Độc Tôn Tam Giới
Chương 2207 : Hoảng sợ không chịu nổi một ngày (1)
Ngày đăng: 07:28 19/04/20
̉ng sợ không chịu nổi một ngày. (1)
Vô Song đại đế cười nói:
- Không khổ cực.
- Thương Hải đại đế.
Ánh mắt Giang Trần nhìn về phía Thương Hải đại đế:
- Ngươi dẫn theo người của nhất mạch ngươi, phụ trách trấn ám ba đại tông môn tam phẩm của Xích Đỉnh trung vực, có vấn đề gì không?
Tông môn tam phẩm, người mạnh nhất bất quá cũng chỉ là Hoàng cảnh thất, lục trọng mà thôi. Tuy rằng Thương Hải đại đế xuống dốc, thế nhưng bộ hạ cũ dưới trướng hắn, thực lực lại không có bao nhiêu suy yếu, có Giang Trần hiệu lệnh, tự nhiên không có vấn đề gì cả.
- Hắc hắc, Thương Hải lĩnh mệnh, nhiệm vụ này cam đoan hoàn thành. Chỉ là trấn áp hay là giết chết toàn bộ đây? Hay là..
Thương Hải đại đế hỏi.
- Thuận thì sống, nghịch thì vong.
Giang Trần chỉ nói sáu chữ.
- Tốt, vậy trước tiên ta sẽ nắn xương gân cả đám này. Nếu như không phục thì giết chết thết hảy. Nếu như quy thuận, vậy giữ bọn chúng lại để cho thiếu chủ xử lý.
Thương Hải đại đế cười dữ tợn một tiếng.
Giang Trần gật gật đầu nói:
- Hòe Sơn nhị tiêu, các ngươi đi theo bổn thiếu chủ tiến về hoàng thành Xích Đỉnh đế quốc.
- Vâng.
Hòe Sơn nhị tiêu cực kỳ hưng phấn, chuyện này đối với bọn họ là tin tức tốt lớn nhất. Xích Đỉnh vương đô là đầu sỏ gây nên chuyện. Chuyến đi lần này nhất định máu chảy thành sông. Thứ hai huynh đệ bọn họ thích nhất là chém giết. Giang Trần đem cơ hội này lưu lại cho hai huynh đệ bọn họ, bảo sao không khiến cho hai huynh đệ bọn họ kinh hỉ vạn phần cơ chứ?
- Thuộc hạ cảm thấy, bệ hạ nên sớm bố trí đi.
Quách Lão than nhẹ một tiếng, thanh âm có chút trầm thấp, ánh mắt cũng né tránh.
Tuy rằng hắn đi theo Xích Đỉnh hoàng đế lâu như vậy, thế nhưng lại biết vị hoàng đế bệ hạ này tính tính nóng nảy, một câu nói không tốt, cho dù là tâm phúc cũng bị mắng té tá.t
- Sớm có bố trí sao?
Ngữ khí của Xích Đỉnh hoàng đế đắng chát, nói:
- Nếu như Chân thiếu chủ kia thực sự là Giang Trần tiểu tử, như vậy sắp xếp thì có ý nghĩa gì? Dùng chút thực lực của Xích Đỉnh trung vực ta, chống đỡ được một kích lôi đình của Lưu Ly vương thành sao?
Hạ thống lĩnh ở bên cạnh từ đầu không nói gì lúc này lại nói:
- Bệ hạ, thuộc hạ cảm thấy chúng ta không cần buồn lo vô cớ như vậy. Cho dù Chân thiếu chủ kia là Giang Trần, hắn ở trong Đan Kiền Cung được bao lâu chứ? Đối với Đan Kiền Cung có bao nhiêu cảm tình? Lại nói, đã nhiều năm như vậy, hắn muốn trả thù đã sớm tới báo thù. Cần gì phải chờ tới bây giờ? Còn nữa, hắn hiện tại chỉ là thiếu chủ của Lưu Ly vương thành, có thể điều động những thế lực của đại đế khác trong Lưu Ly vương thành sao? Hiện tại Lưu Ly vương thành không có Khổng Tước đại đế, chuyện bọn hắn còn chưa quản được, đâu có tâm tư động thủ với Xích Đỉnh trung vực chúng ta? Cho dù muốn động thủ, bọn họ cũng nên động thủ với Bất Diệt Thiên Đô trước chứ?
- Bất Diệt Thiên Đô?
Quách lão cười khổ nói:
- Theo tin tức tình báo mà nói, lần trước Long Hổ Phong vân hội kia, tám đại tông môn nhất phẩm chỉ duy nhất có một mình Bất Diệt Thiên Đô không có mặt. Điều này đã nói rõ một vấn đề.
- Vấn đề gì?
Hạ thống lĩnh kia không phục.
- Nói rõ Chân thiếu chủ này đã lộ ra nanh vuốt của mình.
Quách lão phủ phục xuống mặt đất, cầu khẩn nói:
- Bệ hạ, việc này nhất định phải nhanh chóng quyết đoán. Nếu như chậm trễ chỉ sợ đại họa ngập đầu.