Độc Tôn Tam Giới
Chương 3549 : Một trăm năm
Ngày đăng: 07:52 19/04/20
Sau hai mươi năm, Giang Trần thuận lợi đột phá thần đạo cao giai, cả Thần Uyên đại lục lúc này nhận được tin tức, cả Thần uyên đại lục khiếp sợ.
Mà những người bên cạnh Giang Trần, được Giang Trần trợ giúp cũng có tốc độ đột phá cực nhanh, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Cương vực nhân loại cũng tiến vào vòng tuần hoàn, tiến vào thời kỳ nhanh chóng phát triển.
Trong Lưu Ly cung, Giang Trần mở mắt ra, hạt phong ấn thứ bảy được phá vỡ, một quyển trục rơi xuống trước mặt Giang Trần.
Giang Trần khẽ giật mình, bảo vật trong hạt thứ bảy này lại là một bức quyển trục.
Giang Trần mở mắt ra xem xet, trí nhớ kiếp trước giống như ùa về, trong quyển trục này lại là một bức họa. Bên trến có năm chữ, tứ tượng Chân linh đồ.
Tứ tượng Chân linh đồ.
Giang Trần giật mình vạn phần, Tứ tượng chân linh không phải là tứ đại thần thú chân linh hay sao? Tứ tượng chân linh đồ này chẳng lẽ có quan hệ tới tứ đại thần thú này hay sao
Giang Trần cẩm thận cảm ngộ một phen, trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ mừng rỡ.
Quả nhiên Tứ tượng chân linh đồ này là dựa theo Tứ đại thần thú chân linh mà chế tạo ra.
- Phụ thân... Phụ thân. Xem ra Thần uyên đại lục này, ta chuyển sinh tới đây nhất định đều là một tay người an bài. Tứ tượng chân linh đồ này nhất định là thứ phụ thân đã chuẩn bị sẵn. Huyết mạch tứ đại thần thú này chỉ sợ cũng là phụ thân người an bài ở Thần uyên đại lục a. Bằng không mà nói, Thần uyên đại lục chỉ là một vị diện thế tục bình thường, làm sao có thể có được huyết mạch tứ đại thần thú cơ chứ?
Giờ phút này Giang Trần đã hiểu ra rất nhiều.
Tứ tượng chân linh đồ này không phải là bảo vật bình thường, bên trong ẩn chứa bản linh chân linh chư thiên. Để cho tứ đại thần thú chân linh kia không ngừng lĩnh ngộ, nhất định có thể khiến cho bọn họ không ngừng lĩnh ngộ chân linh đạt tới tầng thứ cao hơn trong Chư thiên. Khiến cho huyết mạch bọn chúng không ngừng tiến hóa, cuối cùng đi về phía đỉnh phong.
...
Một ngày nọ, trong một cương vực của Thần Uyên đại lục, trong một bí cảnh, một người trẻ tuổi vẻ mặt quật cường đang nâng tảng đá lên.
Hắn vận chuyển những tảng đá này tạo thành một lỗ hổng lớn, nhưng mà kết cấu của cả ngọn núi đá cũng không có bị thay đổi quá nhiều.
- Ha ha, tiểu tử, vài thập niên, không ngờ ta tỉnh, ngươi còn ở nơi này kiên trì chuyển đá đi mà không có thừa cơ đào tẩu, không tệ, không tệ, không tệ.
Lúc này một đạo thanh âm từ trong bí cảnh truyền ra, một văn sĩ trung niên ngáp, sửa sanmg y quan, chậm rãi bước ra.
Thoạt nhìn văn sĩ này có chút mơ mơ màng màng, nhưng mà hai mắt lập lòe bất định, bên trong ẩn chứa năng lượng đáng sợ.
Người trẻ tuổi kia đối với văn sĩ này dường như không thèm quan tâm, chỉ kiên nhẫn chọn từng khối đá, đem những khối đá lớn này chuyển đi nơi khác.
Vài thập niên trước, người trẻ tuổi này bị tu sĩ trung niên này mang đi, tu sĩ trung niên này đã từng mở miệng nói vui một câu, nếu như tiểu tử này có thể chuyển ngọn núi này đi, hắn sẽ dạy cho người trẻ tuổi này biết thần thông vô thượng.
Người trẻ tuổi kia không nói hai lời, lập tức động thủ, trải qua trăm năm, người trẻ tuổi này vẫn luôn kiên trì.
Mà văn sĩ trung niên này lại có chút ngại ngần, năm đó quả thực hắn chỉ vui miệng nói một câu, cũng có chút thưởng thức đối với người trẻ tuổi hắn mang tới, thưởng thức khí tiết của người trẻ tuổi này mà thôi.
Thế nhưng không ngờ rằng một câu nói vui đùa, người trẻ tuổi kia lại cho là đúng. Chuyện này khiến cho tu sĩ trung niên cảm thấy kinh ngạc và thú vị.&