Độc Tôn Tam Giới
Chương 3463 : Rục rịch
Ngày đăng: 07:50 19/04/20
Cao Thánh chủ nghe vậy cười lạnh nói:
- Thạch Huyền đại sư, những năm ngươi ở lại Vĩnh Hằng thánh địa, chỉ sợ đã sớm bị Giang Trần tẩy não qua a.
Sắc mặt Thạch Huyền hơi đổi, lập tức thở dài một hơi:
- Cao thánh chủ đã nói Thạch mỗ như vậy, coi như ta đang nói láo vậy. Hiện tại thế cục trước mắt Bách Hoa thánh địa đã rõ rnafg như thế, mọi người nói rất đúng, hoặc là cầu viện, hoặc là phá vòng vây. Nếu như tử thủ, chỉ có thể là con đường chết.
Đây là cục diện khó giải.
- Giang Trần, Giang Trần...
Cao Thánh chủ nghiến răng nghiến lợi, ban đầu hắn ở thiên tài thi đấu kỳ thực đã giảng hòa với Giang Trần.
Thế nhưng mà ở sâu trong lòng, hắn vẫn chống lại Giang Trần, cảm thấy danh tiếng của Bách Hoa thánh địa hoàn toàn bị tiểu tử này áp đảo.
Giờ phút này muốn hắn đi cầu viện Giang Trần, hắn sao có thể tiếp nhận được chứ?
- Nếu như Bách Hoa lão tổ ở Bách Hoa thánh địa, lão nhân gia ngài nhất định sẽ không câu nệ ân oán cá nhân.
Có một gã trưởng lão nhẹ giọng thầm thì.
Lời này rõ ràng muốn nói cho Cao thánh chủ nghe.
Nào biết được những lời này lại được hưởng ứng.
- Đúng vậy, Cao thánh chủ, ân oán cá nhân cuối cùng cũng có thể buông tha. Tồn vong của Bách Hoa thánh địa mới là quan trọng nhất. Hiện tại người có thể giải cứu tình cảnh của chúng ta cũng chỉ có Giang Trần. Vì sao không phải bỏ thiên kiến bè phái cơ chứ? Chúng ta không phải đang kết minh sao?
- Thánh Chủ đại nhân, xin người nghĩ lại đi.
Bị ma tộc vây khốn, Bách Hoa thánh địa lâm và khốn cục chết, nếu như không cầu viện, như vậy nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ. Sự sợ hãi đối với tử vong hiển nhiên đã vượt qua thiên kiến bè phái.
Điên cuồng nhất chính là Phệ Kim thử nhất tộc không ngừng thôn phệ huyết mạch địch nahan, sau đó bọn họ ngay cả huyết mạch đồng bào mình cũng không buông tha. Chỉ cần có thể thôn phệ là một mực thôn phệ.
Loại cảnh tượng này khiến cho tứ đại chân linh cũng chính thức lĩnh giáo được sự điên cuồng của hậu duệ Phệ Kim vương thử.
- Lão kim, ngươi nghiêm túc chứ?
Giang Trần trầm giọng hỏi.
- Đương nhiên là nghiêm túc. Trần thiếu, Yêu Ma nhất mạch, Phệ Kim thử nhất tộc chúng ta không có hứng thú, huyết mạch bọn họ quá dơ bẩn, không thích hợp thôn phệ. Nhưng mà Cự Ma nhất mạch và Kim Ma nhất mạch thì không sai biệt là bao. Đều là huyết mạch tốt, đều là vật đại bổ. Tuyệt đối không thể bỏ qua a.
Cự Ma nhất mạch cũng tu luyện thân thể, chỉ là pháp thân của bọn họ càng thêm khỏng lồ, đường đi cũng ngày càng cuồng dã. Sự sắc bén có lẽ không kịp Kim Ma nhất mạch, nhưng mà uy thế còn hơn lúc trước.
Rất khó nói Cự Ma nhất mạch và Kim Ma nhất mạch ai cao ai thấp.
Nhưng mà có một tin tức tốt đó chính là lão tổ chí cao của Cự Ma nhất mạch và Yêu Ma nhất mạch dường như cũng không ở Bách Hoa thánh địa, cũng vẫn còn ở man hoang, làm bạn bên người Thiên Ma lão tổ kia.
Dường như Thiên Ma lão tổ còn muốn mượn tất cả thần thông của các lão tổ mạch khác, khôi phục thực lực, tu luyện một loại ma công thượng cổ, còn cần một chút thời gian.
Đương nhiên những tin tức tình báo này Giang Trần đều từ trong miệng tu sĩ hai mạch kia cạy ra. Mấy ngày nay, Giang Trần cũng vụng trộm bắt đi mấy tiểu lâu la ma tộc.
Loại tiểu nhân vật như vậy mất tích cũng không tạo thành quá nhiều hoài nghi. Cho dù mất tích nhiều lắm thì cũng cho rằng những tu sĩ này bị đánh lén.
Tin tức này khiến cho Giang Trần trầm ngâm hồi lâu.
Ngay từ đầu cơ hồ hắn hoài nghi đây là âm mưu, kế dụ địch của đối phương. Có lẽ lão tổ chí cao của hai mạch này đều ngủ đông, ở ẩn nơi bí mật gần đó, chờ Giang Trần hắn tới.
Nhưng mà liên tục bắt đi mấy tu sĩ đều có tin tức như vậy. Hơn nữa Giang Trần cũng dùng Chúng Sinh bảo giám và Đại Lưu ly quang trản ngẫu nhiên chiếu qua mấy lần, quả thực không có phát hiện ra ma uy đáng sợ như Kim Khiếu lão tổ.
Chúng Sinh bảo giám cùng Đại Lưu Ly quang trản lẫn vào trong ánh mặt trời, vô cùng kín đáo, cũng không làm kinh động tu sĩ hai mạch này.