Độc Tôn Tam Giới

Chương 2545 : Lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn (1)

Ngày đăng: 07:34 19/04/20


- Kinh Vân đạo hữu, mời vào trong.



Tốn Phong pháp vương khách khí vô cùng.



- Hừ.



Giang Trần dứt khoát diễn kịch tới cùng. Bộ dáng rất là không vui. Đây là phản ứng tốt nhất hiện tại sau khi hắn nghiên cứu tình tình của Tử U đại đế.



Sau khi tiến vào động phủ, Giang Trần phát hiện ra động phủ của Tốn PHong pháp vương này không ngờ lại tráng lệ như vậy. Nhưng mà luận hệ thống phòng ngự, động phủ này quá bình thường.



Điểm này, chỗ thiếu hụt về phương diện nội tình của Phong Vân giáo đã thể hiện rõ ràng.



Giang Trần một đường tiến tới, cũng âm thầm quan sát qua. Trong lòng âm thầm vui mừng, càng như vậy thì cơ hội của hắn càng nhiều.



Động phủ của Tốn Phong pháp vương này mặc dù có một ít pháp trận và cấm chế phòng ngự, thế nhưng mà uy lực rõ ràng chỉ là thứ bình thường.



Có thể nói những pháp trận và cấm chế này nhiều lắm chỉ có thể tạo ra một chút tác dụng báo động trước. Nếu như đối thủ bình thường. Có thể phát ra một chút tác dụng trì hoãn thế công của địch nhân.



Thế nhưng nếu nói muốn dùng để đối địch, hiển nhiên còn xa không đủ.



Nhưng mà lần này giáo chủ Phong Vân giáo phái ra vài tên trưởng lão Thiên Cương, Địa sát phụ tá Tốn Phong pháp vương, làm cho tay chân ở đây nhìn qua vẫn tương đối đầy đủ.



- Kinh Vân đạo hữu, giáo chủ đã phái ngươi tới hỗ trợ, ngươi cũng nhìn qua một chút, phòng ngự có chỗ nào sai sót, chỉ điểm một phen a. Bổn tọa đối với ánh mắt của Kinh Vân đạo hữu vẫn vô cùng bội phục.



Tốn Phong pháp vương này rõ ràng rất là khách khí.



Giang Trần lại giả vờ lơ đãng hỏi:



- Mấy tên tù binh kia nhốt ở đâu?



Tốn Phong pháp vương cười nói:
Dù sao Mê thần khôi lỗi, mỗi một cái đều có cấp bậc Thiên Vị. Giang Trần trải qua một đoạn thời gian ngắn thăm dò, đào móc, đối với việc sử dụng Mê thần khôi lỗi cũng dần dần thuận buồm xuôi gió.



Giết chết mấy người kia, Giang Trần có gần như mười thành nắm chắc. Nhưng mà giết chết mấy người kia, mà không có lộ ra chút tiếng gió nào, Giang Trần cũng chỉ có nắm chắc sáu bảy thành mà thôi.



Dù sao đây là trong động phủ người ta, hoàn toàn còn có át chủ bài mà người ta còn chưa bạo lộ a.



Nếu như Tốn Phong pháp vương này không có một chút bổn sự, vậy Phong Vân giáo chủ kia cũng không coi trọng hắn như vậy. Đem nhiệm vụ quan trọng này giao cho hắn ta xử lý?



Giang Trần một mặt suy nghĩ, một mặt làm bộ quan sát bốn phía.



Thời gian cứ như vậy trôi qua từng chút, Giang Trần giả vờ giả vịt điều tra bốn phía, rốt cuộc cũng chuẩn bị đẩy cửa vào.



Chỉ là trong lúc đó, trong đầu Giang Trần sinh ra một chút rung động khó hiểu.



Cảm giác rung động không có một chút lý do này làm cho đạo dây chuyền phong ấn trong thức hải hắn bỗng nhiên dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt.



Cảm giác nguy cơ này quả thực là khó hiểu.



Ngay khi Giang Trần cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, cảm giác nguy cơ này lại tới đột ngột, hơn nữa lại mãnh liệt như vậy.



Cánh tay Giang Trần đang vươn về phía cửa bỗng nhiên dừng lại.



Trong lúc đó, thân thể Giang Trần hóa thành một đạo lưu quang vọt ra ngoài.



Chỉ là khi hắn vừa mới bắn ra được nửa đường, Giang Trần bỗng nhiên mạnh mẽ ngừng lại.



Sau một khắc, bốn phía động phủ vang lên vô số tiếng sưu sưu, vô số đạo cấm chế không ngừng xuất hiện, vô số phù văn trận pháp trong hư không giống như châu chấu, không ngừng bay lượn trên hư không.



Giang Trần lập tức có cảm giác như rơi vào trong hầm băng.