Độc Tôn Tam Giới
Chương 2718 : Diệt sát (2)
Ngày đăng: 07:37 19/04/20
Đột nhiên, mọi người chỉ cảm thấy rừng rậm trước mặt có một gốc đại thụ bỗng nhiên biết di chuyển. Mà mặt đất dưới chân bọn họ bỗng nhiên di chuyển theo.
Sau một khắc, cảnh tượng trước mặt bọn họ không ngừng biến ảo. Đợi tới khi bọn họ kịp phản ứng lại phát hiện ra mình đã tiến vào một không gian khó hiểu.
Không gian này vô cùng quỷ dị, giống như bốn phương tám hướng đều có đường ra. Nhưng mà đường bốn phương tám hướng dường như cũng là ảo giác.
- Đây là địa phương nào?
- Gặp quỷ rồi, xảy ra chuyện gì vậy?
Bắc Miện ngũ hùng này chấn động, sắc mặt đại biến.
Tu sĩ mũi ưng vội vàng nói:
- Đừng có hoảng hốt, dựa vào nhau, coi chừng đánh lén.
Rốt cuộc cũng là lão đại, coi như bảo trì bình thản. Tuy rằng giật mình, nhưng không có loạn một tác nào, kêu gọi huynh đệ.
Bắc Miện ngũ hùng rốt cuộc cũng là huynh đệ nhiều năm, phối hợp lẫn nhau vô cùng thành thạo, rất nhanh năm người đã tụ tập vào một chỗ, dựa lưng vào nhau, vẻ mặt tràn ngập ngưng trọng.
- Lão đại, xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ tiến vào cơ quan, mê trận nào đó sao?
- Câm miệng, ít nói đi.
Tu sĩ mũi ưng quát:
- Đây nhất định là trận pháp, chúng ta cùng một chỗ hành động, cùng tiến cùng lui, tìm đường lui.
Chỉ có lão nhị ăn mặc giống như văn sĩ kia luôn giữ im lặng. Giờ phút này trong lòng hắn có dự cảm cực kỳ xấu, đã không còn là dự cảm mà chuyển thành lo lắng nồng đậm.
Cơ hồ hắn có thể khẳng định, tất cả chuyện này người ta đã tính trước. Đợi bọn họ tiến vào trong cạm bẫy này. Nói một cách khác, Bắc Miện ngũ hùng bọn họ rốt cuộc đã chọc phải người không thể trêu vào.
- Lão đại...
Tên tu sĩ ăn mặc kiểu văn sĩ kia hít sâu một hơi, mở miệng nói.
Giang Trần mỉm cười:
- HIện tại cầu xin tha thứ chẳng phải đã quá muộn rồi sao?
- Công tử...
Giang Trần cũng không động lòng mà dùng thần thức quát:
- Long huynh, Tiểu bạch, cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ.
Giang Trần cũng không phải là người tâm ngoan thủ lạt, người có lòng giết chóc quá nặng. Nhưng mà đối với những kẻ này, hắn tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay.
Loại tán tu lăn lộn trên giang hồ này, bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. hiện tại gần chết, bọn họ cầu xin tha thứ, gọi là gia gia, nãi nãi, đợi tới khi kéo dài được thời gian, nói không chừng sẽ cắn trả.
Cho nên hoặc là không ra tay, hoặc là triệt để giải quyết hậu hoạn, không lưu lại một chút phiền toái nào cho mình.
Long Tiểu Huyền và Tiểu bạch ra tay, Bắc Miện ngũ hùng kia cơ hồ không thể chống cự. Không tới một phút đồng hồ, đã bị cắn nuốt tới mức cặn bã không còn.
Giang Trần thu Cửu Cung mê trận đồ, để Long Tiểu Huyền và Tiểu bạch nghỉ ngơi một hồi rồi mới nói với Hoa Minh đang trợn mắt há hốc mồm:
- Đi thôi.
Giờ phút này Hoa Minh đã triệt để im lặng.
Cơ hồ hắn không thể tin được vào mắt mình, Chân long trong truyền thuyết, Chân long a.
Còn có thái tuế trong truyền thuyết, Thái tuế bạch hổ.
Đây đều là thứ tồn tại trong thời đại thần thoại a.
- Sư tôn... Vừa rồi... Vừa rồi đó là Chân long trong truyền thuyết hay sao?
Hoa Minh có cảm giác miệng lưỡi mình khô khốc, đắng chát, trong lúc nhất thời có cảm giác đầu óc dường như không đủ dùng.