Độc Tôn Tam Giới

Chương 2544 : Linh cơ khẽ động (2)

Ngày đăng: 07:34 19/04/20


Hạ Hầu Minh trầm giọng nói, tràn ngập tự tin.



Không thể không nói, Hạ Hầu Minh ở phương diện diễn thuyết vẫn vô cùng có thiên phú. Hơn nữa hắn tới từ Vạn Uyên đảo, trên phương diện thân phận, so sánh với Giang Trần quả thực càng có sức thuyết phục hơn một chút.



Chuyện này khiến cho hắn ở phương diện khống chế Phong Vân giáo có rất nhiều ưu thế. Mặc dù Phong Vân giáo tan tác, cũng có rất nhiều giáo chúng vẫn không chịu tỉnh ngộ, cam nguyện để hắn đầu độc.



Tất cả chuyện này không phải là không có nguyên nhân.



Thân phận Hạ Hầu nhất tộc của Vạn Uyên đảo làm cho Hạ Hầu Minh có ưu thế mà Giang Trần không có được.



- Tốn Phong pháp vương, ngươi mang theo mấy trợ thủ đắc lực, trông coi đám người này. Đợi đại quân Lưu Ly vương thành giết tới, bổn giáo còn cần dùng tới bọn chúng.



Hạ Hầu Minh cũng không muốn để cho đám người Bảo Thụ tông này được trông coi quá mức lỏng lẻo, dù sao những người này có quan hệ trọng đại, hắn không muốn xảy ra bất kỳ sai lầm nào.



Trận địa phía trước tạm thời vững chắc, nhưng mà bên kia, bốn huynh đệ Cự thạch nhất tộc công kích căn cơ Phong Vân giáo vẫn còn chưa ngừng lại.



Không ngừng có người tới báo tin tức, tin tức xấu nối tiếp nhau báo lên.



Hạ Hầu Minh tức giận:



- Tiểu tử Giang Trần này, đại quân trú đóng ở ngoài ba trăm dặm, lại phái mấy cự nhân kia tới công kích căn cơ Phong Vân giáo chúng ta. Chẳng lẽ hắn thực sự cho rằng bổn giáo chủ không có biện pháp đối phó với mấy tên ngu ngốc kia sao?



- Thư đạo hữu, mấy cự nhân Cự thạch nhất tộc kia là thứ lớn nhất Giang Trần trông cậy vào. Nếu như có thể tiêu diệt mấy tên ngốc kia, Lưu Ly vương thành giống như con hổ không còn nanh vuốt, một chút uy hiếp cũng không có. Không bằng ta và ngươi liên thủ, đi gặp mấy tên ngốc kia?



Thư Vạn Thanh cười nhạt một tiếng:



- Tự nhiên là vậy.



Hắn đã từng chứng kiến thực lực của Cự thạch nhất tộc. Cũng biết thực lực của đám cự thạch nhất tộc này còn xa không khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Thư Vạn Thanh hắn chống lại một tên, căn bản không cần phải để ý.




Nếu như là Pháp vương nói chuyện, những người làm tùy tùng như bọn họ tự nhiên không dám cản trở.



Tốn Phong pháp vương nghe thấy Kinh Vân pháp vương tới, cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà hắn còn không dám lãnh đạm, lập tức đi tới.



- Kinh Vân đạo hữu, vừa mới tách ra, làm sao ngươi tới đây?



Tốn Phong pháp vương có chút nghi hoặc hỏi.



- Hừ, còn không phải đám chuột Lưu Ly vương thành kia làm ầm ĩ quá hay sao? Giáo chủ lo lắng bọn chúng tới giải cứu đám tù binh này, phái bổn tọa tới trợ giúp ngươi.



Ngữ khí của Giang Trần cố ý mang theo vẻ khinh thường, nói:



- Bổn tọa tu luyện đồng thuật, gần đây đều thích quyết đấu võ đạo. Giáo chủ lại phái bổn tọa làm chuyện coi người như lính cai ngục vậy, thực sự là xui xẻo.



Trông coi tù binh, quả thực là công tác của lính cai ngục.



Tốn Phong pháp vương nghe những lời này, sự cảnh giác trong lòng lập tức buông lỏng. Bởi vì đáp án và ngữ cảnh Giang Trần đưa ra đều hoàn toàn hợp lý.



Hắn cười hắc hắc:



- Có Kinh Vân đạo hữu tương trợ, tin rằng đám người kia căn bản không có cách nào tới gần đây. Giáo chủ biết dùng người a.



Tốn Phong pháp vương đương nhiên ước gì người giúp đỡ hắn nhiều thêm một chút. Nhất là loại cường giả như Kinh Vân pháp vương, có thể giúp hắn chia sẻ áp lực, đã đủ rồi.



Thực tế Kinh Vân pháp vương này còn hiểu được đồng thuật nghịch thiên, vô cùng cường đại, sức quan sát của đồng thuật này đủ để làm cho đám chuột nhắt khi tới gần không có chỗ nào che dấu, lẩn trốn.



Cho nên đối với Tốn Phong pháp vương mà nói, hắn cảm thấy mình đã chiếm được tiện nghi.