Độc Tôn Tam Giới

Chương 2927 : Giấy thông hành (2)

Ngày đăng: 07:40 19/04/20


Nếu như dùng danh nghĩa này, hắn có thể danh chính ngôn thuận ra ra vào vào rồi.



Không thể không nói, đề nghị này của Yến Vạn Quân để cho Giang Trần tim đập thình thịch.



- Vậy có phải xin bằng chứng gì hay không?



Giang Trần hỏi.



- Không cần, đến lúc đó lão phu cho ngươi một tờ giấy thông hành, ngươi có thể đi khắp nơi, cam đoan Yến gia cao thấp, không có người ngăn trở ngươi. Bất quá, gần đây Vân Đà sơn mạch này có rất nhiều thị phi, người Phong gia kia, nói Vân Đà Sơn này là của bọn hắn. Bọn hắn đóng quân, thậm chí còn chậm rãi thẩm thấu đến địa bàn của chúng ta. Lại như vậy xuống dưới, lão phu lo lắng sớm muộn gì cũng xảy ra đại sự.



- Ân, ta sẽ chú ý cẩn thận.



Giang Trần nghe nói có thể lấy được giấy thông hành, cũng mừng rỡ.



Dùng bổn sự của Giang Trần, hắn muốn xâm nhập Vân Đà Sơn, dù có trọng binh canh gác, hắn cũng có rất nhiều biện pháp có thể đi đi lại lại bốn phía.



Chỉ có điều, như vậy cuối cùng là hạn chế quá nhiều.



Nếu như có thể lấy được giấy thông hành, tùy tiện đi bốn phía, vậy độ tự do liền cao.



Về phần gặp phải người Phong gia, Giang Trần lại không lo lắng. Giang Trần tự tin, dùng thủ đoạn của mình, gặp được phiền toái, cũng sẽ có biện pháp giải quyết.



Hiệu suất xử lý sự tình của Yến Vạn Quân cực cao, rất nhanh liền cho Giang Trần một tờ giấy thông hành. Mà Yến Thanh Tang cũng đồng dạng lấy được một tấm.



Yến Thanh Tang là muốn tới Vân Đà Sơn, cảm ngộ Thiên Địa quy tắc, tranh thủ đột phá Thiên Vị.



Cho nên, hắn tạm thời sẽ không theo Giang Trần đi khắp nơi. Mục tiêu của hắn, là ở trong thời gian ngắn, đột phá Thiên Vị.



Lấy được giấy thông hành, Giang Trần liền như cá gặp nước.



Sau khi nghỉ ngơi một đêm, Giang Trần liền bắt đầu thăm dò Vân Đà Sơn. Vân Đà Sơn kéo dài vạn dặm, khắp nơi đều là sơn mạch, cưỡi ngựa xem hoa, nhất định là không có thu hoạch gì.



Cho nên, Giang Trần quyết định, tìm chút thời giờ, dùng nhiều tinh lực, thâm nhập sâu hơn một ít.




- Trần thiếu, này là địa phương nào? Thật thân thiết a.



Tiểu Bạch duỗi lưng mỏi, nhưng lời nói lại kinh người.



- Thân thiết?



Giang Trần nghe mà không hiểu ra sao.



- Tiểu Bạch, ngươi nói nơi này rất thân thiết?



- Đúng vậy a.



Tuy hiện tại hình tượng của Tiểu Bạch bắt đầu thành thục, nhưng kỳ thật tuổi còn rất bé, cho nên, tâm trí của nó vẫn rất ngây thơ. Cũng không có phát giác được ngữ khí của Giang Trần khác thường.



- Tiểu Bạch, ngươi thực cảm thấy nơi này rất thân thiết?



Giang Trần hiếu kỳ hỏi.



Tiểu Bạch làm một động tác rất khoa trương, cái mũi phi thường say mê hấp động, phảng phất hưởng thụ lấy hết thảy.



- Quá thân thiết a! Không khí, thảo mộc,… hết thảy hết thảy ở đây. Trần thiếu, Tiểu Bạch nghe nói, Nhân loại các ngươi có thuyết pháp cố hương. Có phải nơi này, là cố hương của ta hay không?



Ngữ khí của Tiểu Bạch, lại làm cho Giang Trần im lặng.



Cố hương?



Đột nhiên trong nội tâm Giang Trần khẽ động, bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó.



- Tiểu Bạch là Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, tính thuộc Tây Kim, chủ sát phạt. Vùng Vân Đà Sơn này, sát khí nặng như vậy, khó trách Tiểu Bạch sẽ cảm thấy thân thiết.



Giang Trần nhất niệm đến đây, liền bừng tỉnh đại ngộ.