Độc Tôn Tam Giới

Chương 2391 : Thái Cổ Cự thạch nhất tộc (1)

Ngày đăng: 07:31 19/04/20


- Hừ, chỉ cần không phải là ma chủ Thiên Ma xuất thế, cho dù đám người kia trở thành khôi lỗi của hắn thì cũng không tạo ra được bao nhiêu sóng gió.



Giang Trần khinh thường nói.



- Ngươi nghĩ như vậy sao?



Thần điểu Chu Tước như cười như không nói.



- Ngươi nghĩ như vậy thì đã đánh giá quá thấp năng lực của Thiên Ma nhất tộc rồi.



- Thiên Ma nhất tộc, thủ đoạn cao thâm mạt trắc. Được Ma công chỉ điểm, đạt được Ma công gia trì, một tu sĩ nhân loại, thực lực thậm chí có thể tăng vọt tới năm ba lần. Nếu như nhận được huyết mạch Ma tộc mà nói, thực lực càng có khả năng tăng vọt gấp mười lần. Những cường giả đế cảnh kia một khi đạt được huyết mạch Ma tộc, trong ngắn hạn càng có thể đột phá Thiên Vị. Dùng nội tình hiện tại của cương vực nhân loại các ngươi, cho dù là đối mặt với một đám khôi lỗi Ma tộc, các ngươi cảm thấy mình có mấy thành nắm chắc đối kháng đây?



Thần điểu Chu Tước khẽ thở dài, nói tiếp:



- Không thể tưởng tượng được, Ma chủ Thiên Ma này cuối cùng không phải là thất phu, mà là Ma chủ kiêu hùng, biết lâu dài a.



Giang Trần nghe vậy cũng biết thần điểu Chu Tước nói đúng.



Những tu sĩ nhân tộc này nếu như quả thực được ban cho huyết mạch Thiên Ma, trong thời gian ngắn thực sự có thể có khả năng đột phá Thiên Vị.



Nếu như là vậy, vậy đối với cương vực nhân loại mà nói, tuyệt đối là một hồi đại nạn.



Dù sao những tu sĩ nhân tộc này, đối với cương vực nhân loại quá mức quen thuộc. Bọn chúng trở thành khôi lỗi của Ma tộc, lực phá hoại còn hơn Ma tộc chính quy một chút.



Một địch nhân không biết chi tiết của ngươi, cho dù ngươi đánh không lại hắn, cũng còn có khả năng quần ẩu nhau.




Hơn nữa sinh linh của nhất tộc này ý nghĩ tương đối đơn giản, không có nhiều âm mưu ta lừa ngươi gạt như vậy. Cho nên nhất tộc này thường xuyên biến thành tay chân cho chủng tộc khác.



Thần điểu Chu Tước thở dài nói:



- Nếu như sinh linh cự thạch nhất tộc này, thần hồn và khí lực có thể đoàn tụ, tỉnh lại. Vậy thì trước mặt cự thạch nhất tộc này, cho dù là Ma chủ Thiên Ma cũng đừng có mơ tưởng từ nay về sau đòi thoát khỏi phong ấn.



- Tám sinh linh của Cự thạch nhất tộc này mạnh mẽ như vậy sao?



Giang Trần đối với Cự Thạch nhất tộc mặc dù có chỗ lý giải, thế nhưng sinh linh của Cự Thạch nhất tộc này rốt cuộc có thực lực và chỗ nào cường đại, hắn hoàn toàn không biết gì cả.



Nhưng mà căn cứ theo phán đoán của hắn, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này, thực lực có lẽ không kém.



- Chẳng lẽ tám pho tượng mà ta thu được chính là thần hồn của tám sinh linh Cự Thạch nhất tộc này? Bằng không mà nói, vì sao ta có thể cảm nhận được uy năng thần thức cường đại của tám pho tượng kia?



Trong đầu Giang Trần hiện lên ý niệm như vậy, cứ như vậy ào ào trào ra, không thể kìm nén. Ban đầu ở địa phương phong ma man hoang. Giang Trần từ trong tay Thương Bình Vương kia nhận được tám pho tượng, hắn đã cảm thấy tám pho tượng này không bình thường. Giang Trần ngẫu nhiên dùng thần thức điều tra, mơ hồ còn cảm nhận được một cỗ uy năng không hiểu.



Lúc ấy Giang Trần đã cảm thấy kỳ quái, cảm thấy vì sao tám pho tượng này vậy mà lại có chấn động sinh mạng giống như sinh linh vậy.



Loại dấu hiệu quỷ dị này cùng với lời nói của thần điểu Chu Tước, làm cho cơ hồ Giang Trần có thể xác định, tám pho tượng thần bí mà hắn thu được, hơn phân nửa có quan hệ cực lớn với tám pho tượng ngoài cung điện thánh địa kia.



Nói không chừng, tám pho tượng nhỏ này chính là thần hồn của tám pho tượng lớn này.



Thần điểu Chu Tước thấy Giang Trần trầm ngâm không nói, nó lại nói: