Độc Tôn Tam Giới
Chương 1371 : Khổng Tước Thánh Sơn
Ngày đăng: 07:14 19/04/20
Giang Trần mỉm cười gật đầu:
- Lưu Hương công tử ngươi hảo."
Lưu Hương công tử này tỉ mỉ nhìn Giang Trần vài lần, mang theo tiếu ý nhiệt tình:
- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, một mực vô duyên sơ giao. Lão Tam a, ngươi cũng quá biết giấu giếm. Nhận thức huynh đệ tốt như vậy, lại không giới thiệu cho ta nhận thức. Ngươi không biết, ta thích nhất kết giao bằng hữu sao?
Cơ Tam Công Tử cười nói:
- Này chẳng phải nhận thức sao?
Ba người đều cười to. Còn lại một người, toàn thân áo đen, thần thái lạnh lùng, chỉ là mắt lạnh nhìn bọn họ, khuôn mặt trứng, góc cạnh rõ ràng, giống như đao gọt búa mài, cho người một loại cảm giác lăng lệ. Vừa nhìn chính là loại khó tiếp cận kia.
Bất quá Cơ Tam Công Tử cũng không có bỏ qua hắn, nói với Giang Trần:
- Đây là nhân tài mới xuất hiện của Bàn Long đại phiệt chúng ta, tên Cơ Trung Đường, niên kỷ so với ta còn nhỏ hơn bốn năm tuổi, nhưng tu vị, đã đến Thánh cảnh Cửu Trọng. Ngày khác con đường phía trước, không thể lường được.
Giang Trần gật đầu cười nói:
- Bàn Long đại phiệt, nội tình quả nhiên thâm hậu. Thiên tài như vậy, thật đúng là hiếm thấy.
Cơ Trung Đường kia chỉ đạm mạc gật đầu, xem như đáp lại.
Đợi bên bọn họ tự thoại hoàn tất, Bàn Long phiệt chủ mới vẫy tay một cái:
- Đi thôi, Khổng Tước thịnh hội, không thề tới trễ. Đi chậm sẽ không tốt.
Dưới sự dẫn dắt của Bàn Long phiệt chủ, mấy người trẻ tuổi rất nhanh liền tới Khổng Tước Thánh sơn.
Nghênh tiếp ở cổng Thánh sơn, lại là hai Hoàng giả dưới trướng Khổng Tước Đại Đế, người thần thái phiêu dật, tên là Vân Trung Minh Hoàng, một cái khác, thần thái uy mãnh, thì gọi Trấn Niên Minh Hoàng.
Hai người này, cùng hai người khác là Dã Hồ Minh Hoàng cùng Đa Mai Minh Hoàng, hợp xưng Khổng Tước Thánh sơn Tứ đại hoàng giả, là bốn người dòng chính cường đại nhất của Khổng Tước Đại Đế.
Đương nhiên, thực lực Tứ hoàng này cùng Bàn Long phiệt chủ đến cùng ai mạnh mẽ hơn, lại nói không rõ ràng.
Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một âm thanh quát lớn.
Cơ Tam Công Tử dừng chân, tức giận nói:
- Miêu mập mạp, ta muốn đi đâu mắc mớ gì tới ngươi?
Bên cạnh, mấy người trẻ tuổi từ sau giàn hoa đi ra, cầm đầu, lại là một người trẻ tuổi lưng hùm vai gấu, tựa hồ là đứng đầu đám người kia.
Cơ Tam Công Tử lại lười biếng, hiển nhiên không có đem đám người kia để vào mắt.
Người trẻ tuổi lưng hùm vai gấu kia tên Miêu Tác, chính là truyền nhân Linh Chi Đại Phiệt. Linh Chi Đại Phiệt này, cũng là đại phiệt dưới trướng Khổng Tước Đại Đế.
Tuy hiển hách kém Bàn Long đại phiệt là đệ nhất phiệt, nhưng cũng là tồn tại bài danh trước 6 trong đại phiệt.
Quan trọng nhất là, Miêu Tác này, từ trước đến nay cùng Cơ Tam Công Tử quan hệ rất kém.
Ngược lại không phải bọn họ lẫn nhau nhìn không hợp nhãn, mà là hai người bọn họ, đều nhìn trúng cùng một cô nương.
Mà cô nương kia, lại là truyền nhân của Khổng Tước Đại Đế.
- Hừ, Cơ lão tam, ta biết ngươi là muốn đi chỗ Đan cô nương xum xoe. Ta cảnh cáo ngươi, gần đây tâm tình của Đan cô nương không tốt, ngươi đừng đi quấy rầy nàng.
Cơ Tam Công Tử cười lạnh:
- Miêu mập mạp, đầu óc ngươi có bị bệnh không? Cơ mỗ làm việc, chẳng lẽ còn cần ngươi tới dạy ta?
Nói xong, cũng lười để ý tới Miêu mập mạp này, nói với Giang Trần:
- Huynh đệ, chúng ta đi.
Miêu mập mạp giận dữ, lại bị mấy người trẻ tuổi bên cạnh khuyên lại:
- Tác ca, đừng nổi giận. Cơ lão tam này muốn đi qua nếm mùi thất bại, để cho hắn đi là được. Hơn nữa, Đan tiểu thư là Đại Đế truyền nhân, rất nhiều đồng môn đều ái mộ Đan tiểu thư, như thế nào tới lượt Cơ lão tam hắn a.