Độc Tôn Tam Giới
Chương 2392 : Thái Cổ Cự thạch nhất tộc (2)
Ngày đăng: 07:31 19/04/20
- Thiếu niên, ở thời kỳ thái cổ, bản linh cũng không có trải qua. Đó là thời đại trước thời đại thượng cổ. Nhưng mà trong trí nhớ truyền thừa của ta. Có một ít trí nhớ về thời đại thái cổ. Cự thạch nhất tộc này vô cùng cường hãn, ở thời kỳ thái cổ cũng có thể đủ để đứng vào trong top mười. Chỉ tiếc loại tộc này, dường như cũng không được thiên dạo phù hộ, huyết mạch rất là thưa thớt cũng coi như qua đi. Thế nhưng còn đặc biệt bị ghen ghét. Nhưng mà bản linh có thể xác định, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này nếu như hồn phách có thể trở lại, tuyệt đối có thể trấn áp ma chủ Thiên Ma.
- Chu Tước tiền bối, nếu như thần hồn và khí lực của Cự Thạch nhất tộc này có thể hội họp, là có thể thức tỉnh lại sinh linh Cự thạch nhất tộc này hay sao?
- Thần hồn, khí lực hội họp, còn cần bí pháp của Thánh Nhất tông mới được. Nhưng mà từ sau khi tông chủ đời thứ nhất Thánh Nhất tông đem thần hồn và khí lực chia lìa, từ đó về sau chưa từng hội họp lại. Hiện tại thần hồn kia không biết lưu lạc phương nào, nói không chừng đã vẫn lạc. Dù sao thời đại thái cổ cách hiện tại quá xa, thật sự quá xa xôi.
Thần điểu Chu Tươc hiển nhiên cũng không coi trọng chuyện này.
- Bí pháp? Bí pháp này Thánh Nhất tông có ghi lại hay không?
- Bí pháp tự nhiên là có. Nó ở sau lưng tám pho tượng kia. Trên đó có khắc.
Thần điểu Chu Tước bỗng nhiên nhìn qua Giang Trần, nói:
- Thiếu niên, ngươi chớ suy nghĩ lung tung. Thời đại thái cổ thực sự quá xa xôi. Ngươi mong chờ loại chuyện như vậy, còn không bằng cân nhắc nên làm thế nào triệu hồi ra thần cung, trấn tông chi bảo của Thánh Nhất tông a.
Theo thần điểu Chu Tước thấy, thời kỳ thái cổ cách hiện tại quá xa, truyền thừa đã tuyệt tự. Khí lực và thần hồn của sinh linh cự thạch nhất tộc này làm sao có thể tụ họp lại được?
So với việc chờ mong chuyện hư vô mờ mịt này, còn không bằng cân nhắc xem làm thế nào triệu hoán được thần cung, trấn tông chi bảo của Thanh Nhất tông a.
Giang Trần cười cười:
- Chu Tước tiền bối, thần hồn của Cự Thạch nhất tộc này có hình thái gì?
Thần điểu Chu Tước lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ ràng.
- Đi, đi, hiện tại đi qua. Bản linh áp trận cho ngươi.
Thần điểu Chu Tước vô cùng hưng phấn, trực tiếp để Giang Trần đứng trên lưng nó, chở Giang Trần đi về phía cung điện kia, lần nữa quay ngược lại.
Giang Trần truyền âm nói:
- Thiếu Dương đại đế, ngươi và Tử Yên chờ ở đây, không nên tự tiện hành động.
Thiếu Dương đại đế và Tử yên tông lão lúc này cũng nơm nớp lo sợ. Rất sợ trong lúc vô ý làm mất cái mạng nhỏ của mình. Tuy rằng bọn họ không muốn ở nơi này một phút một giây nào, thế nhưng bây giờ nếu nói để cho bọn họ một mình rời khỏi đây, bọn họ cũng không có mặt mũi như vậy.
Dù sao hiện tại rời khỏi, chẳng khác nào là đào binh, quá mất mặt.
Mấu chốt nhất chính là, hiện tại bọn họ đã coi Giang Trần là người duy nhất có thể trông cậy vào. Nhìn thấy Giang Trần và đầu thần điểu Chu Tước kia cười cười nói nói, càng làm tăng sự sùng bái và tín nhiệm mù quáng của bọn họ với Giang Trần.
Giang Trần phân phó như vậy, bọn họ tự nhiên sẽ không một mình rời khỏi.
Tử Yên tông lão lúc này tâm tình càng thêm phức tạp. Hắn ở loại địa phương nhỏ như Phượng Minh hạ vực, coi như là nhân vật đứng đầu. Nhưng mà trải qua những ngày qua, khiến cho hắn có cảm giác như ảo mộng.
Ngẫm lại, những cự đầu của các thế lực khác trong Phượng Minh hạ vực đã rơi vào trong tay ma chủ Thiên Ma, làm khôi lỗi của ma chủ Thiên Ma.
Mà hắn, cơ hồ là cường giả đỉnh cấp nhất của Phượng Minh hạ vực may mắn thoát khỏi.
Không chỉ như vậy, lại còn thuận lợi thành lập giao tình với Giang Trần thiếu chủ của Lưu Ly vương thành. Nhìn ý tứ của Giang Trần thiếu chủ, hiển nhiên sẽ không bỏ rơi hắn.
Tử Yên tông lão không thể không cảm thấy may mắn, may mắn vì lựa chọn lần trước của hắn quả thực quá sáng suốt.