Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 181 : Không có khả năng!
Ngày đăng: 13:36 18/04/20
Vẻ mặt Quý Tiêu Dương sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn nam nhân đối diện. Một đôi mắt hổ lộ ra mười phần mười nghiêm túc, biểu tình kia làm trong lòng hắn nhấc lên gợn sóng. Sau một giây ngốc lăng, Quý Tiêu Dương nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhanh chóng sửa sang lại cảm xúc! Đột nhiên phát hiện, kỳ thật việc này, cũng không làm cho hắn ngoài ý muốn như vậy…… Ánh mắt bình tĩnh nhìn Hoàng Diệu Thiên, lạnh nhạt phun ra bốn chữ! “Không có khả năng!”
“Vì cái gì?!” Hoàng Diệu Thiên rất là khiếp sợ! Thanh âm trả lời rất là nhanh! Hắn không nghĩ ra, chính mình đều là lùi đến bước đấy rồi, vì cái gì Quý Tiêu Dương còn không đồng ý buông tay…… “Cậu không phải là muốn tìm người để xả hết oán hận trong lòng sao? Tôi nguyện ý thay Tiểu Nguyên gánh vác hết thảy!”
“Dựa vào cái gì? Y phạm lỗi, dựa vào cái gì anh phải gánh vác giúp y?!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương căng thẳng, âm hàn nhìn thoáng qua Hoàng Diệu Thiên! Có chút không nói gì được, chính là không muốn làm cho nam nhân này quá chật vật…… Hắn ta không biết là đã quá muộn rồi sao?……
Nhưng hiển nhiên là cảm xúc của Hoàng Diệu Thiên đã muốn một mảnh hỗn loạn, căn bản là không có nghe được ý tứ ẩn trong lời nói của Quý Tiêu Dương! “Tôi thích Tiểu Nguyên! Loại tình cảm này giống như cậu đối với Quý Thần Quang vậy. Tôi nghĩ, nếu có một ngày, Quý Thần Quang phạm sai lầm, cậu cũng sẽ cam tâm tình nguyện vì cậu ta mà gánh vác……” Hoàng Diệu Thiên càng nói càng kích động. Giống như là rơi vào trong suy nghĩ nào đó……
Quý Tiêu Dương vươn tay, đối với Hoàng Diệu Thiên làm một động tác ngừng lại. Nhưng là Hoàng Diệu Thiên lại vẫn như trước tiếp tục nói không dừng! Quý Tiêu Dương càng nghe càng nổi giận, dưới tình thế cấp bách cầm tách cà phê gần trong gang tấc lên hắt về phía Hoàng Diệu Thiên, “Hoàng Diệu Thiên! Hiện tại anh nói những lời này, không biết là đã quá muộn sao?……” Quý Tiêu Dương mắt lạnh nhìn Hoàng Diệu Thiên một thân chật vật! Thanh âm nghiêm khắc cùng phẫn nộ!
“Hoàng Diệu Thiên, tôi nói cho anh một câu! Sớm biết có ngày hôm nay, tại sao lúc trước còn làm! Nếu anh thật sự yêu Kỷ Nguyên, lúc trước anh đã không dung túng y đến nước C, không nên để Thất Giác ở nước C cho y quản lý, anh lại càng không hẳn là…… Hoàng Diệu Thiên, anh lại càng không hẳn là động tình! Lúc trước đủ loại chuyện, anh đã làm cho Kỷ Nguyên lòng đau thấu! Anh hiện tại cần gì phải giả si tình như vậy! Hoàng Diệu Thiên, anh như vậy, thực làm cho tôi cảm thấy ghê tởm!! Lúc trước nếu đã từ trong lòng đối đãi với Kỷ Nguyên như một nam sủng, anh nên vẫn đi xuống đi, hạ quyết định cũng không hẳn là quay đầu đâu……!!”
Hoàng Diệu Thiên ngã ngồi trên ghế, vẻ mặt giống như là trong nháy mắt đã già đi mười tuổi…… Trong ánh mắt khôn khéo lóe ra quang mang ngây dại. Hắn lúng ta lúng túng nhìn trần nhà trên đỉnh đầu. Môi hơi giật giật, lại thủy chung cũng không nói ra cái gì……
Hồi lâu qua đi, Hoàng Diệu Thiên khẽ nhắm mắt, một giọt lệ theo khóe mắt hắn rơi xuống. Đó là hối hận, đó là áy náy, đó là thương tiếc…… “Vì cái gì, lại đối với em ấy…… động tâm……” Là bất đắc dĩ, là bi ai, là thê lương……
Vấn đề này, chính hắn cũng vô pháp nghĩ thấy! Nếu không có nó…… Chính mình vẫn có thể như trước sống sung sướng ở Canada. Đây là, báo ứng sao?…… Hắn lúc trước không nên……
Tinh Tam ở một bên gật đầu, “Khẳng định, tôi thấy anh ta đã sớm thèm thuồng rồi! Ngày đó nghe nhị thiếu gia nói vẫn luôn lẩm bẩm nói lại cho nên mới nhớ kỹ như vậy!”
Lời này vừa nói xong, ba người đều cười ra tiếng. Chỉ có Sát Hổ vẫn như trước hé ra khuôn mặt than! Tựa hồ người bị nói không phải là hắn! Khóe mắt Quý Tiêu Dương phát hiện ánh mắt Sát Hổ rất là mơ hồ, rõ ràng là đang thất thần……
Nói là đi dạo, kỳ thật chính là vào siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, bốn người liền ngồi xe trở về biệt thự. Này vừa mới tiến vào cửa, thanh âm Quý Thần Quang liền vang lên, “Anh hai, anh đã về rồi, em chờ anh đã lâu rồi đó!”
Nghe thanh âm vang dội của Quý Thần Quang, khuôn mặt Quý Tiêu Dương nháy mắt tràn ngập nhu tình, vừa đổi giày vừa trả lời Quý Thần Quang, “Không phải anh cố ý về muốn đâu. Vừa mới đi mua nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị làm bố đinh cho em ăn. Em đều đã nói mấy ngày nay rồi mà anh cứ quên!” Nói xong, giày cũng đổi xong, Quý Tiêu Dương vào phòng khách, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, hôn lên mặt cậu một cái, thân thiết một chút không đủ, tiếp theo lại hôn lên bờ môi cậu một cái.
Trải qua cuộc nói chuyện vừa rồi với Hoàng Diệu Thiên. Quý Tiêu Dương đột nhiên cảm giác được, nguyên lai hạnh phúc đã khó khăn như thế! Hơi chút sơ sẩy một cái, có thể cùng nó lướt qua…… Cảm giác tâm tình của mình đã xảy ra một tia biến hóa. Tuy rằng không thể nói rõ rốt cuộc là thay đổi cái gì…… Nhưng là, lại cảm thấy càng thêm nhớ Thần Thần, càng thêm muốn bảo vệ Thần Thần của hắn thật tốt…… Hảo hảo quý trọng, này mấy vạn phần mới có thể có được hạnh phúc!
“Sự tình đã giải quyết chưa anh?” Quý Thần Quang một tay quàng lên cổ Quý Tiêu Dương, mân mê miệng hôn lên bờ môi hắn một cái.
“Không sai biệt lắm!” Quý Tiêu Dương đem tay Quý Thần Quang đang quàng lên cổ mình bỏ xuống, đưa cả người cậu ôm vào trong ngực. Có thể gắt gao ngọt ngào ôm nhau như vậy, nguyên lai cũng không đơn giản……
……