Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em

Chương 27 : Cuộc giao tranh trên biển

Ngày đăng: 10:14 18/04/20


Nhưng điều khiến Lãnh Mạc Thiên chú ý hơn là cô gái mà anh đang tìm kiếm lại ngất đi trong vòng tay của Simon.



- Simon thiếu gia, hình như anh bắt nhầm người của tôi - Lãnh Mạc Thiên lạnh lùng lên tiếng



- Bắt nhầm!? - Simon cười lạnh - Lãnh tổng, ngài yên tâm, tôi đã kiểm tra cẩn thận rồi, cô ấy đúng là người của tôi!



Hắn cố ý nhấn mạnh từ "Kiểm tra"



- Anh có vẻ muốn gây chiến với tôi?



- Không dám, tôi chỉ muốn mang người của tôi về thôi!



- Người của anh? Trong suốt khoảng thời gian cô ấy ở với tôi, cô ấy...đã thành người của tôi rồi - Anh nhếch môi cười



- Cái gì!? - Simon nhíu mày, ánh mắt sắc bén lóe lên tia nguy hiểm nhưng rồi lại giãn ra, vẻ mặt bình thản - Tôi nghĩ anh không phải người sẽ đi cưỡng bức một cô gái mất trí nhớ hơn nữa...Hy Hy của tôi không dễ dãi đến mức để một người đàn ông mới quen 3 tháng đụng vào mình, cho dù có mất trí nhớ đi nữa.



Advertisement / Quảng cáo



- Simon thiếu gia muốn dùng lại đồ đã qua sử dụng sao? - Anh tức giận



- Lãnh tổng, Hy Hy không phải đồ vật và tôi không quan tâm anh đối với cô ấy như thế nào, tôi sẽ mang cô ấy đi!



- Anh muốn chiến tranh Hắc - Bạch xảy ra sao?



- Đó là điều các hậu duệ như tôi và anh đều không mong muốn - Simon nói rồi quay người bước lên máy bay, bước chân hắn dừng lại khi giọng Lãnh Mạc Thiên vang lên phía sau



"Không dễ dàng vậy đâu"



Ngay lập tức, tiếng súng vang lên ầm ầm xung quanh hắn. Có thể nghe thấy tiếng nổ của chiếc vani bên dưới. Simon nhanh chóng giao Tô Mộc Hy cho một tên thuộc hạ trên máy bay. Hắn quay phắt người nhảy xuống né tránh đạn. Ánh mắt mang đầy sự lạnh lẽo nhìn thẳng vào Lãnh Mạc Thiên.



Lãnh Mạc Thiên tay lăm le khẩu súng, bên cạnh anh là Mục Lâm. Phía sau hai người là một đám người áo đen cao lớn. Mục Lâm vỗ vỗ tay "Hân hạnh được gặp anh, Simon thiếu gia - vị bang chủ thế giới ngầm bên Ý"
- Tại sao lại là lần gặp gần nhất?



- Vì anh và em đã quen biết nhau từ lúc nhỏ, có thể nói cách khác là thanh mai trúc mã



- Thật sao?



- Thật! Còn về việc tại sao anh biết em bị mất trí nhớ thì...chuyện đó anh tạm thời không nói được



- Sao tôi chắc chắn được những điều anh nói là sự thật! - Cô nhíu mày nghi ngờ



- Em có thể tin hoặc không tin là tùy em nhưng tôi sẽ chứng minh cho em thấy những gì tôi nói là sự thật - Simon mỉm cười



- Xin lỗi, tôi muốn về! - Cô cúi đầu nói rồi đứng dậy



Advertisement / Quảng cáo



- Về? Em định về đâu? Nơi đây là nhà của em, em còn muốn đi đâu? - Simon không kìm nổi cảm xúc, hắn tức giận nắm chặt lấy cổ tay Tô Mộc Hy, kéo mạnh lại về phía hắn.



- Đau...anh buông ra...đau quá! - Cô cau mày, mặt nhăn lại vì đau đớn



- Hay em định về Lãnh gia? Về với tên Lãnh Mạc Thiên kia? - Hắn quát lớn - Tại sao chứ!? Em là người của tôi! Chỉ có thể là người của tôi!



- Anh... - Cô sợ hãi tròn mắt nhìn hắn



- Em không được đi đâu cả, ở lại đây cho đến khi em nhớ lại...được không? Tôi xin em...đừng rời đi! - Hắn ôm chặt cô vào lòng, chóp mũi khẽ cọ vào mái tóc cô, gắng hít lấy hương thơm dịu nhẹ trên mái tóc cô.



- -----------------------------



Nhấn vote cho mik nha...😘😘😘❤❤❤😄😄😄