Độc Tôn Tam Giới

Chương 2389 : Trấn tông chi bảo ? (1)

Ngày đăng: 07:31 19/04/20


Tâm tình tốt hơn, đầu óc thần điểu Chu Tước cũng lung lay, chợt nhớ ra một chuyện, nói:



- Trước đó bản linh nói kỳ thực vẫn chưa chính xác. Kỳ thực Thánh Nhất tông thượng cổ vẫn lưu lại hậu chiêu. Chỉ là hậu chiêu này chuẩn bị vô cùng khó, cho nên trong lúc nhất thời bản linh không nhớ ra được.



Lời vừa nói ra, hai mắt Giang Trần lập tức sáng ngời.



Ngay cả Thiếu Dương đại đế kia cũng quét tan vẻ ảm đạm trong lòng, mở to hai mắt nhìn qua thần điểu Chu Tước, trong mắt tràn ngập chờ mong.



- Chu Tước tiền bối, người đừng thừa nước đục thả câu a. Đã có hậu chiêu, sao không nói sớm?



Thần điểu Chu Tước lắc đầu:



- Trước tiên ngươi đừng cao hứng quá sớm. Những hậu chiêu này tuy rằng có lưu lại, thế nhưng mà nhân tộc các ngươi suy sụp tới trình độ này, cho dù có hậu chiêu, các ngươi chưa chắc đã chuẩn bị được.



Giang Trần lại gấp gáp nói:



- Tiền bối, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, người không nói làm sao biết rõ chúng ta không làm được cơ chứ? Không thử làm sao biết?



Thiếu Dương đại đế cũng gật đầu phụ họa:



- Chu Tước tiền bối, Giang Trần thiếu chủ chính là thiên tài nhất đẳng của nhân tộc chúng ta. Cho dù so với thiên tài thượng cổ cũng không kém là bao. Có lẽ, biện pháp dự phòng của Thánh Nhất tông thượng cổ, chính là thứ đợi Giang Trần thiếu chủ tới cũng không biết chừng.



Thiếu Dương đại đế hiện tại cũng hoang mang lo sợ, bản năng hắn cảm thấy Giang Trần thiếu chủ này có lẽ là một hy vọng tương lai của nhân tộc.



Không nói đâu xa, vừa rồi tất cả mọi người đều xông vào khu vực hạch tâm kia, chỉ có Giang Trần thiếu chủ này là dừng cương trước bờ vực, không có đi vào.



Từ điểm này cũng có thể chứng minh được, Giang Trần thiếu chủ này thực sự bất đồng với người khác.



- Đi theo ta.



Thần điểu Chu Tước cũng biết, thế cục hiện tại nó cũng không có cách nào thay đổi. Nó phụ trách trấn thủ nơi này, nhưng không có cách nào phân tâm tới thế cục nơi này.



Chuyện nhân tộc, cuối cùng vẫn nên giao cho nhân tộc xử lý.




Thần điểu Chu Tước hiếm khi giải thích một câu.



- Ồ? Địa phương mà đệ tử Thánh Nhất tông phạm phải sai lầm tới diện bích sao?



Giang Trần nhìn bốn phía.



- Nhìn thấy nơi này, các ngươi có cảm nhận được thứ gì bất đồng không?



Thần điểu Chu Tước nhắc nhở.



- Ồ? Chu Tước tiền bối, người muốn nói cái gì?



Giang Trần có chút run sợ, nhưng mà một lát sau, hắn đã cảm giác được một tia khác thường.



- Dường như có chút sát khí, có sát khí cường đại bắt đầu khởi động.



Thần thức của Giang Trần lan tràn, bắt đầu điều tra bốn phía.



- Thần thức của tiểu tử ngươi quả thực không tầm thường. Ta thấy gia hỏa Đế cảnh giống như đầu gỗ ngu xuẩn bên cạnh ngươi đều không phát giác ra được, ngươi lại phát hiện ra được trước.



Người trong câu nói của thần điểu Chu Tước chính là Thiếu Dương đại đế.



Thiếu Dương đại đế không hiểu thú ngữ thượng cổ, căn bản không biết mình bị chửi. Hắn còn dùng vẻ mặt ngây ngô, cười cười đứng bên cạnh Giang Trần.



- Tiền bối, nơi này rốt cuộc có quan hệ gì với địa phương phong ấn kia? Nơi này có biện pháp ngăn cản ma chủ Thiên ma phá vỡ phong ấn hay sao?



Giang Trần vẫn không nắm rõ được đầu mối.



- Đừng nóng lòng. Ngươi trước tiên nên cảm nhận một chút. Cảm nhận xem sát khí kia phát ra từ nơi nào đi.



Thần điểu Chu Tước cũng có ý thăm dò Giang Trần một chút.