Độc Tôn Tam Giới

Chương 2296 : Tâm Vân Đại Đế (2)

Ngày đăng: 07:29 19/04/20


Tâm Vân Đại Đế có chút giật mình, lại còn không sợ. Hắn cũng đã được

nghe nói, năm đó trên chư hầu đại hội của Lưu Ly Vương Thành, Tu La Đại

Đế cùng Giang Trần công bình chiến một trận.



Trận chiến ấy, Tu La Đại Đế là tuyệt đối chiếm ưu thế, nhưng một thời ba khắc, lại không thể phá vỡ trận pháp phòng ngự của Giang Trần.



- Chẳng lẽ, tám pho

tượng không bàn mà hợp ý trận pháp này, là trận pháp lúc trước Giang

Trần dùng để đối phó Tu La Đại Đế? Thằng này, quả nhiên là toàn tài. Đan đạo xuất sắc như vậy, trận pháp cũng có tài nghệ như thế. Kẻ này chưa

trừ diệt, sẽ là uy hiếp cự đại của Đan Hỏa Thành.



Mặc dù Tâm Vân

Đại Đế có chút giật mình, nhưng không có bối rối. Câu Hồn Liên bắt được

một thạch điêu trong đó, lăng không cuốn lên.



Ý đồ bẻ vụn thạch điêu này, phá vỡ một lỗ hổng.



Mà ngay lúc này, bảy thạch điêu khác, đều nhao nhao cuốn động, như là đạn pháo, đánh tới Tâm Vân Đại Đế.



Khí thế pho tượng va chạm, vậy mà như từng tòa Đại Sơn đụng tới, tốc độ

cực nhanh, xu thế mãnh liệt, ngay cả Tâm Vân Đại Đế là cường giả Đế

cảnh, cũng giật mình không thôi.



- Chết tiệt, quả nhiên trúng kế của tiểu tử này.



Trong lòng Tâm Vân Đại Đế cũng tức giận. Hắn đã rất chú ý cẩn thận rồi, cảm

thấy Giang Trần không có khả năng có âm mưu gì, kết quả vẫn trúng kế.



- Tiểu tử, ngươi cho rằng thứ quỷ này có thể vây khốn bổn đế sao?



Tâm Vân Đại Đế giận tím mặt, Câu Hồn Liên trong tay cũng vung vẩy càng thêm điên cuồng.



Mỗi càn quét một cái, đều có thể oanh bay thạch điêu.



Chỉ là, từng con thạch điêu bị hắn oanh phi, lại từng con bay lại. Thạch điêu này căn bản không biết mệt mỏi.



- Mà thôi, ở trong trận pháp, không thể ham chiến.



Tuy Tâm Vân Đại Đế nổi giận, nhưng lý trí vẫn thanh tỉnh, hắn biết rõ, nếu như mình ham chiến, rất có thể sẽ không may.


Vân Tiêu Kim Đấu trận, Giang Trần đã sớm vận sức chờ phát động.



Kiếm quang bắt đầu khởi động, như Ngân Hà mở ra lỗ hổng, vô số Tinh Thần

sáng chói phóng ra uy năng đáng sợ, trút xuống thế gian đại địa.



Mười sáu thanh Vân Tiêu phi kiếm, như 16 con Cự Long phun ra nuốt vào nhật

nguyệt tinh thần, ngạo khiếu tầm đó, đã ngâm động khí thế khôn cùng.



Lực sát phạt đáng sợ, hội tụ một đường, hình thành một điểm, ầm ầm đánh trúng Tâm Vân Đại Đế.



Thần thức của Tâm Vân Đại Đế bị Đại Mộng Xuân Thu trận khó khăn, kỳ thật chỉ là chuyện trong nháy mắt. Khi công kích cường đại của Vân Tiêu Kim Đấu

trận ầm ầm đụng xuống, thần trí của hắn vừa vặn kịp phản ứng.



Thế nhưng mà, ở trong trận pháp này, hắn kịp phản ứng, nhưng muốn trốn tránh công kích, cũng chỉ có thể dựa vào bản năng rồi.



Chỉ tiếc, bản năng của hắn vẫn là chậm nửa nhịp.



Vân Tiêu Kim Đấu trận hình thành bạo điểm công kích, uy năng tựa như hủy thiên diệt địa, đều oanh ở trên người Tâm Vân Đại Đế.



Phanh…



Toàn bộ động phủ đều đi theo lay động.



Pháp thân của Tâm Vân Đại Đế, bị uy năng đáng sợ kia xoắn thành hư vô, một chút dấu vết cũng không lưu lại.



Theo Tâm Vân Đại Đế bị oanh thành cặn bã, Giang Trần cũng âm thầm tắc luỡi.

Hắn biết rõ Vân Tiêu Kim Đấu trận này lợi hại, lại không nghĩ rằng, sẽ

đáng sợ như thế.



- Hiện tại ta chẳng qua là cảnh giới tiểu thành, khống chế mười sáu thanh phi kiếm, liền có uy năng như thế. Về sau năm

năm hai mươi lăm thanh, sáu sáu ba mươi sáu thanh, mãi cho đến chín chín tám mươi mốt thanh, mỗi một tầng tăng lên, không phải lực công kích đều tăng lên trên phạm vi lớn sao?



Đương nhiên, sau khi Giang Trần cuồng hỉ, lại không thất thố.



Hắn biết rõ, có thể giết chết Tâm Vân Đại Đế, tuyệt đối không đơn thuần

là công lao của Vân Tiêu Kim Đấu trận cảnh giới tiểu thành, còn có một

nửa công lao của Đại Mộng Xuân Thu trận cùng Bát Hoang Bàn Thạch Trận.