Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 173 : Ấm áp bốn phía cùng gà bay chó sủa!
Ngày đăng: 13:36 18/04/20
“Thần Thần, buổi trưa em muốn ăn gì?” Tay trái bưng điểm tâm ngọt, tay phải cầm một miếng điểm tâm, Quý Tiêu Dương đưa miếng điểm tâm đến khóe miệng Quý Thần Quang, ôn nhu hỏi cậu!
Quý Thần Quang cắn một miếng, miệng nhai miếng điểm tâm, ánh mắt chăm chú xem phim truyền hình, xem ra là đang tự hỏi vấn đề của Quý Tiêu Dương. Ngay tại thời điểm màn hình ti vi hiện lên một câu: Mì thịt bò hồng thiêu của Khang sư phó, hương vị tuyệt hảo!
(): ở TQ hay gọi đầu bếp là sư phó (sư phụ)
“Anh ơi, đó là cái gì vậy? Nhìn có vẻ ngon lắm!” Quảng cáo ngắn ngủn vài giây đã vụt qua, Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, hỏi Quý Tiêu Dương, trong giọng nói rõ ràng mang theo sự thèm thuồng.
Quý Tiêu Dương cũng chỉ mới vừa vội vàng nhìn thoáng qua, nhưng nhìn hình ảnh món ăn đó, tựa hồ trông cũng khá là ngon. “Anh hai cũng không biết nữa, nếu Thần Thần muốn ăn thì anh lập tức gọi người đi mua về! Được không nào?”
“Dạ. Được ạ! Anh hai mua một chén là được rồi. Nhìn cái kia có vẻ rất là cay, em nếm thử chút chút là tốt rồi!” Quý Thần Quang gật gật đầu, trong đầu vừa nghĩ, cảm giác nước miếng bắt đầu tràn ra! Kia hẳn là thịt bò đi! Không biết hương vị thế nào, nhưng nhìn bề ngoài khá là đẹp mắt!
“Được! Sau đó lại ăn thêm chút gì nhé?” Quý Tiêu Dương một bên nói, một bên lấy di động ra, gọi điện thoại cho Mộ Thanh Vân. Vừa rồi trong điện thoại cậu ta nói có một hợp đồng quan trọng cần ký, hiện tại vừa vặn có thể gọi cậu ta đưa mì thịt bò hồng thiêu đến đây!
Quý Thần Quang vươn tay trái đang rảnh ra cầm một miếng điểm tâm bỏ vào miệng, cắn mấy miếng. “Không phải Kỳ đã ra bên ngoài mua nguyên liệu nấu ăn rồi sao? Dù sao Kỳ cũng biết em thích ăn cái gì, nhất thời em cũng không nghĩ ra được cái gì cả! Để cho Kỳ tự quyết định đi!”
“Ân. Anh biết rồi!” Quý Tiêu Dương gọi điện thoại cho Mộ Thanh Vân xong, đáp lại Quý Thần Quang một câu. Tiếp theo lại gọi điện cho Nam cung Kỳ. “Kỳ à, mua đồ ăn xong thì trở về sớm đi, bên ngoài vẫn là rất nguy hiểm! Đúng rồi, Thần Thần nói mua cái gì thì tự cậu quyết định là được, dù sao em ấy thích ăn cái gì cậu cũng biết rõ rồi!”
“Được, tôi biết rồi! Tôi sẽ mua đồ ăn trong ba ngày về, dù sao Tinh Tam với Tinh Ngũ cũng ở đây, có thể gọi bọn họ cho chút ý kiến!” Nam Cung Kỳ một bên chọn rau xanh, một bên trả lời Quý Tiêu Dương. Cảm giác rau xanh khá là tươi, liền vươn một bàn tay ra với ông chủ, sau đó nhỏ giọng nói một câu “Năm bó!”
“Không thành vấn đề, cậu cũng chú ý đến chung quanh, nhanh một chút, đừng ở bên ngoài lâu quá! Phải chú ý đừng tách ra khỏi Tinh Tam với Tinh Ngũ!” Vốn việc mua đồ ăn tính bảo lão đại của Mười Hai Tinh đi hoặc là Sát Hổ cũng được. Nhưng Kỳ lo lắng bọn họ sẽ không chọn được đồ ăn, nhỡ đâu mua một đống loạn thất bát tao (linh tinh) về thì làm sao bây giờ? “Hiện tại Thần Quang đang trong thời gian dưỡng thương! Tôi muốn mua nhiều đồ ăn bổ để bồi bổ cho em ấy! Dù sao cũng chỉ có một hai tiếng thôi, không có việc gì! Cậu yên tâm đi!”
“Tiểu Nguyên, sao vậy? Đồ ăn không hợp khẩu vị?” Lão quản gia ở một bên nhìn. Nhìn đồ ăn hôm nay, thật bình thường……
“Không phải ngọt đến ngấy thì là không có vị gì! Lại còn mặn muốn chết…… Không có một món nào bình thường! Làm lại!” Kỷ Nguyên đưa tay đặt đũa lên bàn, đứng lên xoay người về phòng.
Đúng lúc này, một viên đạn đột nhiên từ một góc bay thẳng về phía gã……
Cùng lúc đó, từ một phương hướng khác, một ám khí hình hoa mai cũng đem Kỷ Nguyên trở thành mục tiêu……
Ngay sau đó, một người với nụ cười lạnh lẽo cầm theo vũ khí cũng đột nhiên xuất hiện ở trong nhà ăn……
Năm người theo Kỷ Nguyên lập tức có hành động, những người âm thầm ẩn nấp cũng bắt đầu kịch liệt đánh trả……
Lão quản gia lập tức bảo vệ Kỷ Nguyên ở phía sau, đi về phía tầng hai! Phòng trên tầng hai có thủy tinh chống đạn, là nơi an toàn nhất.
Trong toàn bộ trường hợp, chỉ sợ là có mình Kỷ Nguyên là khác biệt nhất. Khóe miệng gã vẫn mang theo ý cười lười nhác như trước……
Lại một vòng mới, mưa bom bão đạn không ngừng lại bắt đầu……
Cảnh gà bay chó sủa cũng bắt đầu……