Độc Tôn Tam Giới
Chương 1321 : Vạn Uyên đảo, Vĩnh Hằng thần quốc 2
Ngày đăng: 07:13 19/04/20
Nói trắng ra trừ việc không thể tu luyện ra, những đãi ngộ khác của nhi tử Thiên Đế hắn cần thứ gì đều có cái đó.
Thế nhưng mà chẳng những vận mệnh của Hoàng Nhi bi thảm ra, bản thân lại sống trong hoàn cảnh đó. Vừa mới ra đời đã bị chỉ định là lô đỉnh luyện công.
Nhân sinh bất hạnh như vậy chẳng những khiến cho thiếu nữ thông minh này đắm mình, ngược lại còn bỗi dưỡng ra tính cách băng thanh ngọc khiết, tự nhiên hào phóng như vậy.
Đây tuyệt đối xứng với câu nói gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn.
Loại chuyện này Giang Trần quả thực có chút tức giận. Mặc kệ gia tộc của Hoàng Nhi ra sao, không ngờ lại cam lòng để nhi tử mình ở trong lao ngục vô tận. Mà còn hứa đem tôn nữ của mình trở thành lô đỉnh luyện công cho người ta. Đây phải là một hành động sắt đá như thế nào a.
Gia tộc như vậy cho dù có cường đại thì có tác dụng gì?
Hoàng Nhi hiển nhiên cũng không có ý định dấu diếm Giang Trần, trong đôi mắt mông lung dường như có chút ướt át, nàng nói:
- Gia tộc của muội, ở Vạn Uyên đảo đại khái có địa vị tương đương với Vi gia ở Lưu Ly vương thành. Còn gia tộc của đối phương, tương đương với thế lực đại phiệt vậy. Ở trên đó còn có mấy thế lực thống trị Vạn Uyên đảo. Bọn họ cũng được vinh dự gọi là chưởng khống giả chính thức của Thần Uyên đại lục.
- Chưởng khống giả chính thức? Bọn họ mạnh bao nhiêu? Cường giả Thiên vị?
Hoàng Nhi gật đầu nói:
- Nghe nói đó chính là mấy chưởng khống giả chính thức. Nghe nói đều là cường giả Đại Thiên Vị. Cũng có người nói bọn họ là cường giả Thần giai.
Giang Trần nghe vậy có chút giật mình:
- Thần Uyên đại lục không phải là vị diện thế tục bình thường sao? Tại sao có thể có cường giả Thần giai?
Giang Trần có chút ngoài ý muốn, kiếp trước thế giới Chư Thiên mới được coi là sân khấu của cường giả Thần giai.
Từng màn xảy ra trên người Giang Trần tự nhiên cũng giống như thần thoại, trùng kích tình cảm thiếu nữ của Hoàng Nhi. Hơn nữa thi thoảng còn có một ít thủ bút giống như của thần minh khiến cho ngay cả người tới từ Vạn Uyên đảo giống như Hoàng Nhi cũng khó tránh khỏi bị xung kích.
Dù sao những trí nhớ kiếp trước của Giang Trần, Vạn Uyên đảo kia cũng còn xa mới theo kịp.
Giang Trần nghe vậy cười lớn, nói:
- Hoàng Nhi, nàng không cần phải lo lắng cho ta. Vạn Uyên đảo cũng tốt, Vĩnh Hằng thần quốc cũng tốt, ai cũng đừng mơ tưởng cướp đi người ở bên cạnh ta.
Khí khái như vậy, nếu như đổi là người khác có lẽ Hoàng Nhi sẽ cười. Nhưng mà nếu như là từ trong miệng Giang Trần nói ra những lời này, Hoàng Nhi lại tin tưởng không chút nghi ngờ.
Nhưng trong đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Nhi lại hiện lên vẻ vui sướng, chăm chú nói:
- Trần ca, hy vọng huynh đáp ứng với muội một chuyện.
- Nàng cứ nói đi.
- Giả sử có một ngày bỗng nhiên muội mất tích, bị người ta mang về Vạn Uyên đảo, huynh nhất định phải đồng ý với muôi. Trước khi thực lực huynh chưa đột phá phong hào Đại đế, ngàn vạn lần không nên đi tới Vạn Uyên đảo.
- Phong hào đại đế?
Giang Trần khẽ giật mình.
- Đúng vậy, Vạn Uyên đảo cường giả như mây. Cường giả trẻ tuổi chỉ khi đột phá tới Đế cảnh mới coi như là có tư cách mở miệng. Ở Vạn Uyên đảo, Đế cảnh chỉ là một cảnh giới mà thôi, căn bản không có được gọi là Đại đế. Đại Đế chỉ là cách gọi của cường giả cấp bậc này bên ngoài.
Hoàng Nhi vạch trần tấm màn thần bí bao phủ Vạn Uyên đảo, nhưng lại khiến cho Giang Trần có cảm giác chờ mong đối với Vạn Uyên đảo.