Độc Sủng Thánh Tâm
Chương 35 : Tinh trung báo quốc
Ngày đăng: 11:43 30/04/20
Tần Phiên Phiên lại ngoan ngoãn bò trở về, nhưng tâm tình bỗng trở nên rất tốt.
Lúc trước nàng nhảy nhót lăn lộn lung tung, vẫn không uổng phí nỗ lực, ít nhất có thể làm cho ngôi cửu ngũ thất thần lúc phê duyệt tấu chương, đây đúng là có tiềm chất của gian phi họa quốc.
"Có phải ái tần nghe được cái gì hay không, sao lại bỗng nhiên đổi tính, còn nhớ tới việc nhắc nhở trẫm cần phải thương dân, phải theo con đường đoan trang cao nhã?".
Tiêu Nghiêu lại lần nữa mở miệng, đôi mắt nhẹ nhàng nheo lại, bên trong hiện lên vài phần tinh quang.
Từ trước tới nay trực giác cẩu Hoàng đế luôn nhanh nhạy như thế, lúc trước hai lần Tần Phiên Phiên mượn hắn làm lá chắn, hắn đều có thể lập tức phản ứng lại, huống hồ kịch bản lần này của Tần Phiên Phiên có biến đổi lớn.
Lấy tính cách của quả đào tinh này, nếu không phải thu được tiếng gió xác thực nào đó, khẳng định nàng lại càng thêm yêu tinh, tiến đến con đường yêu phi họa quốc một đi không trở lại.
Mà không phải giống như bây giờ, tính tình thay đổi lớn, phải chọn chiêu số cao nhã đoan trang gì đó.
"Lương tâm tần thiếp mới phát hiện ra". Tần Phiên Phiên ho nhẹ một tiếng, nàng vô cùng thản nhiên chắc chắn, biểu tình trên mặt cũng trở nên nghiêm túc, kiên quyết không cho cẩu Hoàng đế nhìn ra bất kì một chút biểu tình chột dạ nào của mình.
Tiêu Nghiêu kéo nàng quay cuồng về phía mình, nhìn chằm chằm vào mặt mình, ngược lại ngoắc ngoắc khóe môi, giơ tay vỗ vỗ trên mặt mình.
"Trẫm biết ái tần sẽ trợn mắt nói dối, cho nên một câu của ngươi trẫm cũng không tin". Hắn cười lên rất đẹp, mi mắt cong cong, nhìn qua tâm tình rất tốt.
Nhưng Tần Phiên Phiên biết hắn muốn ra đại chiêu, trong lòng luôn nảy lên "Thịch thịch thịch" bất an.
"Trẫm nghe nói ngươi với Cao Tố Tuyết tán gẫu với nhau rất vui vẻ, thân như tỷ muội, chuyện trò vui vẻ, thành thật với nhau, dường như nhắc tới trẫm, cũng không biết nói lời gì". Tay hắn đặt phía sau cổ Tần Phiên Phiên, thong thả ung dung mà nhéo.
Nam nhân cũng không dùng quá nhiều sức lực, nhưng loại cảm giác nắn bóp, cuối cùng vẫn làm cho Tần Phiên Phiên sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, nam nhân chỉ cần dùng chút lực, thì cổ nàng sẽ lệch mất.
Tần Phiên Phiên cảm giác được đầy đủ ý vị uy hiếp của hắn, không khỏi rụt rụt cổ nói: "Tố Tuyết cô nương tự nhiên hào phóng, vô cùng hợp ý với tần thiếp, hơn nữa nhìn thấy nàng ấy mới phát hiện được thiếu sót của mình, thật tình ăn năn".
Nhưng nàng không tin cánh tay của Hoàng thượng duỗi ra dài như vậy, thời điểm hai người nói chuyện phiếm, bên người chỉ có một cung nữ hầu hạ, người kia nhất định là người mà Cao Tố Tuyết tín nhiệm nhất, không có khả năng Hoàng thượng sẽ biết.
Ngày sau đó một tay của Tiêu Nghiêu lại kéo nàng lên, nhắm ngay mông của nàng mà đánh.
"Ngươi quả thật to gan lớn mật, đến lúc này cũng không quên chiếm tiện nghi của trẫm".
Đêm nay từ lúc bắt đầu đánh mông, kết thúc cũng lấy đánh mông, đầu đuôi hô ứng, tình ý chân thành.
Hiển nhiên Hoàng thượng lấy việc đánh mông Đào Uyển nghi làm một việc ham thích cùng chấp nhất.
Sáng sớm hôm sau Tần Phiên Phiên bị Liễu Âm thức tỉnh, nàng năm trên giường không muốn dậy.
"Chủ tử, ngài đừng ngủ, hôm qua đã dặn dò riêng nô tì đánh thức ngài, nói là đã có hẹn với Tố Tuyết cô nương, hôm nay phải trò chuyện thật tốt". Liễu Âm thấy nàng không chịu mở mắt, ngược lại ngủ tiếp, không khỏi gấp giọng nhắc nhở một câu.
Tần Phiên Phiên hữu khí vô lực nói: "Ngươi giúp ta cáo với nàng, nói với Tố Tuyết mông ta đau, không đi được".
"Hả?". Quả thật Liễu Âm hết chỗ nói rồi, Tố Tuyết cô nương nhà người ta ôn nhu xuất trần, vậy mà Tần Phiên Phiên lại muốn nói lí do này với nàng ấy, không phải là muốn làm ô nhiễm lỗ tai người ta sao.
"Sao mông ngài lại đau?".
"Hoàng thượng đánh, nên đau, ảnh hưởng đến gân cốt một trăm ngày, ta phải ở trên giường một trăm ngày không thể rời đi rồi". Tần Phiên Phiên nói chêm chọc cười một phen, vừa nói vừa vặn vẹo trên giường.
Biểu tình trên mặt Liễu Âm đúng là một lời khó nói hết, thật sự nàng không muốn biết tình thú giữa Hoàng thượng và Đào Uyển nghi.
"Vậy ngài ăn vạ đi, chờ Trương Tổng quản trở về, bảo hắn tìm người nâng ngài tới, nô tỳ trước nên cáo lui". Liễu Âm làm bộ xoay người phải đi, nghĩ thầm Đào Uyển nghi nhất định không dám.
Nhưng nàng hoàn toàn xem nhẹ trình độ da mặt dày của chủ tử mình, nàng đã làm bộ phải đi, vậy mà một lúc lâu cũng không nghe thấy Tần Phiên Phiên gọi nàng, lại còn đang ngủ ngon lành, rõ ràng thật sự là sẽ không đi.
Tối hôm qua bị đánh mông, Tần diễn tinh sẽ không dễ khuất phục như vậy, nàng còn có một vở tuồng muốn diễn.