Độc Tôn Tam Giới

Chương 304 : Đan Phi tâm tình mất trật tự 2

Ngày đăng: 06:56 19/04/20


Cho nên, đồ vật nàng muốn, đương nhiên là trực tiếp tìm Ninh trưởng lão. Chỉ là, thời điểm nàng đi vào cứ điểm của Càn Lam Nam Cung ở vương đô, Ninh trưởng lão vừa vặn không có mặt.



Đan Phi chỉ phải đem tờ đơn giao cho tiểu nhị, nói:



- Đây là đồ vật Diệp thái phó lão gia tử muốn, chọn tốt nhất, giá tiền không cần để ý.



- Vâng, không cần Đan Phi tiểu thư phân phó, tiểu nhân cũng biết.



- Đan Phi tiểu thư ngồi chờ một lát, những vật này, cần chuẩn bị một chút.



Đan Phi gật gật đầu:



- Các ngươi nhanh lên đi.



Nói xong, đi đến góc đại sảnh, tìm một cái ghế ngồi xuống. Nàng không thích đứng ở bên quầy, người đến người đi, Đan Phi cũng không thích.



Đám nam nhân lui tới kia, ánh mắt luôn rất không thành thật, ở trên người nàng quét tới quét lui. Mặc dù Đan Phi tu dưỡng tốt, nhưng đối với loại ánh mắt này, xưa nay đều không thích.



Chỉ là, nữ tử xuất chúng như nàng, ở toàn bộ Thiên Quế Vương Quốc, là đặc biệt ít. Mặc dù trốn ở góc phòng, như trước có không ít ánh mắt tục tĩu, luôn không lảng tránh chút nào, ở trên người nàng quét tới quét lui. Nếu không phải thấy nàng đoan trang ung dung, có một khí độ khiếp người, chỉ sợ không ít người còn muốn đến gần.



Kỳ thật Đan Phi rất ít xuất đầu lộ diện, nàng phần lớn thời gian, là đi theo lão gia tử học nghệ. Nam tử nàng tiếp xúc, phần lớn đều là đệ tử thế gia của Thiên Quế Vương Quốc.



Tuy những đệ tử thế gia kia hoang đường, nhưng biết rõ thân phận Đan Phi nàng, mặc dù có chút ý kiến, nhưng vẫn rất khắc chế, kiêng kị uy nghiêm của lão gia tử, căn bản không dám quá phận.



Ở trên thị trường, thì không có nhiều người biết rõ lai lịch của Đan Phi.



Bị những ánh mắt kia quét tới quét lui, Đan Phi cảm thấy rất không được tự nhiên.



Lúc này, ngoài đại môn đi vào hai người, đi ở phía trước, dĩ nhiên là Càn Lam Nam Cung Ninh trưởng lão, bên cạnh nàng, là một nam tử, đúng là Kiều Bạch Thạch.



- Đan Phi?



Ninh trưởng lão là người làm ăn, đã sớm dưỡng thành thói quen nhìn bốn hướng, vừa vào cửa, ánh mắt liền bao trùm toàn trường.



Đan Phi xuất chúng như vậy, mặc dù ngồi ở trong góc, cũng có thể trước tiên rơi vào trong mắt Ninh trưởng lão.



Đây là người Ninh trưởng lão nhất định phải nịnh bợ, trên mặt treo dáng tươi cười, nhiệt tình nghênh tiếp:
Đôi mắt động lòng người của Đan Phi, đột nhiên khẽ động, vội vàng nói:



- Tỷ tỷ, ta đi trước a.



Đan Phi nói xong, liền nhảy lên xe ngựa, giống như bay đi xa.



- Đan Phi này, hôm nay là làm sao vậy? Cảm giác thất hồn lạc phách, cái này không giống phong cách của nàng a.



Ninh trưởng lão không hiểu ra sao.



Ra roi thúc ngựa về tới Thái Phó biệt viện, Đan Phi vừa vào cửa, liền đem đồ vật để xuống, lập tức đi vào bụi cỏ trước sân, đôi mắt đẹp ở trên mặt đất tìm tìm.



- Đại khái là vị trí này, đúng vậy, lúc ấy ta nổi nóng, thuận tay ném, có lẽ là vùng này a. Như thế nào không thấy?



Đan Phi có chút hối hận, tại sao xúc động như vậy?



Thế nhưng mà, cái bình thuốc kia lớn như nửa nắm đấm, nhét vào trong bụi cỏ, cũng sẽ không khó tìm a.



Tìm cả buổi, Đan Phi có chút chảy mồ hôi, tóc mây hơi loạn, trên đầu còn dính mấy cây cỏ.



Trong lúc đó, Đan Phi nhớ ra cái gì.



- Không tốt, không phải trong khoảng thời gian ta đi ra ngoài này, Lan thẩm quét dọn hoa viên, thuận tay nhặt bình thuốc kia đi?



Cái ý niệm đáng sợ này, làm cho Đan Phi thoáng cái khẩn trương lên.



- Tiểu thư, ngươi gọi ta có chuyện gì sao?



Lan thẩm đang quét dọn vệ sinh, đầu đầy mồ hôi bị Đan Phi gọi vào.



- Lan thẩm, ở đây, ngươi có quét dọn qua hay không?



Lan thẩm rất kiêu ngạo nói:



- Khách nhân vừa đi, ta liền bắt đầu quét dọn. Tiền viện đã quét dọn qua một lần. Như thế nào, tiểu thư cảm thấy không có quét sạch sẻ sao? Ta lại làm một lần nữa.