Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 144 : Chỉ có thể nói xin lỗi……

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


“Xin lỗi, ông nội!” Quý Tiêu Dương đem nắm tay chậm rãi đổi thành mười ngón giao nhau với Quý Thần Quang. Tình yêu mà hắn cho Thần Thần phải là tuyệt đối hoàn mỹ. Không thể dễ dàng có một chút tỳ vết nào! Cho nên, đối với ông nội, hắn chỉ có thể nói xin lỗi……



“Tiêu Dương, cháu ngay cả một tâm nguyện duy nhất của ông nội cũng không đồng ý?” Ánh mắt Quý phụ thê lương nhìn Quý Tiêu Dương.



“Tiêu Dương, đối với Quý gia, cháu hẳn là phải hiểu được, ông nội đã dồn bao nhiêu tâm huyết vào đó! Tiêu Dương, từ nhỏ đến lớn ta đều cho cháu dùng những thứ tốt nhất, dạy cháu làm ăn, dạy cháu làm người, dạy cháu trở nên cường đại. Cháu hẳn là biết, tất thảy những điều đó đều là vì cái gì…… Tiêu Dương, nay cháu đã cường đại rồi, cháu đã lợi hại đến nỗi ta không thể khống chế được nữa! Ta cảm thấy vui mừng…… Là cháu đã đưa Quý gia lên một tầm cao trước nay chưa từng có! Chính là Tiêu Dương, cháu hẳn là phải hiểu được, Quý gia đối với ta mà nói, có bao nhiêu quan trọng…… Tiêu Dương, này xem như là tâm nguyện duy nhất của ông nội, hãy nghĩ đến chuyện ông nội đã giáo dục cháu nhiều năm như vậy mà hãy vì Quý gia lưu lại người nối dõi!…… Tiêu Dương!”



Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đều cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Quý phụ. Nghe lời nói xót xa của Quý phụ, bàn tay Quý Tiêu Dương nắm lấy tay Quý Thần Quang nhẹ nhàng run lên…… Ông nội đều đã nói đến mức này, hắn hẳn là phải đáp ứng! Từ nhỏ đến lớn, ở bên cạnh ông nội nhiều năm như vậy, hắn rất rõ ràng Quý gia đối với ông nội còn muốn quan trọng hơn cả mạng sống. Hắn hẳn là phải đáp ứng! Nghĩ đến nhiều năm ông nội dụng tâm giáo dục hắn, nghĩ đến đây là tâm nguyện duy nhất của ông nội, hắn hẳn là phải đáp ứng!……



Nhưng là…… Nghĩ đến Thần Thần! Nghĩ đến nụ cười của Thần Thần, nghĩ đến thanh âm của Thần Thần, hắn không thể đáp ứng! Hắn, không thể phản bội Thần Thần của hắn!



Hắn cố gắng cùng phấn đấu, tất cả là vì Thần Thần! Hắn đã bảo vệ nụ cười kia nhiều năm như vậy, hắn không muốn nhìn thấy sắp đến thời khắc hạnh phúc rồi mà nụ cười đó lại lây nhiễm ưu thương……



Quý Thần quang không biết nên dùng từ gì để hình dung tâm tình lúc này của mình…… Điều cậu có thể làm, chỉ có gắt gao nắm chặt tay anh hai, gắt gao nắm……



Một đoàn loạn như ma…… Cho tới nay, trong lòng của mình, ông nội cao cao tại thượng không ai bì nổi cư nhiên dùng ngữ khí cầu xin, thái độ khẩn cầu, chỉ là vì người thừa kế của Quý gia……



Cậu nhìn thấy lệ của ông nội dừng trên sàn nhà trắng noãn, từng giọt từng giọt nước mắt tái nhợt. Cậu giống như có thể cảm giác được trong những giọt nước mắt đó là thất vọng, là tiếc nuối, là cầu xin, cùng…… kỳ vọng……



Lần đầu tiên cậu cảm giác được, ông nội nguyên lai cũng chỉ là một lão nhân! Cậu nhìn thấy mái tóc bạc trắng của ông nội, những nếp nhăn nơi khóe mắt, đáy mắt đục ngầu hàm chứa kỳ vọng cùng khẩn cầu……




“Tiêu Dương, Thần Quang đứa nhỏ này thực đơn thuần tựa như một đứa bé mới sinh vậy! Tiêu Dương, về sau hảo hảo đối đãi Thần Quang! Kỳ thật, ta cũng biết, Thần Quang giao cho con là tốt nhất! Bởi vì, trên đời này, người hiểu rõ Thần Quang nhất, yêu Thần Quang nhất, chính là Tiêu Dương con. Giúp ta, nói với Thần Quang là bà nội nhớ nó, bà nội nhớ nụ cười của nó, bà nội nhớ sự vui vẻ mà nó mang lại!”



Quý Tiêu Dương lẳng lặng nghe Quý mẫu nói, thanh âm nhẹ nhàng mà ôn nhu, Quý mẫu nói rất chậm, rất nhẹ…… Trong giọng nói bao hàm rất nhiều cảm xúc. Quý Tiêu Dương nghe, cảm giác mắt có điểm cay cay……



“Bà nội, Thần Quang cũng nhớ người!” Quý Tiêu Dương mở loa ngoài của điện thoại, cho nên Quý Thần Quang cũng nghe được những lời nói đứt quãng của Quý mẫu……



Quý Thần Quang sớm đã lệ rơi đầy mặt……



“Cháu ngoan, nhớ bà nội liền nhớ phải trở về thăm bà nội!” Quý mẫu hẳn là nghe được lời nói của Quý Thần Quang, thanh âm cũng có lực hơn rất nhiều. Từ bên trong có thể dễ dàng nghe được nồng đậm tình thân!



“Dạ. Bà nội, Thần Quang sẽ thường thường trở về thăm ngài. Bà nội, ngài phải hảo hảo chăm sóc chính mình!” Quý Thần Quang vừa khóc vừa nói……



“Ân. Cháu ngoan, bà nội chờ con!” Nói xong, Quý mẫu liền ngắt điện thoại. Sau khi ngắn điện thoại xong, Quý mẫu nhìn di động, thản nhiên nở nụ cười. Thần Quang, có nhiều chuyện, bà nội thực xin lỗi con…… Hiện tại liền để anh hai con thay toàn bộ Quý gia bù lại cho con! Các con phải thật vui vẻ! Những chuyện khác, bà nội đến giúp các con!



“Anh hai!” Quý Thần Quang ôm cổ Quý Tiêu Dương, khóc thành một lệ nhân……



Quý Tiêu Dương gắt gao ôm chặt lấy Quý Thần Quang trong lòng, lâm vào suy nghĩ của riêng mình…… Bà nội, người yên tâm! Con sẽ hảo hảo bảo vệ Thần Thần!