Độc Tôn Tam Giới

Chương 2390 : Trấn tông chi bảo ? (2)

Ngày đăng: 07:31 19/04/20


- Ở dưới bầu trời này ta cảm giác dưới Thiên Đỉnh này dường như ẩn chứa một cỗ lực lượng, lực lượng này dường như đang cực lực áp chế thứ gì đó.



- Đúng vậy, chính là ở chỗ này. Nơi này có một bộ thần cung thượng cổ, nghe nói là trấn tông chi bảo năm đó của Thánh Nhất tông. Chỉ tiếc Thánh Nhất tông năm đó cũng không có ai có thể triệu hoán thần cung này ra. Nghe nói một khi thần cung xuất thế, cho dù là ma chủ Thiên ma cũng có thể bị bắn chết.



- Mạnh như vậy sao?



Giang Trần quá sợ hãi:



- Trấn tông chi bảo của Thánh Nhất tông, tông môn mạnh nhất thượng cổ? Bọn họ cũng không có cách nào triệu hoán ra? Như vậy còn có thể gọi là trấn tông chi bảo sao?



Thần điểu Chu Tước cười nói:



- Chuyện này ở thời kỳ thượng cổ lại không coi vào đâu. Rất nhiều trấn tông chi bảo của các tông môn khác cũng không đơn giản là có thể mời được. Thời kỳ thượng cổ không phải là thế giới võ đạo yếu đuối như các ngươi hiện tại. Thời đại đó thiên tài địa bảo vô số. Thiên tài nhiều như chó. Người thế hệ này không thể mở ra trấn tông chi bảo, không có nghĩa là đời sau sẽ không có loại thiên tài này ra đời. Thời đại này, võ giả đời sau các ngươi không hiểu đâu.



Giang Trần không có đấu võ mồm với thần điểu Chu Tước, mà xuất thần nhìn qua mặt đất bóng loáng, trong lòng đang suy tư gì đó.



Trấn tông chi bảo của Thánh Nhất tông thượng cổ.



- Chu Tước tiền bối, Thánh Nhất tông thượng cổ này ở thời đại thượng cổ rốt cuộc là tông môn cấp độ gì?



Giang Trần càng hiếu kỳ chuyện này hơn.



Thần điểu Chu Tước nghĩ một lát:



- Thánh Nhất tông hẳn là một trong mười đại tông môn thượng cổ a. Bọn họ phụ trách trấn thủ cánh cửa phía Tây nam của nhân tộc. Trấn thủ khu vực biên giới nơi này. Tính ra, Thánh Nhất tông trong địa bàn nhân tộc, có lẽ cũng được coi là một đại tông môn rất lớn.



- Là mạnh nhất sao?



- Không phải là mạnh nhất, nhưng mà là một trong những người mạnh nhất.
Chính là bởi vì như thế, Giang Trần mới không nói ra toàn bộ.



Thần điểu Chu Tước đang muốn mở miệng, bỗng nhiên trong mắt bắn ra sự kinh ngạc, gắt gao nhìn chằm chằm về phía cung điện kia, nói:



- Thiếu niên, phiền toái của các ngươi tới rồi.



Giang Trần nghe vậy, Tà Ác Kim nhãn xuyên qua hư không, nhìn về phía cung điện kia.



Thần điểu Chu Tước nhìn thấy đồng quang màu vàng của Giang Trần, cũng có chút kinh ngạc, chậc chậc tán thưởng:



- Thiếu niên, đồng thuật này của ngươi rất có ý tứ a.



Giang Trần dõi mắt nhìn lại, lại nhìn thấy trong cung điện kia có một tần khói đen lượn lờ, vô cùng quỷ dị. Nhưng cụ thể bên trong xảy ra chuyện gì, hắn không có cách nào cảm ứng được.



Dù sao tuy rằng thần thức hắn cường đại, nhưng mà còn không có cách nào đánh đồng với thần điểu Chu Tước. Cho dù là một đầu thần điểu Chu Tước gần kết thúc chu kỳ tính mạng, vậy thì cường độ thần thức cũng không phải là tồn tại mà Giang Trần hắn có thể so sánh được.



- Ngươi thấy cái gì?



Thần điểu Chu Tước hỏi.



- Một mảnh khói đen, vô cùng quỷ dị.



Giang Trần trầm giọng nói.



- Ma chủ Thiên Ma nhất định đang truyền thụ Ma công. Tên này rõ ràng khống chế được tham niệm của mình, không có thôn phệ những võ giả nhân tộc này, mà định biến bọn chúng thành nanh vuốt của Ma tộc.



Ngữ khí của thần điểu Chu Tước vô cùng phức tạp.