Độc Tôn Tam Giới
Chương 2357 : Trầm Hương cốc quỷ dị (2)
Ngày đăng: 07:30 19/04/20
Một thung lũng, cho dù khắp nơi đều là kỳ hoa dị thảo, loại mùi thơm này cũng có thể tiếp tục kéo dài. Ban ngày, rõ ràng hắn không ngửi được một chút mùi thơm nào. Thế nhưng lúc này mùi thơm không ngờ lại tới đột nhiên như vậy.
- Ta đã từng ngửi qua mùi thơm này ở đâu rồi?
Giang Trần toàn lực tìm kiếm trong trí nhớ xem mình đã gặp mùi thơm này ở đâu.
Mùi thơm càng lúc càng nồng nặc, khiến cho những tu sĩ khác cũng bị kinh động.
Có người nhanh chóng kêu lên:
- Thơm như vậy sẽ không có độc đó chứ?
- Quái lạ, quái lạ. Ban ngày không có ngửi thấy, tại sao tới ban đêm lại ngửi được mùi hương nồng đậm tới khoa trương như vậy?
- Mùi hương này tới rất đột nhiên, nhất định có chỗ kỳ quái.
- Đây không phải là Trầm Hương cốc sao? Nơi này gọi là Trầm Hương cốc, dù sao cũng phải có chút mùi thơm a? Có lẽ ở nơi này kỳ hoa dị thảo vô số, phải tới ban đêm mới có thể tỏa ra mùi thơm a.
Các loại suy đoán đều có.
Nhưng mà đầu óc Giang Trần lại nhanh chóng vận chuyển, bắt đầu suy nghĩ.
Hắn có một loại trực giác, loại mùi hương này nhất định có chỗ không đúng.
Tốc độ lan tràn của mùi thơm này rất nhanh, cơ hồ trong nháy mắt, cơ hồ tất cả tu sĩ có mặt ở cửa Trầm Hương cốc đều bị mùi hương này kinh động.
Dưới bầu trời đêm yên tinh, mùi thơm tràn vào trong mũi khiến cho trong Trầm Hương cốc có một bầu không khí vô cùng quỷ dị.
Tu sĩ võ đạo, đại đa số đều vô cùng cảnh giác.
Sau khi ngửi được mùi thươm quỷ dị này, phản ứng đầu tiên của đại đa số tu sĩ là cảm thấy:
Một đem này nhất định sẽ không bình tĩnh.
Cơ hồ tất cả đại tông môn, người thế lực lớn đều không dám xem thường. Giống như sợ trong đêm tối vô tận này sẽ xuất hiện một thần ma hủy thiên diệt địa, thôn phệ toàn bộ bọn họ vậy.
Trong lòng Giang Trần tràn ngập cảnh giác.
Chỉ tiếc, sau một đêm qua đi, khi mặt trời lần nữa ở phía đông hiện lên. Mùi thơm liên tục không dứt kia giống như đột nhiên biến mất trong hư không vậy.
Ngay cả Giang Trần cũng bị một màn này làm cho chấn động.
- Chẳng lẽ mùi thơm quỷ dị này còn kiêng kỵ ban ngày hay sao?
Trong đầu Giang Trần hiện lên vô số khả năng.
Chỉ tiếc ban ngày đã tới, cửa Trầm Hương cốc còn chưa triệt để mở ra. Thông đạo tiến vào bí cảnh cũng không có xuất hiện.
Căn cứ vào miêu tả của người Phượng Minh hạ vực, nơi này, nếu như bí cảnh mở ra, nhất định thông đạo bí cảnh sẽ chủ động xuất hiện.
Hiện tại mọi người ở chỗ này chờ lâu như vậy, cửa cốc còn chưa xuất hiện thông đạo bí cảnh.
Cũng có thể nói là, hiện tại thời cơ dường như còn chưa thành thục.
Ban ngày lần nữa dưới tâm tình nóng bỏng như lửa đốt của mọi người kết thúc.
Sau khi màn đêm buông xuống, mùi hương quỷ dị kia lại một lần nữa không hẹn mà tới. Hơn nữa mùi hương lúc này rõ ràng đã tăng lên một cấp, trình độ nồng đậm so với tối hôm qua còn càng thêm khoa trương một ít.
- Móa, lại là mùi hương này, càng ngày càng gay mũi. Muốn phá hủy khứu giác tu sĩ chúng ta hay sao?
- Còn không phải sao? Hiện tại ta mới biết, hóa ra có đôi khi ở nơi tràn ngập mùi thơm cũng là một loại tra tấn cực lớn.