Độc Tôn Tam Giới
Chương 1320 : Vạn Uyên đảo, Vĩnh Hằng thần quốc 1
Ngày đăng: 07:13 19/04/20
- Vạn Uyên đảo là một mảnh hải vực rộng lớn, vô biên vô hạn, có sức mạnh to lớn của Thần Uyên bao phủ, phong tỏa nơi đó. Khiến cho người bên ngoài căn bản không cảm nhận được sự tồn tại ở nơi này. Nghe nói sau khi tiến vào Vạn Uyên đảo, người từ dị vực khác xâm nhập vào Thần Uyên đại lục không có phát hiện ra Vạn Uyên đảo. Chỉ cần không phát hiện ra Thần Uyên đảo thì Thần Uyên đại lục không còn bao nhiêu hấp dẫn. Có lẽ còn chưa đủ để hấp dẫn những vị diện cường đại ở dị vực khác xâm lấn.
Giang Trần nghe vậy nhíu mày:
- Trên Thần Uyên đại lục có cường địch bên ngoài xâm lấn, dưới trận chiến đó, cường giả Thần Uyên đại lục ngay cả dũng khí và tâm huyết cũng không có sao? Cứ tránh né như vậy, không phải là phương pháp bảo vệ mình tốt nhất a.
Hoàng Nhi khẽ than nhẹ một tiếng:
- Những tin đồn này Hoàng Nhi cũng nghe Thuấn lão nói qua một ít. Nguyên nhân cụ thể có như thế hay không, Hoàng Nhi cũng không xác định.
Giang Trần dừng lại, cũng không nói gì nữa.
Vừa rồi hắn cũng chỉ xúc động nhất thời mà dùng thanh âm phẫn nộ như vậy. Kiếp trước Chư Thiên bị nghiền nát cũng bởi vì Chư Thiên hạo kiếp tới. Nhưng mà phụ thân Thiên Đế cũng không có bởi vì hạo kiếp tiến tới mà lựa chọn co đầu rụt cổ không ra.
Nhìn thấy cường giả thượng cổ bởi vì dị vực xâm lấn mà rụt cổ tiến vào hạch tâm Thần Uyên đại lục. Ẩn cư trong Vạn Uyên đảo không ra ng oài, chuyện này khiến cho Giang Trần kinh ngạc, lại cảm thấy im lặng.
Nhưng mà lập tức nghĩ tới một chuyện, Hoàng Nhi cũng có xuất thân từ Vạn Uyên đảo, vậy thì lời nói kia của hắn có lẽ trong lúc vô tình sẽ khiến cho nàng khó chịu. Hắn nói lời xin lỗi:
- Hoàng Nhi, ta nhất thời xúc động cho nên mới dùng từ ngữ như vậy. Ngàn vạn lần nàng đừng để trong lòng.
Hoàng Nhi thản nhiên cười nói:
Những năm qua, nàng cùng Thuấn lão nương tựa vào nhau, thoát khỏi Vạn Uyên đảo, đương nhiên là vì giải quyết Bách Thế đồng tâm chú trên người. Nhưng mà cuối cùng không phải là vì trốn tránh vận mệnh trói buộc hay sao?
Ở bên ngoài phiêu bạt nhiều năm như vậy, tuy rằng bôn ba bốn phía, thế nhưng tâm tình Hoàng Nhi so với lúc ở Vạn Uyên đảo còn tốt hơn nhiều.
Thế nhưng mà trong lòng Hoàng Nhi cuối cùng vẫn rõ ràng, loại cuộc sống trốn tránh này, một ngày nào đó sẽ tan vỡ, một ngày nào đó sẽ đổ ập vào đầu nàng.
Một khi người Vạn Uyên đảo bên kia phái người ra tìm, khi đó là lúc nàng chặt đứt tục duyên, cơ hồ hạnh phúc, cuộc sống tốt đẹp với nàng cũng trở thành mây bay.
Bởi vì Vạn Uyên đảo vô cùng cường đại, vượt xa sự tưởng tượng của những cương vực nhân loại có thể nghĩ tới.
Cường giả trên bát vực đặt ở trước mặt cường giả Vạn Uyên đảo vẫn không đủ dùng.
Giang Trần nghe vậy thật lâu không thể nói thành lời. Hắn luôn suy đoná Hoàng Nhi hẳn là tiểu thư khuê các, bởi vì trên người nàng có loại khí chất này, cách ăn nói này tuyệt đối không phải là thứ mà gia tộc bình thường có thể bồi dưỡng ra được.
Thế nhưng mà hắn tuyệt đối không ngờ tới, nữ tử tao nhã, tự nhiên hào phóng như vậy lại có thân thế bi thảm như vậy.
Vận mệnh bi thảm, hoàn toàn không kém hắn kiếp trước.
Kiếp trước của hắn tuy rằng vận mệnh bi thảm, thế nhưng cuối cùng chỉ là không có cách nào tu luyện. Có thể hắn được phụ thân mình yêu chiều, kéo dài tuổi thọ cho hắn. Khiến cho nhân sinh của hắn có thể hưởng thụ vô số tài nguyên. Điển tịch Chư Thiên hắn tùy tiện đọc qua. Vô số cường giả Chư Thiên tùy ý để cho hắn phân công.