Độc Tôn Tam Giới

Chương 1992 : Cơ duyên Thiên Vị (2)

Ngày đăng: 07:24 19/04/20


̣. (2)



- Ha ha, thế cục Lưu Ly vương thành hỗn loạn, lão ca cũng lo lắng có người gây bất lợi với lão đệ. Cho nên, mỗi ngày kế tiếp lão phu đều đi theo lão đệ, làm cận vệ cho lão đệ. A Vận, nàng không có ý kiến gì chứ? Ha ha.



Vô Song đại đế cười nói.



Vận phu nhân nghiêm mặt nói:



- Phải như thế, Mạch ca không nói, thiếp cũng khuyên chàng như vậy. Trong khoảng thời gian này là thời điểm cần tình huynh đệ nhất, người làm ca ca như chàng, thời khắc mấu chốt không xuất lực thì lúc nào mới xuất lực.



Vận phu nhân hiểu rõ đại nghĩa, làm cho Giang Trần rất là cảm động.



Nhân tâm, nhân tâm a. Giang Trần cứu Vận phu nhân, tuy rằng không cần hồi báo, nhưng người ta đối với hắn như vậy, trong lòng Giang Trần vẫn rất cảm kích.



Bên người có cường giả đại đế đi theo, quả thực thuận tiện hơn nhiều.



- Còn có huynh đệ Canh gia, cũng cùng đi.



Vô Song đại đế cười ha hả nói:



- Hai người bọn họ đều là huynh đệ đáng tin, đối với lão đệ cũng vô cùng bội phục.



- Như vậy tiểu đệ sẽ không sĩ diện cãi láo.



Giang Trần nghe vậy đại hỉ, nói.



Thực lực của huynh đệ cũng vô cùng được. Tuy rằng không phải là Đế cấp, thế nhưng tu vi so với Tứ đại hoàng giả cũng không sai biệt lắm.



Có Vô Song đại đế, tăng thêm Tứ đại hoàng giả, hơn nữa thêm huynh đệ Canh gia, thế lực cạnh hắn tuyệt đối vô cùng khả quan.



Huống chi, còn có Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế, thủ hạ dưới trướng bọn họ cũng không thiếu cao thủ.




Giang Trần ung dung cười cười, bỗng nhiên ánh mắt ngưng trọng, nhìn qua Vô Song đại đế nói.



- Mạch lão ca, lão ca có từng nghĩ qua mình sẽ có một ngày nghiền áp Đan Cực đại đế.



- Ồ? Chỉ giáo cho.



Hai mắt Vô Song đại đế sáng ngời.



Nghiền nát Đan Cực đại đế, đây là tâm nguyện lớn nhất trong những năm gần đây của Vô Song đại đế.



Tuy nhiên thương thế của Vận phu nhân hiện tại đã khỏi hắn, nhưng trận chiến ấy lại mang tới cho Vô Song đại đế sự sỉ nhục trong lòng hắn, hoàn toàn không có rửa sạch được.



Nếu như có thể có cơ hội nghiền nát Đan Cực đại đế mà nói, Vô Song đại đế tuyệt đối sẽ không có chút do dự nào.



- Lão đệ, không phải lão đệ đang đùa ca ca ta đó chứ?



Vô Song đại đế cười khổ.



Giang Trần lắc đầu:



- Đệ đã nói như vậy tự nhiên có đạo lý của mình. Chỉ là chuyện này nên giữ bí mật.



Vô Song đại đế vỗ ngực:



- Huynh đệ, Mạch Vô Song ta nhân phẩm ra sao, có lẽ đệ cũng đã biết. Nếu như lão đệ có thể giúp lão ca ta hoàn thành tâm nguyện như vậy, đời này của lão ca mặc đệ phân công, cho dù mang theo Vận nhi gia nhập Khổng Tước thánh sơn của lão đệ cũng tuyệt đối không nhíu mày lấy một cái.



Giang Trần ung dung cười nói:



- Lão ca nhàn vân dã hạc đã quen, gia nhập Khổng Tước thánh sơn, đệ đệ cũng không dám hy vọng chuyệ nnày. Nhưng mà lão ca và đệ hợp nhau như vậy, cọc cơ duyên này nếu không cho lão ca thì trong lòng ta cực kỳ bất an.