ràng, sợ là xảy ra chuyện gì, bằng không sẽ không đột nhiên gọi điện thoại đến! Nghĩ nghĩ, trong lòng liền chấn động! Đôi mắt Quý Tiêu Dương không dấu vết tối đi một chút, cảnh giác trong lòng tăng vài phần! Phải cẩn thận để ý Thần Thần, không thể để em ấy rời khỏi tầm mắt của mình, không thể lại làm cho Thần Thần lần thứ hai gặp nguy hiểm!



“Nga!” Vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, ngữ khí Quý Thần Quang liền héo! Miễn cưỡng ăn bánh ngọt “Anh hai, ba ba cùng nàng sẽ tới sao?”



(): ý chỉ Lục Dao, không biết nên để ‘cô ta’ hay ‘bà ta’ nên để nguyên:3



“Ừm!” Quý Tiêu Dương biết ‘nàng’ trong miệng Thần Thần là ai! Thần Thần chưa bao giờ gọi Lục Dao là mẹ! Bình thường luôn dùng ngôi thứ ba, có đôi khi trực tiếp gọi tên người đó! “Ngoan, Thần Thần, ăn một bữa cơm chúng ta sẽ về ngay!” Nhìn Thần Thần rõ ràng mất hứng, Quý Tiêu Dương vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt cậu, thanh âm thực ôn nhu!



“Dạ!” Nghe Quý Tiêu Dương nói, tinh thần Quý Tiêu Dương cuối cùng cũng tốt lên một chút. Tiếp tục cúi đầu ăn cơm!



Quý Tiêu Dương lại lâm vào suy nghĩ sâu xa. Sẽ là chuyện gì? Sao đột nhiên lại gọi hắn cùng Thần Thần trở về……



“Tiêu Dương!” Đúng lúc này, Mạc Dương từ bên ngoài trở về. Trực tiếp an vị bên người Quý Tiêu Dương.



“Anh đã biết!” Quý Tiêu dương trong lòng căng thẳng, ánh mắt sáng ngời hữu thần nhìn Mạc Dương! có thể rất dễ dàng nhìn ra Mạc Dương là vội vàng gấp gáp trở về, trên mặt đều là mồ hôi!



“Ân!” Mạc Dương khẽ gật đầu, biểu tình trên mặt rất là nghiêm túc!



Trong đôi mắt màu đen của Quý Tiêu Dương, u quang khẽ chuyển. Xem ra là đã có chuyện gì đó xảy ra, hơn nữa còn không đơn giản! Lập tức ý bảo Mạc Dương đợi lát nữa vào thư phòng rồi lại nói! Hắn không muốn Thần Thần lo lắng!



Mạc Dương thu được ánh mắt của Quý Tiêu Dương, khẽ gật đầu.



Linh Thiên Nhiễm vừa thấy Mạc Dương ngồi vào bàn ăn, lập tức đứng dậy đi vào phòng bếp lấy bát đũa đặt trước mặt hắn “Anh ăn cơm không?”



Nhìn Mạc Dương mồ hôi đầy mặt, không chút nghĩ ngợi lấy giấy ăn ở bên cạnh lau cho hắn. “Đi rửa mặt đi!”



“Ân.” Khóe miệng Mạc Dương câu lên một nụ cười khẽ, thời điểm đứng lên còn bất ngờ hôn trộm một cái lên môi Linh Thiên Nhiễm. Người rất nhanh lẩn vào trong bếp!



Trên mặt Linh Thiên Nhiễm hiện lên ngượng ngùng mất tự nhiên……
Sáng sớm hôm sau, tất cả người lớn đều rời giường, Quý Tiêu Dương chuẩn bị xong bữa sáng, Quý Thần Quang vẫn còn ngủ……



Về phần nguyên nhân, vẫn là bởi vì mấy đĩa phim kia! Quý Thần Quang tâm tâm niệm niệm đều nghĩ đến mấy đĩa phim, thật vất vả mới đợi đến buổi tối, anh hai lại không cho phép cậu xem, làm cho cậu cả một buổi tối đều buồn bực ở trên giường lăn lộn, nháo đến nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ……



“Các cậu ăn trước đi, tôi lên xem Thần Thần!” Quý Tiêu Dương rửa sạch tay, nói với mấy người đang ngồi trên bàn cơm.



“Không có việc gì, dù sao thời gian vẫn còn sớm!” Nam Cung Kỳ cười ôn hòa!



Quý Tiêu Dương gật gật đầu, đi về phòng. Vào phòng, liếc mắt một cái liền thấy Thần Thần tiểu gia hỏa kia ngủ rất không thành thực, chăn đã muốn trượt xuống hết nửa, áo ngủ trên người cũng trở nên hỗn độn, cái gì nên lộ, cái gì không nên lộ đều lộ hết ra……



Quý Tiêu Dương bất đắc dĩ nhìn, đi tới bên giường, vươn tay chọc chọc lên cái bụng nho nhỏ lộ ra của Thần Quang “Thần Thần, nên rời giường rồi!”



“Phim……” Quý Thần Quang xoay người né tránh tay Quý Tiêu Dương, miệng vô thức thì thầm!



Quý Tiêu Dương có điểm kỳ quái. Rốt cuộc là loại phim gì mà làm cho Thần Thần từ tối hôm qua nhắc đến mãi…… “Thần Thần, rời giường, tám giờ phải lên máy bay rồi!” Thu hồi tâm tư, Quý Tiêu Dương không nói hai lời liền trực tiếp ôm Quý Thần Quang vào phòng tắm, dùng nước lạnh vẩy lên mặt cậu.



“Lạnh…… Anh hai!” Quý Thần Quang nháy mắt thanh tỉnh, buồn ngủ chạy mất. Đáng thương hề hề nhìn anh hai mình! Mới sáng sớm, làm sao vậy……



“Đều đang đợi một mình em đó! Em làm sao vậy? Đêm qua trước khi đi ngủ đã nói với em là hôm nay phải về nhà mà! Buổi tối làm ầm ĩ không chịu đi ngủ làm sáng ra mọi người đều phải chờ một mình em!” Quý Tiêu Dương cười bất đắc dĩ, nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang “Nhanh rửa mặt đi! Anh đi lấy quần áo cho em!”



“Nga!” Quý Thần Quang cũng biết chính mình cản trở, động tác nhanh nhẹn hơn rất nhiều.



Không đến mười phút sau liền vệ sinh cá nhân xong, ăn mặc chỉnh tề theo Quý Tiêu Dương ra khỏi phòng. Đi vào nhà ăn, cười ngượng ngùng “Hì hì…… Em đã tới muộn!”



“Không có gì, bắt đầu ăn cơm đi!” Thấy Quý Thần Quang ngồi vào bàn cơm, mọi người lúc này mới bắt đầu ăn bữa sáng!



Vui vẻ ăn bữa sáng xong, mọi người nghỉ ngơi vài phút liền lên máy bay trở về thành phố Y. Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm chỉ là đi để giúp vui!



Chú ý: Xưng hô của Thần Thần trong chương này có thể sẽ có chút không được lễ phép. Nhưng vì để hợp với hoàn cảnh thì mình sẽ để như vậy. Nếu các bạn có ý kiến gì thì nói để cho mình rút kinh nghiệm nhóe:3