Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 172 : Điên cuồng đánh trả

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


“Chủ nhân, nhiệm vụ thất bại! Chỉ bắn thương một người!”



“Lại thất bại?……” Thanh âm này, nhẹ bay bay, lộ ra vài phần âm hàn không chút để ý! Vừa nghe xong, người ta còn có thể nghĩ là hắn đang lầm bầm lầu bầu!



“Cam nguyện bị phạt!”



“Phạt, khẳng định là không thể thiếu! Bất quá……” Thanh âm dừng một chút, sau đó nói tiếp “Thật ra ta rất tò mò, nguyên nhân tại sao các ngươi liên tiếp thất bại! Có biết vì sao không?” Câu nói sau cùng, nói được rất là nghiêm túc!



“Bọn họ nhiều người, hơn nữa phòng thủ vô cùng nghiêm cẩn (nghiêm túc cẩn thận). chúng ta không có biện pháp tới gần biệt thự!”



“Nhiều người?……” Thanh âm kéo thật dài, tựa hồ như là đang trầm tư……



Trong phòng im lặng một lúc, thanh âm kia lại bắt đầu nói chuyện! “Các ngươi cho rằng, mình so sánh với bọn họ thì như thế nào?”



“Ngang bằng!” Tạm dừng một chút, tiếp theo còn nói thêm “Mỗi người!”



“Tốt lắm, các ngươi đi xuống lĩnh phạt đi! Về phần nhiệm vụ, ta sẽ ra mệnh lệnh một lần nữa!” Thanh âm kia trầm mặc một hồi rồi mới nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.



“Dạ!”



Chỉ nghe thấy tiếng đóng cửa rất nhỏ vang lên, căn phòng lâm vào sự im lặng tuyệt đối! Thật lâu qua đi mới vang lên một câu nói ý vị thâm trường “Thật sự là không đơn giản a…… Dạng thủ đoạn gì mà có thể huấn luyện ra người có thân thủ đủ để phân cao thấp với tướng ngân bài a!”



……




“Không phải, tôi chỉ muốn hỏi một chút, anh có biết tập đoàn sát thủ nào mà hiệu quả cùng tin tưởng được hay không?” Quý Tiêu Dương ôn nhu nhìn Quý Thần Quang nằm trên giường, nhưng lời nói ra lại là lãnh ý mười phần!



“Tiêu Dương, cậu sẽ không phải là muốn……?” Mạc Dương trầm mặc vài giây, có chút kinh ngạc, có chút giật mình…… Có phải có chuyện gì xảy ra không? Làm cho Tiêu Dương phẫn nộ như vậy?……



“Đêm qua, Thần Thần trúng đạn!” Quý Tiêu Dương bình tĩnh nói một câu. Trong thanh âm bình tĩnh này lại làm cho người nghe cảm giác được một cỗ nặng nề hít thở không thông!



…… Quả nhiên…… Mạc Dương ở trong lòng thầm nói một câu “Tìm ‘Liệt Hỏa’ đi, tôi có thể giúp cậu liên hệ. Giá cũng có thể ưu đãi một chút!”



“Được, việc này giao cho anh! Nhớ kỹ, nhân số bao nhiêu tôi mặc kệ, cần bao nhiêu tiền cứ việc nói. Tôi chỉ có một mục đích: Trong hai mươi tư giờ, ám sát không ngừng cho tôi!”



Mạc Dương vừa nghe, trầm mặc một lát! “Tôi biết rồi!”



Tiêu Dương vì Thần Quang, quả nhiên sẽ biến thành một tên điên! Tình yêu này, đã sâu đến mức nào rồi?…… Toàn tâm toàn ý đều nghĩ đến thằng bé, mặc kệ làm cái gì cũng lấy nó đặt lên hàng đầu!



Nghĩ nghĩ, Mạc Dương đột nhiên nhớ tới. Từng có một lần, hắn cùng với Quý Tiêu Dương ăn cơm ở bên ngoài, chờ đồ ăn được dọn lên bàn rồi, hắn phát hiện, đồ Quý Tiêu Dương gọi cư nhiên tất cả đều là đồ ngọt! Lúc ấy hắn giật mình trêu chọc một câu: Nhìn không ra người lạnh lùng như cậu lại thích ăn đồ ngọt như vậy!



Thời điểm kia, Quý Tiêu Dương cười đến ôn nhu, có điểm bất đắc dĩ! “Không, tôi không thích ăn đồ ngọt. Nhưng Thần Thần lại rất thích ăn. Mỗi lần gọi món đều gọi đồ ngọt, nhiều năm như vậy, cũng thành thói quen rồi!”



PS: hình như càng ngày càng dài hay sao ý. ôi tôi chớt:((((((((



trời ạ. cuối cùng cũng edit được một chương nữa khóc ròng