Độc Tôn Tam Giới
Chương 2358 : Trầm Hương cốc quỷ dị (3)
Ngày đăng: 07:30 19/04/20
Những tiếng nghị luận này nói toạc tâm tình của những người này ra.
Tuy rằng biết rõ mùi hương này không có bất luận tính công kích và xâm lược nào, nhưng mà mùi hương thần bí này lại khiến cho không ít người trong lòng cảm thấy bất định.
Đêm thứ hai qua đi, ánh sáng lại lần nữa giáng lâm trên bầu trời.
Một ngày lại qua, đêm thứ ba lại tới.
Cứ tuần hoàn như thế không ngừng, tới buổi tối ngày thứ bảy. Mùi hương này lại đúng hạn mà tới, những tu sĩ còn lại ở chỗ này rõ ràng đã giảm rất nhiều.
Đúng vậy, bảy ngày khảo nghiệm vừa qua, có rất nhiều tu sĩ đã chịu không nổi, chủ động lựa chọn rời khỏi mùi hương thần bí này.
Tuy rằng mọi người đều biết mùi hương này không có tính xâm lược. Thế nhưng mà rất nhiều người, bọn họ có thể chịu được loại mùi hương này khảo nghiệm khứu giác của mình, thế nhưng không có cách nào chịu được sự sợ hãi trong tâm lý cả.
Giang Trần không có rời khỏi, hắn luôn bảo trì vẻ bình thản của mình.
- Có lẽ, mùi hương này có độc, đối với ta cũng không phải là chuyện xấu.
Trong lòng Giang Trần nghĩ như vậy, những ngày qua, hắn vừa quan sát mùi hương này, vừa quan sát những tu sĩ còn lại bên kia.
Hiện tại, những tu sĩ lưu lại, đại đa số đã tập trung lại, đều là những thế lực lớn, nhân vật của các đại tông môn. Những tán tu trước đó tụ tập rất nhiều ở chỗ này đã hoảng sợ bị dọa cho chạy.
Những tu sĩ lưu lại nơi này hiển nhiên đã sớm miễn dịch với mùi hương này. Rất nhiều người thậm chí còn trực tiếp phong bế khứu giác, chủ động lảng trách loại mùi hương này.
Giang Trần không có lựa chọn làm vậy, phong bế khứu giác và giác quan thứ sáu, vậy cũng chỉ là một cỗ thân thể không có tư tưởng mà thôi.
Lại là một đêm hàng lâm.
Trong đám người còn lại bỗng nhiên xuất hiện tiếng ầm ĩ, có người kêu lên:
- Nhìn xem, nhìn bên trong sơn cốc kia kìa.
Lúc nói lời này ngữ khí của Tử Yên tông lão cũng tràn ngập sự kiêng kỵ.
Hiển nhiên ở chỗ sâu trong hiểm cảnh, Tử Yên tông lão này vẫn còn có chút lo lắng, sợ hãi.
Nhiệt đột ở nơi này quả thực không ngừng tăng lên. Giống như là một đống lửa đang cháy vậy, ngay từ đầu thế lửa còn chưa đủ mạnh, nhiệt độ còn ôn hòa.
Thế nhưng theo thế lửa không ngừng mạnh mẽ, nhiệt độ này cũng tăng lên một cách kịch liệt.
Giờ phút này Trầm Hương cốc này khiến cho người ta có cảm giác cùng loại.
Thiên Mục thần đồng của Giang Trần được triển khai toàn bộ, nơi tầm mắt có thể phóng tới, tất cả đều là nhiệt lượng. Nhiệt lượng cực nóng kia phảng phất như muốn thiêu đốt cả hư không.
Một số võ giả tu vi yếu kém, thậm chí lúc này đã gánh không được. Trên trán không ngừng có mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống không ngừng.
- Gặp quỷ rồi, Trầm Hương cốc này dưới mặt đất hẳn có nham thạch nóng chảy cực lớn a?
Có người bắt đầu thầm phàn nàn.
- Sư tôn, đệ tử không gánh chịu được.
- Nóng quá, nóng quá, ta cảm giác sắp nổ tung rồi.
- Địa phương quỷ quái này, ta cảm giác như là địa ngục a. Đâu giống là bí cảnh gì đó?
Không ngừng có người không ngừng kêu khổ.
Giang Trần trà trộn vào trong đám người, hắn có thể cảm giác được một ít người tu vi tương đối thấp ở hiện trường lúc này tâm trí đã bắt đầu xoay chuyển.
Mà hắn cũng rõ ràng cảm giác được Tử Yên tông lão kia đang nhìn qua hắn. Giang Trần biết rõ Tử Yên thượng tổ này chỉ sợ lúc này trong lòng đã xuất hiện vết rách. Nhìn trộm hắn, là muốn nhìn phản ứng lúc này của hắn biết được đáp án là tiến hay là lùi.