Độc Tôn Tam Giới

Chương 1373 : Đại Đế cơ duyên 2

Ngày đăng: 07:14 19/04/20


Đan nhi lại quật cường lắc đầu:



- Bệ hạ, Đan nhi không thể lười biếng. Quê hương đã phá, người Đan nhi để ý, đều không có tin tức. Đan nhi có thể nào bảo trì bình thản?



Khổng Tước Đại Đế than nhẹ một tiếng:



- Vạn Tượng Cương Vực phá toái, việc này cũng không phải một sớm một chiều có thể vãn hồi. Ngươi không thương tiếc thân thể của mình như vậy. Chờ ngươi chịu đựng đến ngày đó, chỉ sợ thân thể cũng suy sụp.



Sau đó, Khổng Tước Đại Đế lại thêm một câu:



- Ngươi cũng đừng quên, ngươi còn có Niệm nhi.



Nghe được hai chữ "Niệm nhi" này, thân thể mềm mại của Đan nhi hơi nhoáng một cái:



- Bệ hạ, Niệm nhi thế nào? Ngài đã đáp ứng ta, nhất định sẽ hảo hảo chiếu cố nàng.



- Yên tâm, Niệm nhi rất tốt. Ta đã để cho Đa Mai Minh Hoàng tự mình dạy bảo nàng, tin tưởng đợi một thời gian, nhất định sẽ trở thành một khỏa Minh châu của Khổng Tước Thánh sơn ta.



- Bệ hạ, ngươi đối đãi ta ân trọng như núi, kiếp sau Đan nhi làm trâu làm ngựa, ổn thỏa hồi báo.



Khổng Tước Đại Đế tiêu sái cười cười:



- Những lời này, liền có chút khách khí. Hết thảy tự có duyên pháp. Ta vân du bên ngoài, gặp phải mẹ con các ngươi bị ác nhân bắt cóc, đây là duyên pháp sở định.



Đan nhi nhẹ nhàng gật đầu:



- Coi như là duyên pháp, bệ hạ từ thiện ân đức, Đan nhi cũng cảm kích.



- Không nói trước những cái này, ngươi phải nhớ kỹ, mọi thứ không thể nóng vội. Nếu như hết thảy đều có duyên pháp, ngươi bây giờ muốn làm, chính là bình ổn tinh thần. Nhớ kỹ, ngươi không suy nghĩ vì mình, cũng phải vì nữ nhi của ngươi suy nghĩ. Ta cả đời không có con cái, cùng ngươi vừa thấy hợp ý, giống như nhìn thấy nữ nhi của mình. Cũng không nguyện ý nhìn ngươi tra tấn mình như vậy.



Đan nhi gật gật đầu, như có điều suy nghĩ.



Khổng Tước Đại Đế thấy tâm tình của nàng sa sút, cũng biết tâm kết của nàng còn không có mở ra, lập tức nói:




Khổng Tước Đại Đế mỉm cười, mục quang trông lại Giang Trần.



Giang Trần thong thả, ôm quyền nói:



- Bái kiến bệ hạ.



- Không cần đa lễ. Ngày gần đây Lưu Ly Vương Thành phong vân tế hội, Chân Đan Vương coi như là nhân vật phong vân, vì Bàn Long phiệt, vì Vi gia, lập xuống công lao hiển hách. Bổn đế nghe nói, ngươi là truyền nhân Quỷ đan lưu?



Đây là đối đáp trên tình cảnh, Giang Trần tự nhiên biết, mỉm cười gật đầu:



- Vãn bối đan đạo học vô cùng tạp, thế nhưng ở Quỷ đan lưu, đích xác chìm đắm nhiều năm.



Khổng Tước Đại Đế gật gật đầu:



- Rất tốt, Khổng Tước Thánh sơn ta Đan Vương rất nhiều, thế nhưng ở lĩnh vực Quỷ đan lưu này, lại không có mấy thành quả. Nếu như có thể luận bàn lẫn nhau, cũng là không tệ. Ngày sau, Chân Đan Vương có thể tùy thời tới Khổng Tước Thánh sơn ngồi một chút.



- Đa tạ ý tốt của bệ hạ.



Giang Trần mỉm cười cảm ơn.



Khổng Tước Đại Đế gật gật đầu, không có nói cái gì nữa, mà ánh mắt nhìn đại phiệt khác, những đại phiệt này, nhất nhất hồi báo một phen.



Khổng Tước Đại Đế nghe xong báo cáo, cười nói:



- Mọi người nỗ lực, bổn đế đã thấy được. Lần này, ta triệu tập những thiên tài tuổi trẻ đến, chính là có một cơ duyên, muốn ban cho những người tuổi trẻ này. Chỉ là, cơ duyên có hạn, cần phải có phúc duyên, tài năng đạt được. Cho nên lần này, bổn đế làm một ít an bài, không biết thiên tài các phiệt, có nguyện tiếp nhận bổn đế khảo nghiệm hay không?



Cơ duyên? Khảo nghiệm?



Những thiên tài tuổi trẻ kia, từng cái mặt lộ vẻ vui mừng. Đại Đế ban thuởng cơ duyên, này là cơ hội ngàn năm một thuở a.



Giang Trần ngồi ở trên vị trí, biểu lộ như thường. Chỉ là, hắn ẩn ẩn cảm giác được, thời điểm Khổng Tước Đại Đế nói ra lời này, cũng hướng hắn quăng ra một ánh mắt cổ vũ.